Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đồng thời, hắn nghi ngờ nghiêm trọng, lúc đó đại ca nó còn chưa chân chính danh ác truyền thiên hạ.
Nếu như để sở nghiên cứu Hắc Huyết biết, đại ca Cửu U Kỳ thích ra tay nhất, không có chuyện gì còn nhắm vào lão tộc trưởng của thế gia cuối cùng, đoán chừng cái sở nghiên cứu đó mà biết, nhất định sẽ khóc ra nước mắt, có thể trốn xa bao nhiêu thì trốn xa bấy nhiêu.
Quả nhiên, y như Sở Phong dự liệu, Cửu U Kỳ nói: “Đại ca ta từng cảm thán, không gặp đúng người tại thời điểm đúng, huynh ấy vẫn luôn nhớ mãi không quên, muốn ra tay với mấy lão đầu của sở nghiên cứu, nhưng tìm rất nhiều năm mà không tìm thấy.”
Sở Phong nghe xong không nói, cuối cùng hỏi: “Sở nghiên cứu Hắc Huyết mạnh cỡ nào?”
“Rất mạnh, theo những gì đại ca ta tiết lộ, nếu như ban đầu bọn họ bất kể giá nào, liều chết đến cùng với đại ca ta, đều mời hết mấy lão bất tử ngủ say trong sở nghiên cứu bọn họ ra quyết chiến, đoán chừng không kém gì mấy đạo thống mạnh nhất nắm giữ Hô Hấp pháp cuối cùng ở nhân gian.”
Sở Phong nghe thế thì hít vào ngụm khí lạnh, còn có thể nói gì? Kẻ điên chính là không có đạo lý như thế, mạnh thì mất trí, để sở nghiên cứu Hắc Huyết đang sợ này dắt mũi tự cho xui xẻo, không sợ người đời chế nhạo, làm rùa đen rụt đầu.
“Sống chết như đại ca ngươi!” Sở Phong thở dài.
“Gì, sao lại nói thế?”
Sau đó, Sở Phong nhân lúc nó thất thần, kiếm quang lóe lên bốn phía, sét đánh đùng đùng, lại cầm mấy viên thiên kim thạch nhỏ, quả quyết ném bình phiêu lưu, tiến hành các loại vấn đề.
Dĩ nhiên không cần nói nhiều, chớp mắt ở đây tình cảnh hỗn loạn quan tài kêu, một đống tạp âm, bắt đầu đấu đá, Sở Phong mấy lần đều suýt chút rơi xuống hồ lớn màu lam.
Cuối cùng, rất lâu sau mới yên tĩnh lại.
Nhưng mà, dị tượng xa xa đã kinh động đến Sở Phong, khiến mắt hắn không chớp, vội vàng lắc quan tài đá, nói: “Nhị đệ, mau nhìn kìa, thành tiên rồi.”
Trên hòn đảo nhỏ khá xa trong hồ khói bay lượn lờ, ánh sáng thần tiên vọt lên, cảnh tượng thần thánh kinh người, y như có người đang vũ hóa thành tiên, giống như sắp lên trời.
“Thành tiên cái gì, hừ, đều là vọng tưởng mà thôi, tất cả tiên năm đó đều bị diệt cả rồi!” Cửu U Kỳ cười lạnh.
“Cái gì, tiên đều bị diệt cả?” Sở Phong kinh ngạc, tin tức này có chút đáng sợ.
“Này thì có gì kỳ lạ, sinh vật cuối cùng sống đủ lâu, cùng với thế gia tồn tại hàng vạn năm trên đời đều biết, trên dòng sông thời gian dài đằng đẵng, từng có một thời đại táng tiên, thời kỳ đó, diệt hết sinh vật tiên này sạch sẽ.”
“Đợi lát nữa, ngươi từ từ nói, ta cảm thấy hơi thái quá! Ngươi nói tường tận một chút cho ta, ngay cả tiên cũng thành loại sinh vật nào đó, hơn nữa còn khiến cho người ta diệt hết, này cũng quá dọa người nghe rồi đấy?”
Sở Phong hỏi đến cùng, muốn hiểu rõ năm tháng đó, muốn biết ẩn tình.
“Ngươi đừng có không tin, có mấy thế gia lúc đầu của thời kỳ đó, từ thời đại táng tiên truyền thừa đến bây giờ, tổ tiên từng đích thân trải qua, biết rõ tỉ mỉ, thậm chí có cùng cực tồn tại đến nay vẫn còn sống!”
Sở Phong nghe thế, chấn động và ngạc nhiên, càng cảm thấy vũng nước này quá sâu, cực kỳ đáng sợ.
Cửu U Kỳ đột nhiên trở nên trầm ngâm, hai mắt vô cùng thâm thúy, nói: “Xuyên qua cổ kim, cho dù là thời đại có xa xôi đi nữa, cho dù có một màn cố ý giáng xuống trời đất, cũng không che được chân tướng, cho dù thời gian bụi bặm trôi đi vô tận, cũng không phủ bụi được chuyện cũ đó, cuối cùng cũng lật đổ, vẫn có người tiến hóa vẫn còn sống, vẫn có chuyện xưa vẫn đang tái hiện với phương thức khác, đến cuối cùng ai cũng không trốn thoát được!”
Sở Phong xúc động, trong mấy lời này hình như ẩn chứa một chút tin tức khiến người ta hoảng sợ, Cửu U kỳ rốt cuộc biết cái gì, muốn biểu đạt cái gì?
Sở Phong vô cùng nghiêm túc, xin Cửu U Kỳ chỉ điểm, lần đầu nghiêm túc và cung kính như vậy coi nó là tiền bối mà thỉnh giáo.
Cửu U Kỳ nói: “Khụ, ban nãy mấy lời đó là đại ca ta nói khi đứng ở đỉnh núi cao nhất nhân gian quan sát khắp hồng hoang, nướng một con chân long ăn no.”
Khi nghe câu này, Sở Phong muốn đấm chết nó.
Không phải là Cửu U Kỳ nói, chỉ là nó đang lợi dụng mà giả bộ thâm sâu sao?
“Ta muốn đấm ngươi từ đỉnh núi cao nhất nhân gian, không phải ngươi thì nói cái quỷ gì!”
“Nói năng cẩn thận, người trẻ tuổi đúng là hấp tấp, ban nãy ta nghe gì ấy nhỉ, ngươi gọi ta là tiền bối?”
“Nhị đệ!”
Sở Phong nghiêm túc hỏi: “Vậy ngươi nói chuyện khác xem, ví dụ như thời đại táng tiên, sao lại diệt hết tiên?”
Xem ra, đây thật sự là chuyện long trời lở đất, rất quan trọng, còn là khi phàm nhân, hắn rất thích xem loại sách khám phá hiếm thấy kỳ lạ săn bắn về thần tiên.
Bây giờ đột nhiên nghe nói, sinh vật như tiên này bị diệt hết rồi, thật sự khiến hắn kinh hãi bay mất hồn phách.
“Đó là một thời kỳ vô cùng đặc biệt, mơ hồ vào những ngày lễ tiến hóa, ta đoán, hẳn là hai đường tiến hóa giao nhau, sau đó dẫn đến va chạm mạnh!”
Lời này vừa thốt ra, Sở Phong thay đổi sắc mặt, thời đại táng tiên xảy ra hai nền văn minh tiến hóa lần đầu gặp nhau, sau đó sản sinh lực phá hoại không gì sánh bằng, xảy ra đối kháng như nổ mạnh.
Sở Phong thất thần, cứ như vậy dẫn đến tiên đạo diệt hết sao?
“Tiến hóa trước nay đều là khôn sống kém chết, sống và sinh tồn, một khi xảy ra mâu thuẫn, văn minh tiến hóa khác nhau nảy sinh cùng xuất hiện, luôn muốn phân thắng bại, ta nghĩ loại sinh vật tiên này cứ như mà bị diệt!” Cửu U Kỳ thở dài.
Sở Phong vẫn không tin, tiên cứ thế mà bị thanh tẩy, bị thế gian gạt bỏ sao? Thật dọa người nghe.
“Cũng có người nói, chúng ta không thắng, vừa đúng là người thất bại, đường tiến hóa này cũng chúng ta bị người ta đánh đứt, chiến bại rồi, thật sự bị vây trong đường cùng với đám người tiến hóa cuối cùng của đối kháng Tiên tộc.”
Tin tức này thật sự khiến người ta hết hồn, Sở Phong nhíu mày suy nghĩ sâu xa, bởi vì những thứ này ngay cả Cửu U kỳ cũng không thể xác nhận, chỉ là coi như tin tức nhỏ.
Chủ yếu cho rằng, tiên bị diệt sạch sẽ, nhân gian mới là bên chiến thắng duy nhất, lễ tiến hóa lần đó, va chạm đường tiến hóa lần đó, nhân gian đại thắng.
Sở Phong nói: “Nói lại mấy câu đại ca ngươi nói lúc trên đỉnh núi cao nhất nhân gian một lần xem.”
Cửu U Kỳ nghe theo, nhắc lại mấy câu đại ca nó nói không hề chống đối.
Sở Phong thở nhẹ, luôn cảm thấy xuyên qua cổ kim, có một tấm lưới đang chầm rãi đè xuống, nhìn không thấu, khiến người ta dần dần kinh sợ.
“Bao phủ trời xanh, siêu thoát mãi mãi, còn có đường tiến hóa khác, bây giờ đều lan ra nơi đâu rồi?”