Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2247 - Chương 2247: Thịnh Hội Dương Gian Ở Dương Gian (2)

Thánh Khư Chương 2247: Thịnh hội dương gian ở dương gian (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong lập tức gọi người bảo hộ hỏi thăm một chút, đây là phục vụ không trả giá, thế nhưng nếu muốn chu toàn thêm một chút thì tốt nhất vẫn nên thanh toán thù lao.

Sở Phong không hề do dự đã lên giọng hứa hẹn, trước khi rời đi sẽ thanh toán hai khối đá Thiên Kim.

Cửu U Chích lập tức có loại cảm giác hôn chó, nó thề sẽ không mở miệng lần nào ở nơi này nữa!

Những gốc Xích Nham Tùng phía trước cứng cáp mà cao lớn, cả cây màu đỏ hồng, mặt đất bị lá tùng phủ kín, đi ở phía trên cảm giác rất mềm.

Sở Phong đến rồi, còn cách khá xa đã nghe thấy tiếng sáo du dương truyền đến, âm thanh tươi đẹp có thể gội rửa linh hồn con người, khiến người nghe cảm thấy thư giãn, giống như đang được tinh lọc.

Càng đi về phía trước, Xích Nham Tùng càng trở nên thưa thớt, khoảng không gian giữa các cây rất lớn, chùm sáng xanh mơn mởn cũng nhiều hơn, đều là linh thảo và dị thụ, còn có âm thanh róc rách của thanh tuyền đang chảy xuôi theo rừng tùng.

Trong này có một đám người, khí chất ai nấy đều xuất chúng, bất cứ túm ra một ai trong số đó đặt ở trong đám đông thì cũng đều là hạc trong bầy gà, hoàn toàn khác biệt với kẻ thường.

Ở nơi này Sở Phong cũng có người quen, ví dụ như đôi thiếu nam thiếu nữ bị xe lừa của hắn đụng nát chiến hạm vũ trụ - Diệu Thiên và Diệu Ngọc, hay như Cẩu Oa, Tiểu Ô Nha,...

Mấy người kia tuy rằng bất phàm, thế nhưng tuổi tác lại có hạn, bởi thế mà chỉ có thể cung kính ngồi ở vị trí thấp, căn bản không phải nhân vật chính của nơi này.

Trên một chiếc bồ đoàn, một nam tử bạch y đang ngồi thổi sáo, hóa ra tiếng sáo có thể gội rửa tâm hồn chính là do người này thổi ra. Xung quanh nam tử bạch y có sương trắng cuộn lên, dị tượng xuất hiện.

Trong tiếng sáo, phù văn lấp lóe giống như đang giảng thuật đọc kinh, khí hỗn độn cũng xuất hiện, trong đó nhảy lên các loại hung thú cùng dị cầm.

Sở Pông kinh ngạc, đây là tình huống gì vậy? Một khúc sáo lại có thể hiện ra Hỗn Độn Trì?

Xem xét tỉ mỉ, hắn cảm thấy cảnh này hẳn chỉ là dị tượng chứ không phải chân thực, thế nhưng cũng đủ khiến người ta giật mình khiếp sợ, bởi vì quá giống cảnh thực.

Nhất là từng con từng con hung thú dị cầm kia, đều là sinh vật cấp Thần, cũng có các loại dị hoang, tất cả đều sinh động như thật, mạnh đến đáng sợ.

“Không ngờ a, Bạch Vũ công tử lại có loại tạo hóa lớn như vậy, sẽ không phải lấy được bộ phận kinh văn trong truyền thuyết đó chứ? Đây chính là khúc Hỗn Độn Độ Kiếp sao?”

Có người tán thưởng.

Mặc dù Sở Phong mới đến, thế nhưng vừa nghe đã hiểu rõ, cũng lập tức kinh ngạc theo.

“Nói đùa rồi, khúc Hỗn Độn Độ Kiếp chính là diệu thuật xếp thứ ba của dương gian, kinh văn đã sớm thất truyền, khúc mà ta thổi chỉ là một bản tàn khúc được lưu truyền trong thế gian mà thôi, chỉ có thể xem như khúc nhạc khiến tâm tình thư sướng, còn khúc Hỗn Độn Độ Kiếp chân chính vang dội cổ kim, ta làm gì có tài đức có được?”

Bạch Vũ than nhẹ, bỏ sáo ngọc xuống, ở đó mà lắc đầu, lại nói tiếp: “Ngay cả khi khúc Hỗn Độn Độ Kiếp có tái hiện, bày ra ngay trước mắt, liệu có mấy người dám thổi đây? Ngay cả Thiên Tôn đều từng ngã xuống.”

Những lời này quả thực khiến Sở Phong chấn động, đây rốt cuộc là khúc nhạc như thế nào, diệu thuật xếp thứ ba của dương gian lại lợi hại như vậy sao?

“Đáng tiếc a, mấy loại diệu thuật mảnh nhất trong lịch sử đều thất truyền, bị cường giả cứu cực mang vào trong mồ.” Có người than thở, rất nhiều người cũng cảm thấy tiếc nuối.

“Nghe nói Thất Bảo Diệu Thuật xếp hạng mười một được bổ sung hoàn thiện rồi? Không biết là thật hay giả?” Có người bất ngờ lên tiếng.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều nhìn về phía một thanh niên tóc vàng giữa sân, vóc dáng không cao, chỉ yên lặng ngồi nơi đó, thế nhưng không hiểu sao lại có một cỗ uy nghiêm hiện ra, đồng tử như ánh mặt trời, dù chỉ mở hí cũng khiến cho linh hồn người ta phải run rẩy.

Trong lúc mơ hồ, trong hư không xung quanh người thanh niên còn có phù văn giao hòa, hóa thành lông vũ màu vàng, giống như vòng sáng thần thánh bao trùm chỗ đó.

Thanh niên nọ chính là Bằng Hoàng, địa vị xếp số một số hai trong đám người nơi này, không ít người đều nhìn về phía y.

Dám dùng loại xưng hô của sinh linh này, chủ nhân của nó tất nhiên phải có chỗ khủng bố.

“Bằng Hoàng, vị hôn thê của ngươi là một vị nổi tiếng trong Trích Tiên Tộc, chắc hẳn ngươi là người rõ ràng nhất chứ.” Bạch Vũ hỏi y.

Trong dương gian, Trích Tiên Tộc còn được gọi là Á Tiên Tộc.

Ai cũng biết Bằng Hoàng chính là mạnh mẽ tuyệt đối, những năm gần đây đã là tiến hóa giả cấp Thần Vương, hơn nữa còn là một trong những Thần Vương mạnh nhất của dương gian, thực lực chân chính không thể ngăn cản, đã bước lên con đường quật khởi!

Nghe đồn, sau khi Bảng Thần Vương lại lần nữa xếp hạng lại, y có thể sẽ xếp trong mười vị Thần Vương mạnh nhất của dương gian.

Cũng chính bởi như vậy mà y được Trích Tiên Tộc xem trọng, muốn gả quý nữ cho y, tương lai muốn kết thành đạo lữ với y.

Bằng Hoàng lên tiếng: “Không sai, đây cũng không phải bí mật gì. Sau khi tìm kiếm được bộ phận kinh văn ở tiểu âm gian, Trích Tiên Tộc đã hoàn thiện lỗ hổng của Thất Bảo Diệu Thuật.”

Mọi người chấn động, bản hoàn chính của Thất Bảo Diệu Thuật tái hiện ở dương gian, quả nhiên là... chuyện lớn!

Trước đó ngoại giới đều nói bản kinh văn này không có thất truyền, nhưng một số ít tiến hóa giả lại biết nó đã có tì vết từ lâu, không đủ hoàn thiện, không ngờ bây giờ đã có thể triệt để bù đắp thiếu sót.

“Cơ công tử đến.” Khi mọi người còn hơi trầm mặc, thị nữ của vị Phượng Hoàng tiên tử kia bỗng lên tiếng, dẫn Sở Phong đến nơi này.

Thật ra rất nhiều người cũng đã chú ý đến bên này.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều di chuyển ánh mắt, hầu hết đều tập trung trên người Sở Phong.

“Ánh mắt Cơ công tử thuần khiết, căn cốt kỳ giai, vừa nhìn đã biết tương lai nhất định là nhân vật nổi danh.” Có người cười nói, đồng thời cũng đứng dậy chào hỏi với hắn.

Sở Phong kinh ngạc, còn tưởng rằng sẽ bị người ta ngáng chân, âm thầm ra ám chiêu, không ngờ không khí lại thuận hòa như thế.

Một số người lần lượt đứng dậy, cũng không vì tuổi tác của hắn không lớn hay cấp độ tiến hóa không cao mà tỏ ra khinh thị. Bởi vì loại giữa môn đồ Thiên Tôn này càng coi trọng thành tựu trong tương lai.

Sở Phong đáp lễ từng người một, đây là thịnh hội đầu tiên mà hắn tham gia kể từ khi đặt chân vào dương gian, hơn nữa những nhân vật nơi này đều là môn đồ đi ra từ đạo thống Thiên Tôn!

Bình Luận (0)
Comment