Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2195 - Chương 2195: Đời Ai Chìm Nổi (2)

Thánh Khư Chương 2195: Đời ai chìm nổi (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mà hiện tại nó đụng trúng Sở Phong đã trải qua niết bàn, làm sao có thể chống đỡ nổi?

Ầm!

Sau đó, Sở Phong hung hăng đạp một cước xuống dưới, khiến yêu nghiệt của nhất mạch Thái Võ tức giận đến trợn trắng mắt, ánh mắt oán độc cực kỳ, nó cảm thấy xương cốt và gân mạch toàn thân đều đã bị đứt gãy, bản thân đã bị Sở Phong phế bỏ.

Từ lúc còn nhỏ nó đã được ngao luyện để có được một cơ thể quý báu, vậy mà hiện tại lại bị Sở Phong phá hỏng, giống như một trái khí cầu bị người ta châm cho một cái lỗ, năng lượng lập tức trút hết sạch.

Đồng thời, hồn quang của nó cũng ảm đạm hẳn đi, bị tước mất một đoạn lớn!

“Ngươi... ngươi vậy mà dám phế ta!” Nó gào lớn, quả thực là sống không bằng chết, còn không bằng giết nó đi cho rồi.

“Có cái gì không dám? Sau khi tiến vào trong Long Ổ thì nơi này chính là long tranh hổ đấu, sống chết mặc bay.” Sở Phong hơi do dự, cuối cùng cũng không ra tay giết Cẩu Oa.

Hắn sợ Đông Thanh và tiên tử thần miếu sẽ không có kết cục tốt, dù sao thì người của nhất mạch của Thái Võ cũng rất cường thế, phế bỏ tên Cẩu Oa này đã coi như giới hạn cuối cùng có thể làm.

Nếu như chỉ có một mình hắn, vậy thì sau khi trưởng thành, một khi gặp phải người của nhất mạch Thái Võ, hắn khẳng định sẽ giết chết không tha!

Sở Phong đem thanh phi kiếm màu lục bích kia thu vào trong tay, nó chỉ dài khoảng nửa thước, tương đối nhỏ bé lấp lánh, thế nhưng lại cực kỳ sắc bén, hắn không khỏi nhìn xuống đám yêu nghiệt còn lại, nói: “Còn không mau gọi ca ca, nếu không thì các ngươi chính là vết xe đổ tiếp theo đấy.”

Nói rồi hắn liền nhìn chằm chằm vào Tiểu Ô Nha.

Tiểu tử béo trắng trông thấy Sở Phong bước chậm về phía nó liền cảm thấy dựng cả tóc gáy, sau đó cũng chẳng cần Sở Phong uy hiếp nhiều, nó đã trực tiếp sợ hãi mà hô lớn.

“Đại ca, huynh nhất định là huynh đệ ruột đã thất lạc nhiều năm của ta, nương ta nói qua, ta có một vị đại ca thất lạc trong hồng trần, chúng ta nhất kiến như cố (1), ta có loại cảm giác, huynh chính là ca ca ruột của ta a! Nói không chừng đây chính là duyên phận, ở ngoài Long Ổ thì hai ta đã nhận thức nhau, ta cảm thấy nhìn huynh cũng giống như đang nhìn thấy một “ta” khác vậy, khí chất của chúng ta rất giống nhau, đều là người tốt. Ca ca ruột ơi!”

(1)Nhất kiến như cố: Vừa gặp đã quen, vừa thấy đã cảm thấy thân thiết gần gũi.

Tiểu Ô Nha cười tươi thành đóa hoa, dáng vẻ cực kỳ vô sỉ.

Sở Phong liếc mắt nhìn nó, lên tiếng: “Ánh mắt gì đây? Ngươi vừa nhìn đã biết là loại hỗn trướng chảy mủ từ trong xương rồi, làm sao lại có khí chất giống ta được? Gọi đại ca là được rồi, đừng có kêu ca ca ruột, buồn nôn đó có biết không. Như vậy đi, ngươi phát thề, sau này sẽ đi theo ta cùng nhau chinh chiến.”

“Được, ta thề...” Tiểu Ô Nha tương đối phối hợp, cười xán lạn như một cây cỏ đuôi chó, nụ cười của nó tuy rằng rất tươi, thế nhưng lại khiến người ta ghét bỏ.

Những người khác cũng ngượng ngùng cúi đầu, tất nhiên là chấp nhận đầu hàng cùng thỏa hiệp.

Thế nhưng... sau đó bọn chúng cũng xấu hổ không gì sánh được mà cúi đầu, bởi vì tất cả đều chịu thua, chỉ có thể lần lượt gọi Sở Phong là đại ca.

Có câu nói như thế này, hảo hán không ăn thiệt trước mắt!

Sở Phong nhìn về phía nữ hài tử Oánh Oánh, lên tiếng: “Ngươi nhìn ngươi a, một nữ hài tử lại cùng đi với cả đám tiểu bại hoại như vậy, còn ra thể thống gì nữa! May mà gặp được ta, trong nháy mắt liền cứu rỗi được ngươi!”

Những người khác đồng loạt im lặng, nói ai là bại hoại thế hả, ngươi mới chính là đồ xấu xa nhất có biết không?!

Oánh Oánh tức giận, thế nhưng cô nhóc cũng không lên tiếng.

Nể mặt mũi của Cửu gia, Sở Phong khẳng định không có khả năng đánh cô nhóc, dù sao thì vẫn phải trông cậy vào gia gia của Oánh Oánh cung cấp những tài liệu hiếm có thì Sở Phong mới có thể luyện chế được ba cân tám lạng đại đan nha, hai bên cùng có lợi.

“Trên người các ngươi có không ít thứ tốt a!” Sở Phong kinh hỉ, hắn nhìn thấy trên người nữ hài tử có một kiện áo giáp sứt mẻ được luyện chế tử vảy rồng!

Vốn dĩ vảy rồng rất lớn, một miếng còn có thể cao hơn chiều cao của đám yêu nghiệt nơi này, thế nhưng sau khi luyện chế thành áo giáp thì vảy rồng cũng chỉ dài không quá một tấc, rất tinh tế rất nhỏ gọn.

Có chút đáng tiếc chính là mảnh áo giáp kia sứt sẹo đến lợi hại, thứ này là do tiểu nữ yêu nghiệt tìm thấy từ nơi sâu trong long huyệt.

“Cái này thuộc về ta!”

Sở Phong không chút khách khí lấy đi, đồng thời còn bổ sung thêm một câu: “Ai bảo ngươi cùng với Cẩu Oa truy sát ta kia chứ.”

Kết quả là, Sở Phong bóc lột sạch sẽ đám tiểu yêu nghiệt từ trong ra ngoài, hắn phát hiện thiếu mất hậu nhân có ngoại hình giống hệt Lâm Nặc Y, hẳn vẫn còn đang niết bàn đi. Ngoài ra còn có một đôi tỷ muội song sinh mà hắn đã mơ hồ gặp được trên con đường luân hồi, những người khác không phải đã chết ở long sào thì chính là bị hắn bắt làm tù binh.

“Ừm, các ngươi giúp ta đi hái thuốc, trở lại sẽ chia cho các ngươi một nửa!”

Sở Phong chiêu gọi đám người chịu thương nặng, để cho bọn chúng đi hái mấy thứ như Long Huyết Quả.

Hai ngày sau, long sào cuối cùng cũng mở ra, một đám lão gia hỏa đều mang theo nụ cười đứng chờ sẵn ở nơi đó, chuẩn bị đón truyền nhân yêu nghiệt nhà mình xuất hiện.

Thế nhưng vừa mở ra long sào thì đã nghe thấy động tĩnh rất lớn ở bên trong, âm thanh vang tận ra bên ngoài.

Thanh âm kia còn rất có nhịp điệu, cũng rất có trật tự, một đám tiểu yêu nghiệt đang hô lớn hai tiếng đại ca.

“Có chút thú vị, vậy mà lại có đứa giành được vị trí cường giả tuyệt đối, chắc hẳn là truyền nhân của nhất mạch Thái Võ rồi, thực không đơn giản a!”

“Không sao cả, một lần thắng cũng không đại biểu cho sau này cũng là cường giả mạnh nhất, dù sao thì có người nào đó tuổi tác cũng lớn hơn trang lứa.”

“Ngô, nếu như ta nhớ không lầm thì trong này có một đứa nhóc nhỏ nhất, tên gọi là Cơ Đại Đức thì phải, e là đã bị đánh cho thê thảm rồi, truyền nhân của nhất mạch Thái Võ cực kỳ không thích nó.” Có người trên mặt mang nụ cười, trên thực tế, người này rất muốn nói đứa nhỏ kia chỉ sợ đã chết.

“Tương lai của mấy châu sau này, ai thăng ai trầm, những người đó phân nửa sẽ ở trong long sào này!” Người của nhất mạch Thái Võ cũng đến, người nọ lộ ra nụ cười nhạt mà lên tiếng.

Bình Luận (0)
Comment