Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2259 - Chương 2259: Bèo Dạt Mây Trôi (1)

Thánh Khư Chương 2259: Bèo dạt mây trôi (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong lúc nhất thời, trong lòng Lê Cửu Tiêu lại càng thêm thê lương lạnh lẽo, cũng không còn tâm sức để chú ý đến cái tên cưỡng ép xen vào tự gọi bản thân là tình địch, hắn ta đang nghĩ đến mười năm đơn phương thầm mến và kiên trì theo đuổi, đáy lòng lại càng đắng cay.

Nhất là khi hắn ta dự tính được, có một ngày hắn ta và Cơ Thải Huyền sẽ rơi vào tình cảnh đối đầu quét sạch đại thế Hồng Hoang, thậm chỉ có khả năng một trong hai sẽ bỏ mạng, càng nghĩ càng cảm thấy bi thương, quả thật là tình yêu cay đắng, đến cuối cùng lại rơi vào kết cục hoa tàn trước tuyết, nước chảy vô tình, khiến hai mắt Lê Cửu Tiêu không khỏi đỏ lên.

Sở Phong ngạc nhiên, thầm nghĩ Lê Cửu Tiêu này quả thật là một kẻ si tình, đều đã đến lúc nào rồi còn ở đó mà thương cảm, chẳng lẽ mấy lời của hắn có lực sát thương ghê gớm như thế?

Về phần người muốn rời đi, lúc này đều dừng bước mà nhìn Lê Cửu Tiêu, còn có một bộ phận cảm thấy đồng tình với hắn ta.

Sở Phong nhanh nhẹn đi về phía Lê Cửu Tiêu, nhảy lên một chiếc bàn ngọc thạch, sau đó lại vỗ vỗ vai hắn ta, nói: “Nữ hài mà chúng ta đã từng theo đuổi những năm này, cứ để nàng ấy theo gió mà đi thôi.”

Quần chúng: “……”

Cơ Thải Huyền: “……!?”

Vốn dĩ Lê Cửu Tiêu còn đang thương cảm không thôi, con mắt đều đỏ bừng, ai ngờ nghe xong một câu kia của Sở Phong, lập tức ngẩng đầu lên, muốn một chưởng vỗ chết hắn.

U Vũ trừng to mắt, cậu rất muốn nói những năm kia là bao nhiêu năm trước? Chỉ sợ lúc ấy ngươi còn chưa có ra đời! Mặt mũi cũng đủ lớn a, không hổ danh là Cơ Thiếu Đức.

Ầm!

Lê Cửu Tiêu xoay người, khí tức Thần Vương phô thiên cái địa, nhanh chân đi về phía xa, cũng không ra tay động thủ, hắn ta chỉ nhìn Cơ Thải Huyền một lần cuối, sau đó cứ như vậy mà rời đi.

Trong bóng tối, Thần Vương xếp hạng thứ tư năm trăm năm trước của dương gian liền ra tay, ngăn trở năng lượng khổng lồ giống như đại dương kia, đem hết thảy khí tức tiêu diệt, để hiện trường bình ổn trở lại.

“Đi thôi!”

“Các vị bảo trọng!”

Trong nháy mắt, bèo dạt mây trôi, ai nấy đều tự thân lên đường, rất nhanh đã rời khỏi nơi này.

Cơ Thải Huyền vẫn còn đứng đó chưa rời đi, nàng đang xem xét Sở Phong, quan sát tới lui.

“Thải Huyền tiên tử, ngươi đây là có ý gì? Không lẽ Cơ gia muốn kết thông gia với bên này của ta, để ta ủng hộ vị Ung Châu kia? Không thành vấn đề, ta thế nào cũng không bắt bẻ, cái gì tốt xông về phía ra cũng được hết!”

Sở Phong vỗ vỗ ngực nhỏ, lên giọng hô lớn với mỹ nhân trước mắt, hiện tại hắn vẫn đang đứng trên bàn, cuối cùng cũng không cần ngẩng đầu nhìn người nữa.

Trên dung nhan trắng nõn mỹ lệ của Cơ Thải Huyền hơi xuất hiện một tia tâm tình dao động, đôi mắt đẹp lộ rõ vẻ ác liệt.

Tỳ nữ bên cạnh cũng trừng mắt nhìn Sở Phong, cô thật muốn kéo thằng nhóc này xuống đánh cho một trận, đáng tiếc, nơi này là khu giao dịch màu xám, cho dù là người của Cơ gia thì cũng phải tuân thủ quy tắc ở đây.

“Gió lớn khởi hề vân phi dương, uy gia hải nội hề quy cố hương…” Sở Phong xoay người, cao giọng mà hát, bộ dáng vô cùng phí phách.

Chỉ là, ngay lúc hắn đặt mông ngồi lên chiếc xe lừa kia, bao nhiêu khí vận khó khăn lắm mới tụ được liền tiêu tan hết sạch.

Trên một tòa Thần Từ Đài, Sở Phong ném ra hai khối đá Thiên Kim làm thù lao đã hứa hẹn, sau đó liền chột dạ nhìn lại phía sau, cấp tốc tùy tiện gảy ra một tọa độ phương vị.

Vèo!

Hắn ngồi trên xe lừa chạy như bay, khu giao dịch màu xám dần dần biến mất khỏi tầm mắt.

Cũng không biết đi được bao lâu, Sở Phong xông ra khỏi đường hầm không gian, cực kỳ cẩn thận kéo một cỗ quan tài đá chặn trước người, ngó trái nhìn phải.

“Đồ nhãi con láo toét, ngươi cứ một lúc lấy ta làm xe lừa, lại một lúc dùng ta làm lá chắn, còn có thể tiến thêm bước giày xéo nào nữa sao?”

“Để lần sau ta sẽ nghiêm túc suy xét một phen!” Sở Phong bệ vệ mà đáp, trong lòng không chút áy náy nào.

Đồng thời hắn cũng thở dài một hơi, nơi này là một vùng núi hoang vu, không một bóng người.

“Thật là đủ thú vị, thoáng cái đã băng qua địa bàn một số châu, chúng ta đang ở Tần Châu sao?!”

Sau đó không lâu, Sở Phong tóm một con chuột tinh, lập tức hiểu rõ bản thân đang lưu lạc đến phương nào, ban nãy hắn trực tiếp từ khu giao dịch màu xám ở Ngô Châu nhảy thẳng đến Tần Châu.

Trước mắt hắn muốn làm gì? Tất nhiên là đi tìm danh sơn đại xuyên, hơn nữa còn phải là loại nổi danh nhất, cũng phải khảo nghiệm xem cấm địa nơi nào có thể tiến vào, hắn muốn tìm kiếm một tiên quật để ôn dưỡng bản thân, bắt đầu chính thức bế quan.

Trong vòng mười năm sẽ không xuất thế.

“Lão Cửu, đưa chút ý kiến đi.” Sở Phong nói, lão quái vật thời tiền sử này khẳng định có hiểu biết về sơn xuyên trong thiên hạ.

“Việc này tương đối thận trọng, cần phải tìm hiểu nhiều chút, thử nghĩ ngay đến cấm địa bỗng dưng lòi ra ở Âm Châu, nơi này sương đen ngập trời. Sau ngày dài tháng rộng, có trời mới biết dương gian đã có biến hóa lớn thế nào, huống hồ danh sơn đại xuyên cũng tùy theo biến động của tổ mạch dưới đất mà phát sinh ra biến hóa, những danh sơn đại xuyên trước kia chưa chắc đã là đạo thổ vô thượng ngày nay.”

“Trước khi rời khỏi khu giao dịch màu xám, ta đã nói muốn đi vứt bình phiêu lưu, đem những vấn đề kia hiểu rõ tường tận, nhưng ngươi lại ngăn cản không cho ta đi, kết quả bây giờ ngươi lại nói với ta bản thân cũng không hiểu rõ dương gian hiện tại, ngươi nói phải làm sao bây giờ hả?” Sở Phong dùng sức đập vách quan tài.

Cửu U Chích không để ý đến hắn, nói đùa gì chứ, nếu cứ tiếp tục để nhãi con kia thả bình phiêu lưu, chỉ sợ nó cũng không còn mạng mà trở lại nữa, dứt khoát ôm luôn quan tài ném vào trong hồ nước kia là được rồi.

“Hài, xem ra ta đã ngốc ở đại hoang quá lâu, rất nhanh đã trở thành một tên dã nhân rồi. Nơi đây là dương gian, có nền văn minh khoa học rực rỡ, có mạng lưới liên lạc, ta vẫn nên đi tìm một chốn phồn hoa, sau đó lên mạng tìm kiếm một chút, không phải thứ gì cũng có hay sao?”

Sở Phong lắc đầu, sau đó liền khống chế xe lừa, theo sự hướng dẫn của một con mèo tinh mà tiến về một đô thị lớn ở Tần Châu.

“Thật đúng là cổ quái a.”

Trên mặt đất mênh mông, khi Sở Phong một đường lái xe, trong lòng liền xúc động lớn, hắn nhìn thấy rất rõ một con Lục Dực Ma Hổ bay qua bầu trời, cũng nhìn thấy rất rõ một con Hỏa Ngưu hồng rực có thể đâm nát một ngọn núi, tình cảnh tương đối nguyên thủy, tuy nhiên lại trông thấy phi thuyền vượt qua bầu trời, lại còn có chiến hạm viễn hành.

Bình Luận (0)
Comment