Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cẩn thận mà ngẫm thì những chuyện trước kia tương đối đáng sợ, trong lúc vô hình, bên ngoài bầu trời, giữa hồng trần thời gian kia cũng không biết có một tấm màn đen đáng sợ đang chậm rãi hạ xuống, gần như ép người ta đến ngạt thở!
Sở Phong dùng sức lắc đầu, hắn tự nói với bản thân, nghĩ nhiều như vậy làm gì, bây giờ những thứ này đối với hắn còn xa lắm, cho dù dương gian có sụp đổ, con đường tiến hóa bị người ta đánh gãy thì làm sao, có cường giả cứu cực nhắm vào thì thế nào, chẳng có quan hệ gì với hắn cả.
Mặc dù dặn lòng nghĩ là vậy, thế nhưng trong tâm hắn vẫn hiển hiện các loại khó hiểu cùng hiếu kỳ. Nhưng lúc này hắn cũng chỉ có thể cố gắng kiềm chế, bởi vì vấn đề cấp bách nhất lúc này chính là quật khởi!
Thế giới mênh mông, trên đại địa Hồng Hoang bao la này, đừng nói là hắn, ngay cả một đám Thần Vương bỏ mạng cũng không tính là cái gì, chẳng qua cũng chỉ là một bông hoa nhỏ giữa biển hoa mà thôi.
Muôn vàn chúng sinh giữa thiên địa này, một đời lại một đời, chẳng qua cũng chỉ như cỏ dại mọc hoang, từng đám gốc rạ khô héo, ai sẽ chú ý đến chứ?
Nếu như bị để ý, nói không chừng sẽ càng tồi tệ, cỏ dại sinh trưởng càng tốt cũng có thể biến thành cỏ nuôi súc vật.
“Nghĩ gì thế?” Cửu U Chích thấy hắn ngẩn người liền trực tiếp đánh thức.
“Ta đang nghĩ, trước tuyên cổ ta là ai; ta đang nghĩ, khi biển cả thành tro bụi, lôi điện khô kiệt, điểm cuối cùng trên dòng thời gian tương lai của ta ở đâu; ta đang lo lắng, những tiết điểm quan trọng nhất trong lịch sử tiến hóa là gì, sẽ phân hóa ra thành đường nhánh tiến hóa, hay là chung quy sẽ có một ngày va chạm mạnh, ánh lửa bạo phát ra sẽ chiếu rọi ra hàng loạt những gương mặt đáng sợ của chúng ta hay không; ta đang...”
“Nhanh câm miệng lại đi!”
Cửu U Chích trực tiếp đánh gãy lời hắn, nếu đại ca nó mà nói những lời này, nó tất nhiên sẽ nghiêm túc chăm chỉ lắng nghe.
Thế nhưng, một đứa nhỏ trong mắt nó cũng dám nói khoác không biết ngượng, ra vẻ ông cụ non mà nói những lời thâm thúy, vậy thì quả thật chính là lừa người!
“Cuối cùng sẽ có một ngày, ta rút ra Ỷ Thiên Kiếm, vạch phá màn trời...”
Coong coong coong!
Khi Sở Phong vẫn còn mải mê nói xằng nói bậy, tay hắn cũng không nhàn rỗi, một hơi bổ liên tiếp mười ba kiếm, lại lấy được một khối đá Thiên Kim trên quan tài đá.
“TIỂU TẶC!!!”
“Chớ quấy rầy, một khối cuối cùng!”
Khi Sở Phong đang nói chuyện, liền ném vào trong hồ một cái bình phiêu lưu.
Trong lòng hắn có rất nhiều nghi vấn, muốn ở nơi này nhìn trộm thiên cơ.
“Mợ nó, lão phu chịu hết nổi rồi!”
Kết quả là, quan tài đá vụt một tiếng đã nhảy lên, trực tiếp chạy trốn, vừa nhảy vừa chạy đến bên cạnh hồ.
Nó thật sự không muốn ở lại nơi này nữa, vách quan tài của mình không ngừng bị người ta chặt chém đến sứt vài miếng, nếu đổi thành người nào thì cũng không thể chịu được!
“Lão Cửu, một khối cuối cùng!” Sở Phong ở phía sau hô lớn, một chút cũng không muốn từ bỏ, nhìn chằm chằm vào bình phiêu lưu ở trong hồ.
Quan tài đá nghe được âm thanh của hắn liền “ba chân bốn cẳng” mà chạy càng nhanh, sau khi tránh thoát xe lừa, nó liền dựng thẳng thân quan tài, vừa nhảy vừa chạy, một chút cũng không muốn dừng lại!
“Lão Cửu, kiếp trước ngươi là thỏ tinh sao?” Sở Phong tiếp tục đuổi theo.
...
Lúc này, một vị thiếu nữ thanh xuân phơi phới, tay áo nhẹ nhàng lay động, bước chân nhẹ nhàng đi đến, đưa ra lời mời với Sở Phong.
“Cơ công tử, tiểu thư nhà ta cho mời!”
Còn nhỏ như thế đã được người ta gọi công tử, Sở Phong cũng có chút không biết nói gì, nhưng hắn cũng sẽ không so đo sửa chữa lại.
“Tiểu thư nhà ngươi là ai?” Sở Phong hỏi lại, thiếu nữ này mắt ngọc mày ngài, dung mạo cũng được xem là tương đối xuất chúng, cũng được coi là mỹ nhân hiếm thấy, mà một người có linh khí tương đối như thế lại chỉ là một tỳ nữ?
“Tiểu thư nhà ta được mọi người gọi là Phượng Hoàng tiên tử.” Thiếu nữ mỉm cười, khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập hơi thở thanh xuân, lúc nói chuyện cũng hơi kiêu ngạo.
Sở Phong nghe xong liền không khỏi nhìn về tọa kỵ kéo xe của bản thân.
“Chiếp chíp chíp...” Lừa tinh hí dài một tiếng, lại học tiếng kêu của chim Bất Tử.
Sắc mặt thiếu nữ nọ bỗng nhiên đen lại, không lâu trước đó, khi xe lừa đụng vào chiến hạm vũ trụ, tiểu tử Cơ Đại Đức này có gọi con lừa kia là Phượng Hoàng, cái này thực sự là... tai nghe mắt thấy mà nhục!
“Câm miệng!” Sở Phong quát lừa tinh, hai tay nhỏ chắp ra sau lưng, ung dung lên tiếng: “Sau này gọi mày là Kim Sí Đại Bằng!”
Lừa tinh cảm thấy bản thân rất oan ức, nhưng ngược lại cũng thông minh, trước hết rất nghe lời mà ngậm miệng.
Sở Phong cười nhe răng với thiếu nữ một cái, muốn biểu đạt thiện ý.
Thế nhưng thần sắc thiếu nữ lập tức cứng đờ, khuyên nhủ: “Công tử, lát nữa đi gặp tiểu thư, tốt nhất là không nên nhắc đến cái tên Kim Sí Đại Bằng này!”
“Sẽ không phải cố cường giả của Bằng Tộc đấy chứ?” Sở Phong hỏi, hắn đã biết ý đồ của thiếu nữ này, nơi xa có tụ hội của đám môn đồ Thiên Tôn, đều là yêu nghiệt, có người muốn mời hắn qua đó để gặp một phen.
“Đúng vậy, Bằng Hoàng đã đến, để phòng trong lúc vô tình đắc tội người khác, công tử vẫn nên ăn nói cẩn thận.” Thiếu nữ tốt bụng nhắc nhở.
Dám lấy danh xưng Bằng Hoàng, người này rốt cuộc lợi hại ra sao? Sở Phong kinh ngạc, hắn tất nhiên sẽ không vô duyên vô cớ mà gây thù chuốc oán, hắn biết nghe lời hay lẽ phải nha.
Sở Phong gọi Cửu U Chích qua đây, sau đó điều khiến xe lừa đến nơi hẹn, bởi vì hắn nghe rất rõ, đây chính là một đám cường giả thiên tài có lai lịch rất lớn.
Hắn sợ có người ngáng chân, ra ám chiêu với mình.
“Ngươi nói ngươi a, đều làm ra chuyện gì thương thiên hại lý rồi? Ở trong địa phương an toàn như khu giao dịch màu xám này mà còn sợ có người sẽ ra tay với ngươi, có thể thấy được đã đắc tội người ta rất lớn a.”
Cửu U Chích vui vẻ cười trên nỗi đau của người khác, chẳng qua thì nó cũng không khoanh tay đứng nhìn, quyết định đi theo, đồng thời cũng đưa cho Sở Phong một chủ ý, có thể đả động trước với người bảo vệ khu giao dịch màu xám một tiếng.
Cho dù nơi này có an toàn đi chăng nữa, ngộ nhỡ gặp phải kẻ thù tức giận thì cũng rất dễ xảy ra chuyện không may, cảnh chém giết lẫn nhau là không tránh khỏi.
Cho nên, nơi này có loại phục vụ đặc biệt, đó chính là chuyên môn che chở, bình thường đều là chuẩn bị cho người ta hô đánh ma đầu – người đắc tội người khác quá nhiều, cho dù có đi vào loại địa phương này thì cũng không được sống yên ổn.