Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cửu U Chích vẫn còn tích cực, một bộ rất nghiêm túc, nói: “Cho dù pháp tắc ở dương gian hoàn chỉnh, áp chế hết thảy, thế nhưng là một khi loại tiến hóa giả đáng sợ như tổ sư Mộng Cổ Đạo lâm vào cảnh tuyệt vọng, sinh mệnh sắp tắt thì cũng sẽ thông suốt, có thể nhìn thấy một góc của tương lai, ông ấy có thể tiên đoán được hôm nay ta đến, đây thật là... Thời khắc mang tính lịch sử a!”
Thấy nó chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn như thế, bộ dạng tự cho mình là người được trời chọn, Sở Phong cũng không nhịn được nữa, một cước đá văng quan tài bằng đá, nói: “Sao ngươi không nói là ông ấy trông thấy ta trong dòng thời gian mờ mịt kia?”
“Đi qua một góc mà chơi, một đứa nhóc con như ngươi thì biết cái gì!”
“Rầm rầm rầm...”
Sở Phong hành hung... Quan tài bằng đá, thực sự không chịu nổi nó, một cái xác chết mà thôi, thật vất vả tới giờ mới sống lại, đắc chí cái gì? Tự cảm thấy bản thân quá tốt đẹp!
“Ai u ta đi, đau chết mất, ngươi nhẹ một chút cho ta, quan tài bằng đá chính là ta, ta chính là quan tài bằng đá, a... Ta rơi vào trong âm phủ rồi!” Cửu U Chích kêu to.
Một nửa quan tài chìm vào trong đất đai có máu tươi chảy xuôi, nó giãy dụa kịch liệt, bị hù không nhẹ.
“Lấy cuốn kinh thư kia ra cho ta.” Sở Phong buộc nó tiến vào khe hở không gian màu vàng kim giữa không trung kia.
Quan tài bằng đá thoát khỏi vùng đất chết đổ máu, Cửu U Chích âm thầm nuốt nước miếng, nói: “Ta cảm thấy hơn phân nửa là không lấy được bộ kinh văn này vào tay, có lẽ nó được chuẩn bị cho đệ nhất mỹ nhân dương gian ngày xưa.”
Kỳ thật, nó rất muốn đi vào, nhưng lại sợ chết, không dám làm bừa.
Thật ra Sở Phong cũng rất rất hoài nghi, thứ này là để lại cho Tần Lạc Âm kiếp trước, nếu như vượt cửa đi vào, sơ sẩy một cái có thể góp cả mạng mình vào.
“Hiến tế hồn nhục, tùy theo lượng nhiều ít, có thể có được phần kinh tương ứng.”
Lúc này, tiếng nói máy móc kia vang lên, cứng nhắc mà lạnh lùng, tiến hành nhắc nhở cần thiết.
Sở Phong cho rằng, đây là vật tương tự với tháp truyền thừa năng lượng trên Địa Cầu.
Cửu U Chích kêu lên trước tiên: “Cổ Trần Chu, đại ca, cho ta mượn một chút hồn nhục!”
Cái tên không biết xấu hổ này, hiện tại còn tự cho là bản thân tốt đẹp, tưởng rằng mình là người được trời chọn gì đó, đương nhiên cũng có thể là hành động cố ý của nó, ăn hiếp Sở Phong nhỏ tuổi.
Đối mặt với lão già này, Sở Phong lần nữa một cước đá lão vào trong vùng đất chết Cửu U, không để ý tới nó ở nơi đó phẫn nộ gào thét và lăn lộn.
Hắn lấy ra một nắm đất có kết cấu đặc thù, đột nhiên vãi vào trong khe hở không gian màu vàng kim, không chút do dự mà hiến tế.
“Có thể lựa chọn một tờ kinh!” Tiếng nói máy móc lạnh lùng nhắc nhở.
“Chỉ có một tờ?!” Sở Phong lấy làm kinh hãi, mặc dù bên trong lọ đá vẫn còn Luân Hồi Thổ, nhưng cũng không phải rất nhiều, ngay cả vị đại ca kia của Cửu U Chích cũng nhớ mãi không quên, muốn có được loại chất đất đặc thù này.
Nếu như một tờ cần tới một nắm Luân Hồi Thổ, hắn cũng không biết cái giao dịch này phải chăng có lời.
“Chọn tờ thứ nhất!”
Không có gì có thể nói, dù sao đã thanh toán xong vụ giao dịch thứ nhất, đương nhiên hắn sẽ không lãng phí, hơn nữa cũng không thể nhảy vọt lựa chọn kinh văn.
Một tờ kinh thư bay lên, vèo một tiếng lao đến, treo ở trước mi tâm của Sở Phong, trong chớp mắt chứ viết lít nha lít nhít in vào bên trong ý thức tinh thần của hắn.
Tiếp đó, tờ kinh màu vàng kim kia bay đi như tia chớp, rơi vào trên bàn đá, trở về kinh thư.
Sẽ là bí mật về chung cực tiến hóa sao?
Hay là nói, chỉ là truyền thừa của Mộng Cổ Đạo?
Sở Phong nhắm mắt, cẩn thận nhẩm đọc trang kinh văn này.
Là một phần phương pháp hô hấp, rất quen thuộc, cũng rất thâm ảo, có không ít chỗ tương tự với truyền thừa của Đại Mộng Tịnh Thổ, nhưng không giống hoàn toàn!
Điều này khiến Sở Phong kinh ngạc, hắn thấy, hoặc là bí mật của chung cực tiến hóa, hoặc là phương pháp hô hấp Đại Mộng, nhưng mà ra ngoài dự đoán.
Lúc hắn ở tiểu âm phủ từng đạt được phương pháp hô hấp Đại Mộng, dựa vào cái này có thể tiến hóa đến cấp độ Chiếu Ánh hoặc Thần cấp, thiếu bộ phận càng thâm ảo hơn sau đó.
Theo lý mà nói, cho dù so sánh với kinh văn dương gian, giai đoạn trước cũng không chênh lệch lớn mới đúng, thế nhưng là chuyện trước mắt không phải như vậy.
“Chẳng lẽ nói, đây mới là truyền thừa vang dội cổ kim của Mộng Cổ Đạo, là một bộ phương pháp hô hấp vô thượng, truyền đến tiểu âm phủ có tổn hại, có chênh lệch với kinh văn gốc?”
Sở Phong hoài nghi, đồng thời, hắn cũng đang suy đoán, phải chăng ở trong đó còn có bí mật khác, tỉ như chung cực tiến hóa?
Mặc kệ như thế nào, hắn nhớ kỹ trong lòng, sau khi rời khỏi đây lại đi nghiên cứu thật cẩn thận cho thỏa đáng.
Hắn nghĩ nghĩ, bắt đầu hiến tế tiếp lấy, lại nắm một nắm Luân Hồi Thổ, vung vào khe hở không gian màu vàng kim, hạt tròn óng ánh điểm điểm, vừa nhìn liền thấy phi phàm, nhanh chóng bị hấp thu.
“Trang kinh văn thứ hai đâu, sao không đưa tới?” Sau khi Sở Phong đợi rất lâu bèn hỏi như vậy.
“Trang thứ hai cần hai nắm Luân Hồi Thổ.” Tiếng nói máy móc nhắc nhở.
“Hố cha!” Sở Phong muốn phun máu, đây là lật lọng?
Nếu như đã bắt đầu hiến tế, hắn cũng không muốn lãng phí, lại nắm một nắm Luân Hồi Thổ, hóa thành ánh sáng thần thánh mãnh liệt mất hút vào trong mảnh đất trời thu nhỏ kia.
Trang kinh văn thứ hai bay tới, kết nối với mi tâm của hắn, rất nhiều vết tích phù văn chìm vào trong tinh thần của hắn, bị hắn nhớ kỹ.
Vẫn như cũ là phương pháp hô hấp cổ quái, là bộ phận tiếp sau!
“Trang thứ ba cần hiến tế bao nhiêu hồn xác?” Sở Phong hỏi.
“Cần lượng gấp bốn lần.”
Sở Phong lập tức ngồi không yên, đây cũng quá xấu xa, mặc dù bản kinh thư này rất mỏng, không có nhiều trang, thế nhưng mà hét giá kiểu này, nếu muốn đọc xong toàn bộ quyển kinh thì đoán chừng Luân Hồi Thổ trên người hắn cũng không thừa nổi, thậm chí chưa chắc đủ.
“Đau lòng, đừng đổi, quá lỗ vốn, tiểu tử ngươi biết đó là cái gì không, hồn xác, ngàn vàng cũng khó đổi, ngay cả đại ca ta cũng chỉ có thể nhìn mà không thể có được, ta dám nói trước kia Mộng Cổ Đạo cũng chưa từng có được!”
Cửu U Chích khống chế quan tài bằng đá thoát ra từ trong âm phủ, ở nơi đó kêu to, một bộ dáng vẻ đau lòng nhức nhối.
Nó trịnh trọng nhấn mạnh, hồn xác là bảo vật vô giá!
“Đại ca ta là ai? Đủ khả năng áp chế Vũ Phong Tử! Cai trị vô tận cương thổ dương gian, có dạng thiên tài địa bảo gì chưa từng thấy qua, nhưng vẫn muốn lấy được hồn xác!”