Chỗ mở bạc đó cũng không yên tĩnh, vùng rừng núi xung quanh đó phát sinh rối loạn.
Chung quanh sớm đã không có sinh vật, nhưng mà sau khi cánh hoa nở rộ, hương hoa tràn ngập phạm vi vài dặm, hấp dẫn sinh vật ở bên ngoài.
Thời gian không dài, khu vực phụ cận có rất nhiều hung cầm mãnh thú xuất hiện, nhanh chóng đi về hướng của mỏ bạc.
Hầu như sinh vật bên trong núi lớn Hồng Hoang đều xao động, đang thét gào, đáng tiếc bọn chúng ra không được, giống như là có cấm chế ngăn trở bọn chúng.
Lòng Sở Phong loạn cào cào, hắn cảm thấy rất tiếc nuối, cứ phải trơ mắt nhìn bỏ lỡ đại cơ duyên như vậy sao?
Rất nhanh, hắn trợn tròn tròng mắt, chấn động vô cùng, trên mặt đất lợn rừng, chó săn, chồn, thanh lang, báo đều té ngã một cách khó hiểu.
Thị giác của Sở Phong cực kỳ nhạy cảm, có thể so bì với Thiên Lý Nhãn Đỗ Hoài Cẩn, hắn nhìn rõ ràng, sau khi nụ hoa bên trên gốc kỳ thụ kia nở rộ, phát ra quang huy sáng chói, phấn hoa tràn ngập khắp nơi.
Những sinh vật kia hình như là vừa ngửi được hương hoa thì lập tức mất mạng!
"Tình huống gì thế này? !" Sở Phong chấn kinh, phi thường khó hiểu.
Sau đó, hắn nhìn thấy một màn càng kinh người hơn, bên trong mở bạc xuất hiện luồng sáng trắng, đó là những kim loại đang hội tụ, sau đó hóa thành sinh vật, không ngừng hít lấy hương hoa.
"Kim loại có sinh mệnh? !" Sở Phong kinh ngạc.
Trong bầu trời đêm, có một con dơi dài tám mét, phát ra sóng dao động vô cùng kinh khủng, nhanh chóng lao xuống, đó là một con dị thú rất cường đại.
Ngay cả Sở Phong nếu muốn thu thập nó, chắc chắn cũng phải mất kha khá sức lực.
Bởi vì, khi con dơi này phi hành, bên trong miệng của nó phát ra gợn sóng màu đen, núi lở đất rung, phá hủy toàn bộ chày đá xung quanh mỏ bạc, phóng tới kỳ thụ.
Rất đáng tiếc, sau khi nó ngửi được phấn hoa, kết quả vẫn là khó tránh khỏi cái chết, trực tiếp cắm đầu xuống đất, mất mạng tại chỗ.
Tất cả sinh vật chạy tới đều bị mất mạng, chết ở bên trong mùi hương hoa nồng nặc.
Sở Phong rùng mình, hắn rốt cuộc biết trước kia vì sao trực giác của hắn lại sinh ra báo động, không tự chủ được muốn chạy trốn, phấn hoa đó là trí mạng, căn bản không phải cơ duyên gì.
Tất cả sinh vật xung quanh mỏ bạc đều chết sạch!
Nhưng mà bên trong mỏ có ánh sáng trắng lập lòe, chất lỏng kim loại ngưng tụ, vậy mà mỏ bạc lại thật sự có sinh mệnh!
Trừ cái đó ra, trên mặt đất xung quanh xuất hiện từng đốm kim loại sáng bạc, sau khi tiếp xúc phấn hoa thì hóa hình, sắp trở thành thể sinh mệnh.
Cuối cùng, mấy con chó bạc, báo bạc xuất hiện, là do bắt chước những sinh vật chết trên mặt đất mà hóa hình, đồng thời bọn chúng cũng nhanh chóng hành động, kéo những thì thể đó vào bên trong mỏ, hoặc là chôn ở xung quánh quái thụ.
"Coi như phân bón!" Sở Phong đã hiểu.
Hoa nở rất lâu, mãi một quãng thời gian hương khí mới nhạt xuống dưới.
Mỏ bạc dâng lên ánh sáng trắng, tất cả sinh vật nhỏ như: báo bạc, heo bạc, dơi bạc… đều chạy như bay, hóa thành chất lỏng kim loại, sau đó chảy vào trong cổ mỏ, dung hợp lại thành một thể sinh mệnh thống nhất.
Bên trong mỏ, kim loại không ngừng biến hình, không có hình thái cố định!
Cuối cùng, xung quanh cổ mỏ khôi phục yên tĩnh, những sinh mạng thể đó cũng biến mất bên trong mỏ bạc.
"Quá kinh khủng, đây là thực vật ra đời đặc biệt chỉ dành cho kim loại sao? Có thể xúc tiến kim loại tiến hóa!" Sở Phong tự nói, hắn cảm thấy tình thế cực kỳ nghiêm trọng.
Quả nhiên, thế giới này còn đang dị biến, có nhiều lớp sương mù hơn đang xuất hiện!
Thật lâu về sau, hắn mới lại một lần nữa tiếp cận mỏ bạc, đứng bên ngoài cách đó trăm mét.
"A? !"
Hắn phát hiện một đốm ánh sáng màu bạc trên mặt đất, chỗ đó có một khối kim loại sáng như tuyết, nó cũng không có biến dị thành sinh vật, nhưng hẳn là đã tiếp xúc qua một chút phấn hoa.
Sở Phong cẩn thận mà dùng túi da thú gói nó lại, mang theo nó quay người rời đi.
Hắn không trì hoãn thời gian mà phi nước đại trong đêm, nhanh chóng đi về Thuận Thiên, hắn cảm thấy cần phải để chuyên gia tới giám định khối kim loại này.
Đêm chạy tám trăm dặm, đến khi Sở Phong trở về tới đã là đêm khuya, nhưng Thuận Thiên vẫn rất náo nhiệt, có thể nhìn thấy thỉnh thoảng lại có người đi qua trên đường phố.
Sở Phong giống như là một trận gió xông qua, cho dù là như vậy, hắn cũng nghe được những từ mấu chốt như: Ngưu Thần Vương, Sở Phong, Bạch Xà. Hiển nhiên đây là những người mới đi ra từ rạp chiếu phim.
Bây giờ hắn không có thời gian để ý tới mà đi thẳng tới Ngọc Hư Cung, cho người đi tìm ông lão Lục Thông, gọi ông ta dậy từ giấc mộng đẹp.
"Nhóc con, có phải cậu hưng phấn quá mức rồi không? Tôi biết, cậu là Ngưu Thần Vương, bây giờ đã nổi tiếng khắp đại giang nam bắc, nhưng cũng không đến mức nửa đêm lôi tôi dậy đi chúc mừng như vậy chứ!"
Lục Thông còn buồn ngủ, liên tục phàn nàn.
"Lão đầu tử, xảy ra chuyện lớn rồi! Tôi nhìn thấy một mỏ bạc có sinh mệnh. . ." Sở Phong nhanh chóng kể lại mọi chuyện, cũng lấy khối kim loại tuyết trắng kia ra.
Lục Thông hoảng hốt, cơn buồn ngủ cũng bay mất: "Cái gì, ngay cả khoáng vật cũng bắt đầu biến dị, phát sinh tiến hóa? Hơn nữa, cây kỳ thụ kia chỉ xúc tiến thể kim loại tiến hóa?!”
Lão ta biết chuyện này rất nghiêm trọng, liền vội vàng nhận lấy khối kim loại, hoả tốc liên hệ người phụ trách của một phòng thí nghiệm nào đó, sau đó hắn phái chuyên gia đưa qua ngay trong đêm.
Sở Phong không chờ đợi ở Ngọc Hư Cung, quyết định ngày mai lại đến xem kết quả.
Trời đã về khuya, chờ khi hắn về nhà, phát hiện cha mẹ đều đang chờ mình, vẫn còn chưa ngủ. Nhất là Vương Tĩnh rất hưng phấn, sau khi nhìn thấy hắn trở về thì trực tiếp gọi: "Con trai, lần này con diễn cũng không tệ.”
Sở Phong đau cả đầu, không biết tình huống bây giờ là như thế nào, hắn đã tắt điện thoại từ sớm.
"”Ngưu Ma Đại Thánh” được rất nhiều khen ngợi, rất nhiều người tìm con, đều liên hệ với cha con và mẹ." Vương Tĩnh đắc ý.
"Đều là những ai vậy?" Sở Phong chột dạ mà hỏi.
"Thật nhiều người, tỉ như cô gái nhỏ đi ra mắt với con đó, một đêm gọi mấy cuộc điện thoại, hỏi con đã trở về chưa. Chủ động như vậy, mẹ thấy được có hi vọng nha!” Vương Tĩnh nói.
Sở Phong nghe xong lthì biết không phải có hi vọng, mà là có tức giận, đoán chừng Hạ Thiên Ngữ đang giúp Khương Lạc Thần tìm hắn, muốn lừa gạt hắn ra ngoài để liều mạng với hắn.
Quả nhiên, Vương Tĩnh lại nói cho hắn biết: "Còn có một cô gái, nói cô ta họ Khương, rất kích động, lúc nói chuyện giọng nói đều run rẩy, giống như cả răng cũng đang run rẩy vậy, nhờ mẹ nói cho con biết, sau khi con trở về hãy gọi lại cho cô ta, cô ta nói con biết cô ta là ai.”
Sở Phong không cần nghĩ cũng biết cô ta là Khương Lạc Thần!
Vậy làm sao có thể là kích động, tất nhiên là xúc động, muốn liều mạng với hắn ấy chứ! Hẳn là sau khi Ngưu Ma Đại Thánh công chiếu, cô ta lại trở thành tiêu điểm tìm kiếm trên mạng.
Đoán chừng đều có quan hệ với hắn!
Về phần răng Khương Lạc Thần run lên ấy hả, làm sao có chuyện đó được? Sở Phong suy đoán hơn phân nửa là đang nghiến răng, cắn răng, bị tức đến không chịu được!