Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2232 - Chương 2232: Đại Ca Phát Rồ (2)

Thánh Khư Chương 2232: Đại ca phát rồ (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đại ca ta phát hiện, sau khi xâm lấn trung tâm tinh thần của lão tộc trưởng kia, mặc dù không có đạt được phương pháp hô hấp tối cao của tộc này, nhưng cũng có thể luyện cái gọi là phương pháp chung cực tiến hóa.”

“Đây là vì sao?” Sở Phong kinh ngạc.

“Lúc đối kháng với vị tộc trưởng kia, sâu trong tâm linh điên cuồng phun trào truyền thừa tối cao của tộc này, phù văn như biển, ánh sáng ngập trời, bao phủ tinh thần mà đại ca ta xâm lấn vào.”

Vào lúc đó, lòng đại ca nó có cảm giác, phúc chí tâm linh (2), suy diễn một trang kinh văn, cũng chính là cái gọi là phương pháp chung cực tiến hóa kia, giống như bị “Ấp” .

(2)Phúc chí tâm linh: khi vận may đến thì trong lòng cũng sáng ra.

Còn có thể có loại thao tác này? Sở Phong nghẹn họng nhìn trân trối.

“Cho nên, đại ca ta càng để bụng mấy loại phương pháp hô hấp mạnh nhất của thế gian hơn, càng thêm nhớ thương chúng.”

Vị cuồng nhân kia suy đoán, có lẽ mấy loại phương pháp hô hấp tối cao đều có này tác dụng có thể nối liền ngõ cụt, ấp trang phương pháp chung cực tiến hóa kia.

Đáng tiếc là, muốn ra tay với loại sinh vật cấp bậc như tộc trưởng của mười gia tộc lớn nhất kia thực sự quá khó khăn, xâm lấn tâm linh càng khó thành công hơn so với săn giết.

Nhất là, mặc dù lần đầu vị cuồng nhân kia làm kín đáo, kịp thời thu tay lại, vả lại xóa đi các loại vết tích, nhưng lão tộc trưởng kia là nhân vật bực nào? Dù chưa tìm ra hung phạm, nhưng kỳ thật cũng đã đánh rắn động cỏ, khiến người khác cũng cảnh giác theo.

“Về sau, hai lần đại ca ta xuất kích đều không thể thành công.” Cửu U rất tiếc nuối.

Dù sao, cho dù cấp bậc tiến hóa giả kia yếu hơn so với đại ca nó, cũng chỉ là kém hơn một hai bậc mà thôi.

Da mặt Sở Phong hơi run rẩy, nói: “Đại ca ngươi thật đúng là hung mãnh, thế gian này còn có sinh vật nào mà hắn không dám xuống tay sao?”

“Có, trốn ở bên trong địa thế đặc thù, đi quá xa trên con đường không thể nhận dạng, vô cùng phiền phức, đối kháng với chúng thì được không bù mất.”

Đồng thời, Cửu U vạch trần, đại ca nó không tìm thấy cơ hội ra tay với mấy lão gia hỏa kia liền thò vuốt về phía loại tiến hóa giả như Vũ Phong Tử.

Bởi vì, đại ca nó nghe nói, phương pháp hô hấp của có địa vị rất cao, nửa thật nửa giả là phương pháp thời kỳ Táng Thiên, nên bèn ra tay với ông ta.

Tương đối đáng tiếc là, mặc dù đánh cho Vũ Phong Tử sứt đầu chảy máu, cả người toàn máu, nhưng chỉ xét riêng về thuật chạy trốn là Vũ Phong Tử đã có thể xếp vào nhóm đứng đầu thiên hạ.

Vũ Phong Tử thành công chạy mất.

Sau khi Sở Phong nghe nói, im lặng thật lâu.

Thì ra trong này còn có chi tiết như thế, trước kia hắn còn tưởng rằng là Vũ Phong Tử chủ động trêu chọc đại ca của Cửu U đấy, không nghĩ tới là bị chơi xấu!

Không biết vì sao, khi biết Vũ Phong Tử bá đạo như vậy bị người ta chơi xấu như thế, Sở Phong mừng thầm một trận.

Chủ yếu là bởi vì, hắn tận mắt nhìn thấy Vũ Phong Tử ngang ngược ở Mộng Cổ Đạo, không ai bì nổi, huyết tẩy tất cả mọi người, cảm thấy quá hung tàn.

Thì ra có người có thể hành hạ Vũ Phong Tử như thế, đương nhiên khiến Sở Phong cảm thấy khoái trá.

“Tại sao trước kia như thế không nói kỹ càng?” Sở Phong hỏi.

Cửu U ho khan một tiếng, nói: “Đại ca ta phát rồ tìm người khắp thiên hạ để âm thầm ra tay như thế cũng không phải chuyện đáng tự hào gì.”

Vị cuồng nhân kia tổng kết, muốn luyện kia một tờ kinh văn, có thể dùng phương pháp hô hấp tối thượng để ấp.

phương pháp hô hấp của một tộc, tương đương với cầu nối cho con đường bị đứt đoạn, nhưng chỉ có thể sử dụng một lần.

“Cho nên đại ca ngươi muốn tìm thêm mấy người để ra tay?”

Cửu U không có trả lời, mà là nói ra một loại con đường khác có thể thực hiện, đó chính là dẫn huyết khí vào trong thể, cũng được xem là một loại cầu nối nào đó.

“Đây là vì sao?”

“Dù sao sau lần tắm trong máu rồng kia, đại ca ta liền nối được con đường đã bị đứt một lần.”

Về phần nguyên nhân, vị cuồng nhân kia cho rằng, vạn vật có linh, trong gen của sinh vật các tộc đều ẩn chứa một loại mật mã nguyên thủy nào đó, ẩn chứa kinh văn đặc thù.

Nói đến đây không cần giải thích thêm, Sở Phong đã hiểu rõ.

“Ngoài ra, ngươi cũng nhìn thấy bản thân tờ kinh thư kia ở chỗ Mộng Cổ Đạo là màu vàng kim, mà bên ngoài lại có huyết khí lượn lờ, đã nói rõ vấn đề.”

Cửu U nhắc lại lời nói của đại ca bó năm đó.

“Còn có thể giải như vậy?” Trong lúc nhất thời Sở Phong an tĩnh lại, ở trong Linh Xa cẩn thận suy nghĩ.

Cuối cùng, hắn lấy lại tinh thần, cảm thấy là lạ, sao cháu trai này lại thay đổi phong cách, đối xử tốt với hắn như vậy? Nói ra hết quá trình mà đại ca nó tu luyện như thế nào.

“Lão phu biết gì nói nấy cho ngươi, ngươi lại hoài nghi ta?!” Cửu U giơ chân, vách quan tài đều bị đập đến vang lên ầm ầm.

Sở Phong bĩu môi, nói: “Ngươi cũng không phải người tốt, cùng hung cực ác, hiện tại đột nhiên bày đặt lương thiện, rõ ràng có vấn đề!”

Cửu U bị nghẹn không nhẹ, tức đến nỗi nửa ngày nói không ra lời, nó cảm thấy, khó được “Tốt bụng” một lần, lại bị người ta “hiểu lầm”, đương nhiên cũng có thể nói là nhìn thấu.

“Được thôi, ta thẳng thắn, càng nghĩ càng thấy đứa bé như ngươi bất thường, mới bây lớn mà lại có các loại biểu hiện không bình thường, ngay cả hồn xác cũng có thể lấy ra. Lão phu nghiêm trọng hoài nghi, lai lịch của ngươi có vấn đề, cho nên tiện tay hạ một nước cờ trong lúc nhàn rỗi, đối xử tốt với ngươi một chút, xem như một loại đầu tư sớm nào đó.”

Sở Phong nghe nói, tỉnh táo lại, quả nhiên, mỗi ngày ở chung rất dễ dàng lòi đuôi, sau này phải cẩn thận hơn.

Hắn đập vách quan tài kêu rầm rầm, nói: “Ngươi lão già này, quá coi trọng hiệu quả và lợi ích.”

“Còn có thiên lý sao? Lão phu nói là lương tâm trỗi dậy, ngươi không tin, nói là đầu tư tình cảm, ngươi còn nói hiệu quả và lợi ích, ngươi bảo ta phải nói thế nào, phải làm sao bây giờ?!”

Sở Phong gượng cười, không bắt ép nó.

Cuối cùng hắn hỏi: “Rốt cục đại ca ngươi chết như thế nào?”

Loại nhân vật công tham tạo hóa (3) này, vang dội cổ kim, dám xuống tay hãm hại hàng ngũ sinh vật mạnh nhất dương gian, người mạnh bạo phát rồ như thế mà lại mất sớm lúc còn đang thời thịnh vượng, nhất định là có điều kỳ lạ.

(3)Công tham tạo hóa: Công: Tu vi; tham: tìm hiểu; tạo hóa: lực lượng tự nhiên. Nói đến người đã tu hành đến trình độ có thể hiểu thấu những bí ẩn của đất trời và tự nhiên.

Bình Luận (0)
Comment