Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2218 - Chương 2218: Đại Mộng Hồn Thổ (1)

Thánh Khư Chương 2218: Đại Mộng Hồn Thổ (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong im lặng, suy nghĩ đến xuất thần, quan sát mảnh đất cằn cỗi này một lần, lại nghĩ đến con người và những việc xảy ra ở tiểu âm gian, ngây người như phỗng một thời gian rất lâu.

Tần Lạc Âm chết đi, đứa nhỏ mà nàng để lại – tiểu đạo sĩ cũng đã chuyển sinh đến dương gian, năm đó hắn từng vì chuyện này mà điên cuồng, đi đến dị vực nhập ma mà tu hành, dẫn đến vật chất màu xám xâm nhập vào cơ thể.

Cuối cùng thì hắn cũng thành công giết chết một nhóm kẻ địch, hơn nữa còn xông vào được luân hồi, đi đến dương gian, hắn muốn báo thù cho cha mẹ, Tần Lạc Âm và đám huynh đệ Đại Hắc Ngưu.

Ngày thường hắn luôn cười đùa hớn hở để che giấu nặng nề trong lòng, nhưng thực ra, cố nhân và đau thương vẫn luôn hiện lên trước mắt hắn, tựa như chưa bao giờ khô cạn, khiến hắn khó mà quên nổi.

Hắn phải tìm đám người Thái Võ, Hồn Nghệ để báo thù, đây là một trong những mục đích chủ yếu mà hắn đến dương gian.

Đồng thời, hắn cũng hy vọng có một ngày lại có thể gặp lại những cố nhân kia một lần nữa.

“Những người kia a, giống như đóa hoa khô bị héo tàn trong gió, phiêu đãng không chốn quay về, còn có thể gặp lại lần nữa sao?”

Thu lại tâm sự nặng nề kia, hắn không tiếp tục hồi tưởng lại nữa, Sở Phong lộ ra Hỏa Nhãn Kim Tinh, hắn muốn thăm dò toàn bộ nơi này.

Có nói nhiều, biểu hiện càng nhiều ưu thương thì cũng đâu có tác dụng gì? Con đường phía trước của hắn còn rất dài, người muốn sống thì phải hướng về phía trước, cái gì cũng không bằng gác lại quá khứ, hướng đến tương lai mà hành động.

Sở Phong không còn che giấu nữa, hai chùm sáng vàng rực bắn ra từ hai mắt, chiếu sáng toàn bộ những gì dưới lòng đất. Những gì mà hắn muốn tìm kiếm chắc chắn đang nằm sâu dưới lòng đất, hy vọng những thứ kia không bị những người năm đó lấy mất.

Quan tài đá chấn động, Cửu U Chích quả thật sửng sốt không thôi, nếu nó không cảm ứng sai thì kia chính là... Hỏa Nhãn Kim Tinh?

Loại bản lĩnh này không phải người đủ cường đại liền có thể mở ra, mà phải cần các loại cơ hội đặc biệt thì mới có thể luyện thành, cũng được xem như là một loại diệu thuật mà thiên phú không thể tham gia khống chế.

“Hừm, thật sự có thứ gì đó?!” Sở Phong ngẩn người, từ lúc còn trên đường đi thì hắn đã tìm hiểu rất nhiều, nhất là sau khi đến nơi đây, hắn đã từng không ôm hy vọng gì nữa.

Bởi vì nơi này ngay cả miếng ngói cũng không còn sót, ngay cả ngọn núi đều bị người ta dọn đi, liệu rằng cả mảnh đất trụi lủi khô héo này có thể sót lại thứ gì?

Mà lúc này, Sở Phong có cảm giác, dưới lòng đất của Đại Mộng Tịnh Thổ có vật chất không tầm thường.

“Đi, nhị đệ, chúng ta xuống dưới nhìn một chút.” Sở Phong dỡ xuống quan tài đá từ trong xe lừa, không tiến vào tầng trung trong đất, hắn hướng đến nơi sâu kia mà đi.

Lừa tinh lưu lại trên mặt đất phụ trách trông chừng.

Lần này đi xuống rất sâu, bản thân hắn cũng không biết đã đi sâu xuống bao nhiêu dặm, thế giới dưới đất đen kịt một vòng, thế nhưng ngay cả cục gạch hắn cũng không thấy, dưới đây không hề có thứ gì.

Hắn suy nghĩ, ngay cả thổ nhưỡng ở tầng đất này mà vẫn có người chiếm đi. những thứ này là bão cát sau này lấp đầy lại khoảng trống.

“Không đúng, rõ ràng ta cảm ứng được chỗ đất này có dị thường, tại sao bây giờ lại không phát hiện ra thứ gì?” Hắn rất kinh ngạc.

Hắn không ngừng đi xuống, Hỏa Nhãn Kim Tinh mở ra, cuối cùng thì cũng xác nhận được trong lòng đất rất sâu bên dưới có một đoàn sương mù đen, có vùng đất đen kịt, vô cùng âm hàn.

Khi Sở Phong cách nơi đó còn chưa đấy mười dặm liền dừng lại, loại âm hàn lạnh lẽo kia xuyên thấu xương cốt, khiến người ta bị đông cứng.

Đây rốt cuộc là nơi nào?

Lại nói, hắn tin tưởng cho dù không có Hỏa Nhãn Kim Tinh, chỉ cần những tiến hóa giả khác đi xuống đủ sâu cũng có thể phát hiện ra dị thường của nơi này.

Lại càng không nhắc đến những cường giả tuyệt đỉnh kia, làm sao có khả năng bỏ sót nơi này cho được?

Nếu như có vùng đất tạo hóa, căn bản không có khả năng để lại cho kẻ đến sau.

“Âm phủ!”

Cửu U Chích đưa ra đáp án, nó chính là sống lại trong mảnh âm phủ này, cũng vô cùng gian nan mà thoát ra, bởi thế mà hiểu rõ loại địa phương này nhất.

“Ngươi đi dò xét một chút.” Sở Phong khuyến khích nó.

“Đánh chết ta cũng không đi!” Cửu U Chích lập tức từ chối, nói đùa cái gì chứ, âm phủ nào phải nơi muốn xông vào liền xông vào, ngay cả loại sinh vật thức tỉnh bên trong âm phủ như nó cũng phải kiêng kỵ nơi này, có thể thấy được nơi này hung hiểm cỡ nào.

“Đánh không chết ngươi liền đi đúng không?” Sở Phong hỏi nó.

“Ngươi đây là có ý gì?”

Sở Phong đáp: “Ý của ta là, ngươi vốn dĩ xuất thân từ âm phủ, giúp ta đi dò xét một chút nơi này có quan hệ gì với Đại Mộng Tịnh Thổ, có phải Đại Mộng Tịnh Thổ bị hủy diệt có liên quan đến âm phủ phía dưới này hay không? Ngoài ra, phía dưới có khả năng có tạo hóa, ngươi tìm kiếm kỹ một chút, huynh đệ chúng ta cược một ván lớn. Nếu ngươi cứ ngoan cố từ chối, ta liền dùng trường vực truyền tống tiễn ngươi trước tiếp đi vào là xong.”

Cửu U Chích nghe vậy, cả khuôn mặt khó coi như bị táo bón, ở trong quan tài mà u oán không thôi, sau đó liền nghiến răng, bị một thằng nhóc uy hiếp như thế thì thôi đi, còn nói cái gì mà muốn cược một vố lớn, thực con mợ nó khó chịu.

Thế nhưng, từ sau khi trở thành xe tang, nó liền ngộ ra một đạo lý – người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, lúc này nó đâu còn lựa chọn khác!

“Ta giúp ngươi một tay.” Sở Phong bỗng nhiên dùng sức ném một cái, quan tài đá theo một đường bay thẳng vào trong chỗ sâu đen kịt kia.

Ầm ầm!

Đất rung núi chuyển, quan tài đá giống như một phi tiêu dùng tốc độ cực nhanh mà cắm xuống đất, trong nháy mắt đã đến gần âm phủ.

Cửu U Chích không khỏi gào lớn, nhãi con láo toét kia sức lực quá lớn, dạng này sẽ trực tiếp ném nó vào trong mất, mà một khi rơi vào trong, không biết mất bao nhiêu năm mới có thể bò ra ngoài.

Không có người nào hiểu rõ hơn nó, trong âm phủ khủng bố đáng sợ đến cỡ nào.

Quan tài đá bỗng nhiên tràn ra một mảnh huyết vụ đỏ hồng, tốc độ rơi của quan tài cũng lập tức chậm lại, cuối cùng liền dừng ở bên ngoài đám sương mù đen, cách không xa chính là lệ quỷ kêu gào, khung cảnh cực kỳ dữ tợn và khủng bố.

“Nơi này chính là âm phủ, không khác biệt lắm so với bên dưới Hố Trời ở biên hoang, đều là tử địa.” Cửu U Chích thăm dò xong liền hô lên.

Trên thực tế, Sở Phong đã trốn trong bình đá, hắn sợ sẽ xảy ra tình huống bất ngờ, im lặng chờ đợi trong chốc lát mới chui ra, một đường đi về phía dưới.

Bình Luận (0)
Comment