Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Yên tâm, tiểu gia đây giàu đến nứt đố đổ vách mà!” Sở Phong khoát khoát tay, không chú ý lắm, lại chuẩn bị thả một bình phiêu lưu, đồng thời vẫn không vội vã thanh toán.
Lần này, Cửu U Chích quyết định vận dụng pháp môn đặc thù, mây đỏ điểm xuyết, thành công phá vỡ ngăn cách của Sở Phong, nhìn thấy hắn viết xuống tiền thưởng là cái gì.
Đá Thiên Kim?
Cửu U Chích thấy vậy liền ngẩn người, có chút không hiểu, bởi nó không hề phát hiện trên người thằng nhóc này có loại bảo bối chân quý như thế a?
Thế nhưng gần như trong nháy mắt, nó bỗng dưng tỉnh ngộ, lập tức nổi trận lôi đình, khiến quan tài đá phát ra âm thanh va đụng loảng xoảng.
“Tiểu tặc! Ngươi tìm đường chết sao? Dám để mắt đến quan tài của lão phu?!” Nó giận đến không kiềm chế nổi, càng nghĩ càng cảm thấy thằng nhóc láo toét này quá đáng hận, quá vô liêm sỉ.
Chất liệu quan tài đá của nó chính là đá Thiên Kim, giá trị liên thành, không ngờ hôm nay lại bị Sở Phong dùng thủ đoạn trường vực đặc biệt để che giấu đi diện mạo thật, nhìn qua hết sức bình thường, nhưng thật ra nó chính là bảo bối quý hiếm.
Cửu U Chích tức đến nỗi mũi cũng sắp lệch, trước đó nó đã nhắc nhở Sở Phong mấy lần, tiểu tặc này còn không biết xấu hổ mà khoe khoang, nói cái gì mà tiểu gia giàu nứt đố đổ vách, không quan tâm chút tiền lẻ này.
Nứt đố đổ vách cái quỷ! Đây chính là lấy người khác làm của mình!
Cửu U Chích dậm chân, vách quan tài rất nhanh đã không áp nổi nó.
“Lão Cửu đừng kích động, ta thừa nhận đã hứa hẹn đưa cho bọn họ một viên đá Thiên Kim bé bằng móng tay, căn bản cũng không nhiều. Ngươi xem, trên vách quan tài này không phải có chỗ có hình dạng tương tự giống vảy cá hay sao, thứ trang trí này rất nhanh sẽ rụng thôi, ta chỉ giúp ngươi thanh lý đống tàn bã rụng xuống, tuyệt đối không động đến chủ thể chính của quan tài!”
Sở Phong vỗ vỗ ngực cam đoan, nói làm người phải nói đạo đức, có điểm mấu chốt, hiểu đạo lý quân tử yêu tài.
“Má, ngươi đều đã nhắm đến vách quan tài của ta rồi đó thôi, còn nói cái gì mà có đạo đức, có điểm mấu chốt, ngươi không thấy thẹn với lòng hả? Một chút thể diện còn lại cũng không cần sao?!” Cửu U Chích đỏ mặt tía tai, muốn liều mạng cùng Sở Phong.
“Lão Cửu mau xem, cái miếng này căn bản sắp rụng ra rồi.” Sở Phong ra hiệu, hắn cầm đoản kiếm Thiên Huyết Tinh Không Mẫu Kim bổ xuống một nhát, quan tài lập tức rắc một tiếng, một khối nho nhỏ liền rơi ra.
“Ông nội mi, ta liều mạng với ngươi!”
“Lão Cửu, cho dù ta làm lệ quỷ cũng phải giảng đạo lý a, ngươi xem a, đây là bộ phận vách quan tài bị sinh vật nào đó trong âm phủ dưới Hố Trời chụp hỏng, không có liên quan đến ta!”
...
Hai người bọn hắn đấu đá một hồi, suýt chút nữa đã rơi xuống hồ nước xanh biếc, việc này hấp dẫn ánh mắt không ít người, cuối cùng thì người chấp pháp cũng đi đến, lúc bấy giờ hai người bọn hắn mới an tĩnh xuống, không dám vật lộn nữa.
“Tiểu tử, nói cho ngươi biết, chuyện này chưa xong đâu, về sau sẽ tính sổ với ngươi.” Cửu U Chích bằng mặt không bằng lòng mà nói.
Lúc này, chiếc bình phiêu lưu thứ ba cuối cùng cũng có hồi đáp, đáp án cho ra cơ bản là giống nhau, Sở Phong dùng đoản kiếm Mẫu Kim chặt khối đá nhỏ bổ xuống từ trên quan tài đá thành ba phần, phân biệt bỏ vào trong ba bình, sau đó thả lại vào trong hồ.
“Lão Cửu, làm người phải rộng lượng một chút!” Sở Phong vỗ vỗ vách quan tài đá.
“Ngươi đi chết đi, sao ngươi không đem Huyết Tinh Không Mẫu Kim Kiếm để làm tiền thưởng tung ra ngoài ấy?!”
“Thứ này không có vết rạn, cũng chém không đứt, không có cách nào chia thành ba phần!” Sở Phong giải thích, sau đó mặt mũi tràn ngập ý cười, nói: “Ngươi xem, có người huynh đệ trượng nghĩa như ta hiếm lắm đấy, còn đang muốn giúp ngươi thả một cái bình phiêu lưu, đa phần là nghĩ cho ngươi nha.”
Sở Phong ra hiệu bảo nó mau nhìn, sau đó viết ra một đoạn chữ, khắc lên một bộ phận dấu ấn năng lượng tinh thần.
“Làm sao để nuôi dưỡng Cửu U Chích, làm thế nào để huấn huyện nó nhanh chóng trưởng thành?” Sau khi đọc đến đây, trên trán Cửu U Chích hiện đầy hắc tuyến, nói: “Ngươi thật sự đem hung thú thành con chó con mèo mà nuôi hay sao? Sao ngươi không bị thiên lôi đánh trúng kia chứ!”
Sở Phong cười gượng, nhanh chóng sửa chữa, nhắn lại rằng: “Làm sao để Cửu U Chích nhanh chóng tiến hóa?
Lúc này, sắc mặt Cửu U Chích mới dễ nhìn hơn một chút, giận dữ cũng lắng xuống phần nào, thế nhưng khi nó nhìn đến tiền thưởng ghi là đá Thiên Kim, mợ nó, lại là đá Thiên Kim!
“Lão Cửu, ánh mắt phải nhìn xa, lòng dạ cũng phải rộng lớn, tài vật là cái gì kia chứ? Sinh không tự có, chết cũng chẳng thể ôm theo, giữ lại đến chết cũng vô dụng, không bằng tiêu pha ra ngoài một chút, đây mới là hưởng thụ a.”
Cửu U Chích cả giận quát: “Ai bảo với ngươi chết không thể mang đi? Quan tài đá này chính là thứ mà đời trước sau khi chết ta đã mang theo!”
Sở Phong: “...”
“Rộng lượng chút, cái cũ không đi cái mới làm sao đến, sẽ có một ngày ta tặng cho ngươi một bộ quan tài bằng Mẫu Kim, bảo đảm ngươi vạn thế bất hủ!”
Sở Phong vừa nói vừa nhanh chóng thả cái bình phiêu lưu trong tay mình xuống, bên trong còn trịnh trọng viết mấy nghi vấn: “Con đường tiến hóa tối cường có mấy loại, có bí kinh đặc thù gì không?
Đồng thời, hắn cũng vớt lên một cái bình phiêu lưu tương đối không bắt mắt, thế nhưng thứ này hình như là bình phiêu lưu có từ niên đại rất lâu trước kia, bởi vì hắn cũng muốn kiếm chút tiền thưởng, dù sao không trả lời được thì cũng có thể trực tiếp quăng trả lại vào trong hồ.
“Thế gian này có hai người hoàn toàn giống nhau hay không? Đến tột cùng là giống loài ở luân hồi, hay là cả mảnh thiên địa đều đang đầu thai đi đầu thai lại?!”
Sở Phong đưa chiếc bình phiêu lưu có vẻ ngoài phổ thông mà cũ kỹ, thế nhưng bên trong lại có ánh sáng mang theo một tia thần ấn cho Cửu U Chích xem.
“Vấn đề này có chút khó, cũng có chút lớn. Đến, lão Cửu cùng ta xem một chút đi.”
Thực ra chính bản thân hắn cũng có thể trả lời một phần câu hỏi, bởi vì hắn chính là một luân hồi giả mang theo nhục thân, hơn nữa còn là người duy nhất thành công, vì vậy mà có những việc hắn hiểu rất rõ.
Chẳng qua cách nói giống loại luân hồi và cả mảnh thiên địa đầu thai lặp đi lặp lại kia có chút lớn và đáng sợ, dựa vào hắn của hiện tại thì cũng không thể trả lời hoàn thiện.
Cửu U Chích cũng xem đi xem lại mấy lần, lúc trước đại ca nó ngoài ý muốn bỏ mạng, nó ngay cả một tấm bùa luân hồi cũng không lấy được liền vội vã chạy trốn thoát mạng, cuối cùng phải lựa chọn dùng đá Thiên Kim để làm quan tài mai táng chính mình, giúp nó đàm luân hồi, khẳng định nói không ra bí mật cuối cùng.