Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2268 - Chương 2268: Sóng Gió Thiên Hạ Sinh Ra Ta (2)

Thánh Khư Chương 2268: Sóng gió thiên hạ sinh ra ta (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cho dù Cửu U Kỳ ở trong quan tài đá thì cũng có thể cảm ứng được hết thảy, nó lập tức cảm thấy bản thân hỗn độn trong gió, kinh ngạc đến há hốc miệng!

Hơn nửa ngày sau nó mới lên tiếng: “Sỉ nhục a, lão phu quả thật xấu hổ khi làm bạn với ngươi! Sỉ nhục của đời ta ơi, tại sao ngươi lại làm ra loại chuyện này!”

“Ngươi thì hiểu cọng lông gì, ngươi cứ viết thử một đoạn trước đi, chắc chắn có thể cảm nhận được loại tâm thái đó của đại nhân vật, không tin cứ thử xem!” Sở Phong nghiêm chính mà nói, đồng thời cũng không ngừng khuyến khích.

Thế nhưng Cửu U Kỳ chỉ một mực cự tuyệt, nó nói: “Đánh chết lão phu cũng không làm ra chuyện tổn hại đạo đức cùng ngu xuẩn như thế!”

“Đã biết chưa? Đó chính là sự chênh lệch giữa ngươi và đại nhân vật đấy!” Sở Phong ngạo nghễ nhìn xuống nó.

Cửu U Kỳ: “Ta @#*...”

Sau đó, nó hết lòng hết dạ khuyên bảo Sở Phong đừng nên làm chuyện mất mặt như thế, về sau huynh đệ chúng ta làm sao dám lăn lộn trong thiên hạ?

“Nghiêm trọng đến vậy sao?” Sở Phong chột dạ hỏi.

“Loại sự tình này... quá trẻ trâu!” Cửu U Chích đáp, nó cảm thấy việc kia chính là sỉ nhục của giới tu sĩ, là bại hoại của giới tiến hóa, vì vậy liền ở đây mà quở trách Sở Phong, làm sao có thể viết xuống những lời lẽ trẩu tre ở danh sơn đệ nhất thiên hạ như thế, nếu như thật sự truyền ra ngoài thì chính là mất mặt cả đời còn lại, bị tiến hóa giả của các tộc khinh bỉ.

“Bỏ đi, có lòng thì đổi, không thích thì thôi!” Sở Phong tiến lên, trong âm thanh kít kít liền thay đổi lời nhắn lưu lại trên đá nham thạch, đổi thành: Thái Võ từng đến đây du lịch!

Cửu U Kỳ: “...”

“Tốt, chuyện này dừng lại ở đây!” Sở Phong vung tay nhỏ, dáng vẻ phóng khoáng ung dung, không tiếp tục nhắc đến chuyện này nữa.

Sau đó hắn hỏi Cửu U Kỳ: “Lão Cửu, những gì mà ngươi nói cho ta, bên trong danh sơn đệ nhất thiên hạ này thật sự có vô thượng tạo hóa ư?”

“Tất nhiên!” Cửu U Kỳ đập quan tài đá vang ầm ầm mà đáp: “Ngươi nghĩ xem, người mạnh mẽ như đại ca ta, vang dội cổ kim, một thân sở học của y đều bắt nguồn từ danh sơn đệ nhất này, sư phụ của y cũng là từ nơi này mà bò ra, hơn nữa cũng có những người khác, sau khi bọn họ đi vào cũng hái được thực quả bồi bổ thân thể.”

“Vậy thì tốt, chúng ta đi vào thôi, đại ca một đời này của ngươi – ta đây sẽ mang ngươi tiến vào đó!” Sở Phong hào khí ngất trời mà nói.

Sau đó, hắn để Cửu U Kỳ thu nhỏ quan tài đá, biến thành kích cỡ một bàn tay.

“Ngươi đây là muốn làm cái gì?” Cửu U Kỳ nghi ngờ không thôi.

Sở Phong nắm một đống đất luân hồi, trực tiếp bao bọc quanh thân nó, triệt để phong ấn Cửu U Kỳ ở bên trong.

“A, đồ nhãi con láo toét ngươi dám lừa ta, định bắt ta làm thực nghiệm chứ gì!?” Cửu U Kỳ gào lớn, không ngừng giãy dụa, thế nhưng mọi thủ đoạn đều không có tác dụng.

Đất luân hồi trời sinh khắc chế và áp chế nó, khiến quan tài đá không có cách nào khôi phục lại như cũ, mà nó cũng không cảm nhận được hết thảy những gì ở thế giới bên ngoài nữa.

“Yên tâm, ta chỉ đang bảo vệ ngươi thôi!” Sở Phong gõ gõ vách quan tài, lớn tiếng nói cho nó biết.

Lúc này, Sở Phong lấy ra bình đá của chính mình, nắm lấy quan tài đá cùng nhảy vào, sau đó đóng chặt miệng bình, chuẩn bị xông vào màn sáng.

Nếu tiến vào bằng nhục thân, khẳng định là muốn tìm chết!

Sở Phong làm thí nghiệm, ngoại trừ bình đá, những vật chất khác chỉ cần chạm vào màn sáng sẽ tự động tan rã, hóa thành bột mịn.

Xoẹt!

Sở Phong cứ như vậy mà mạnh mẽ xông qua ải, mang bình đá tiến vào trong bộ phận màn sáng.

Bên trong bình đá, hắn cảm nhận được một cổ lực cản ở bên ngoài, giống như đang xuyên qua một vùng đầm lầy, mảnh khu vực ấy rất rộng, đoán chừng phải dài đến mấy dặm.

Mất một khoảng thời gian sau, bình đá đột nhiên nhẹ đi, giống như đã thoát khỏi một loại trói buộc nào đó, bỗng dưng trở nên nhẹ nhàng.

Sở Phong cực kỳ cẩn thận mà hé ra nắp bình một khe hở, trong nháy mắt liền cảm thấy một cỗ tinh túy thiên địa nồng đậm không gì sánh được nhào đến, khiến hắn cảm thấy thật sự muốn mọc cánh bay lên, quá thoải mái.

“Thành công rồi, chúng ta đã tiến vào được không gian sinh trưởng bên trong danh sơn đệ nhất!” Sở Phong vui sướng reo lên, sau đó liền mở bình đá nhảy ra ngoài.

Hắn lấy không ít đất luân hồi trét lên người, giả bộ bản thân cũng giống với Cửu U Kỳ, sau đó liền thu lại bình đá, cuối cùng mới cạy ra lớp đất luân hồi bám quanh quan tài của Cửu U Kỳ, thả nó ra ngoài.

“Thật đúng là... thành công rồi?! Trên người ngươi rốt cuộc có bao nhiêu đất luân hồi vậy hả?” Cửu U Kỳ kinh ngạc đến tròn cả mắt, đồng thời nó cũng hét lớn: “Đừng, trước hết không cần thu lại gấp như thế, để lại cho ta một ít đất luân hồi, ta sợ về sau gặp nguy hiểm, lão phu thật sự không muốn chết đâu, còn chưa sống đủ mà, ta vẫn còn mong muốn được nhìn thấy vị mỹ nhân đệ nhất thiên hạ của Mộng Cổ Đạo chuyển thế a, ta còn muốn nối lại tình xưa!”

Sở Phong nghe xong, sắc mặt nhất thời tối sầm lại, nói: “Ngươi, cái lão già không đứng đắn này, sau này đừng nói là nhắc đến, nghĩ cũng đừng có nghĩ!”

Sở Phong đưa mắt quan sát tứ phía, bên trong danh sơn đệ nhất này vẫn trụi lủi như cũ, là một hố đất không mấy bằng phẳng, thế nhưng linh túy thiên địa lại rất nồng đậm.

Hơn nữa những thứ này cũng không phải là linh khí thiên địa bình thường, mà đều là vật chất thuộc hạng cao cấp.

Ví dụ như, từng tia từng tia khí màu tím, có thành phần giống với đệ nhất đông lai tử khí mà đại tu sĩ ngày thường thu thập được lúc sáng sớm.

Ở ngoại giới, mỗi ngày chỉ có khoảnh khắc tinh mơ kia mới có thể thu được loại vật chất tốt nhất thế gian này, thế nhưng ở đây lại có rất nhiều, không lúc nào không lưu động.

Ngoài ra còn có từng tia từng tia hồng quang, từng sợi từng sợi kim hà... tất cả đều là vật chất năng lượng thuộc đẳng cấp cao, cực kỳ hiếm thấy.

Sở Phong biết bản thân đã đến đúng nơi rồi!

Hắn nhanh chân tiến về phía trước, nói: “Đi thôi lão Cửu, chúng ta đi nhìn xem vùng đất chung cực từ cổ chí kim được người ta gọi là danh sơn đệ nhất thiên hạ, rốt cuộc có bí mật gì.”

Cũng trong lúc ấy, trong lòng Sở Phong cực kỳ hăng hái, vừa đi vừa ngâm nga: “Sóng gió thiên hạ sinh ra ta, vừa vào giang hồ năm tháng đuổi, hoàng đồ bá nghiệp trong một thoáng nói cười, không thắng nhân sinh một tràng say!”

Nhưng mà, mới đi chưa được bao xa thì thanh âm của hắn bỗng ngưng bặt, thân thể cứng đờ tại chỗ.

Bình Luận (0)
Comment