Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2267 - Chương 2267: Sóng Gió Thiên Hạ Sinh Ra Ta (1)

Thánh Khư Chương 2267: Sóng gió thiên hạ sinh ra ta (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đề nghị của ta là, ngươi có thể rời xa màn sáng kia một chút, đừng có không cẩn thận ném ta qua đó.” Cửu U Chích lúc nào cũng trong tâm thế chuẩn bị biến lớn quan tài, đề phòng loại các loại giày vò của Sở Phong.

Bởi vì nó quả thật không yên lòng với nhãi con mất dịch này, loại chuyện kia cực kỳ có khả năng xảy ra.

“Ta mà giống loại người đó sao?” Sở Phong bác bỏ nó, nhưng hành động trong tay lại thành thật hơn một chút, muốn ném quan tài đá vào màn sáng.

Vù!

Quan tài đá nhanh chóng biến lớn rơi trên mặt đất, bên trong truyền ra âm thanh tức đến hổn hển của Cửu U Chích: “Ngươi muốn làm gì? Ngươi thật sự là loại người đó a!”

Sở Phong dùng ngôn từ rất chính nghĩa mà giải thích, hắn nói: “Đây không phải là do nghe ngươi đề nghị lung tung nên mới vậy à, ngươi đề nghị thế nào thì ta tính làm thế đó, vốn dĩ ta không hề nghĩ đến vấn đề ấy.”

Cửu U Chích lập tức im miệng, đánh chết nó cũng không muốn nói thêm bất cứ lời nào, ngộ nhỡ lỡ miệng nhắc đến một loại ý tưởng oái oăm nào đó, bị tên nhãi con láo toét này làm theo thì nó biết làm thế nào bây giờ?

Dưới lòng đất cực kỳ khoáng đạt, ánh sáng mông lung và sương mù giống như bao trùm một mảnh nghĩa địa rộng lớn vô biên, chiếm cứ diện tích quá mênh mông.

Sở Phong không vội vàng xông vào, hắn sử dụng linh giác cường đại, muốn tìm kiếm một nơi nào đó yếu thế để tiến vào, bởi lẽ trong lịch sử đã từng có người thành công thâm nhập vào nơi này.

Hắn muốn tìm ra một con đường có thể đi, thế nhưng đi vòng vèo thật lâu cũng không có phát hiện cái gì đặc biệt.

“Lão Cửu, ngươi cảm thấy thế nào đối với chuyện bên ngoài nơi nơi đều là đệ tử thiên tài của gia tộc Sở Thị?” Sở Phong đột nhiên hỏi Cửu U Kỳ.

“Gia tộc Sở Thị là cái gì chứ?”

“Chính là những cái kia, thúc của ta là Sở Phong, ca ca của ta là Sở Phong, ngươi không cảm thấy nhất tộc này có chút thần bí hay sao? Một tộc đàn như thế giáng lâm, tương lai ắt hẳn muốn thâu tóm thiên hạ a.”

Sau khi Cửu U Kỳ nghe xong liền lập tức lên tiếng: “Ta chỉ cảm thấy tên cháu trai gọi là Sở Phong kia thật sự tổn hại ghê gớm a, vậy mà lại khắc chữ lên hồn quang của nhiều người như vậy.”

Sở Phong nháy mắt đã không nghe nổi, đạp quan tài kêu loảng xoảng hai tiếng.

“Ta nói thằng cháu trai tên Sở Phong quá ngu ngốc, ngươi đạp ta làm gì?” Cửu U Kỳ bất mãn, đồng thời nó cũng có chút hiếu kỳ và kinh ngạc, nói: “Họ Sở kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, ta cảm thấy lai lịch của hắn không nhỏ đâu, rốt cuộc hắn muốn làm gì?”

“Ngu xuẩn, cái này mà không đoán được sao?” Sở Phong cau mày, dáng vẻ rất chi ngạo nghễ.

Cửu U Kỳ buồn bực nói: “Ta làm sao mà ngu xuẩn, loại chuyện này quá nửa có liên quan đến loại tranh đấu vừa khủng bố vừa phức tạp trên con đường luân hồi, người đánh cờ ở cấp bậc này ai có thể nhìn thấu chứ, cụ thể mọi chuyện ngươi có thể đoán được sao?!”

“Chuyện lớn gì đâu, quá đơn giản.” Sở Phong bĩu môi, hai tay nhỏ chắp sau lưng, cằm ngẩng cao, bày ra dáng vẻ ông cụ non mà giáo huấn Cửu U Kỳ, nói: “Ngươi đi danh lam thắng cảnh hay di tích cổ xưa, đi đến danh sơn đại xuyên trong thiên hạ, ân, những địa phương này bày ra trước mắt, chẳng lẽ ngươi không để lại lời nhắn sao? Ví dụ như, xx từng đi du lịch qua đây!”

Cửu U Kỳ ngẩn người, suy nghĩ một lúc mới phản ứng lại, nói: “Chuyện thiếu đạo đức như thế có quỷ mới làm thôi, lão phu trước giờ không làm chuyện thất đức như thế!”

Đồng thời nó cũng lên giọng phản bác: “Thằng cháu trai họ Sở này chẳng lẽ lại nhàm chán như thế, lưu lại chữ trên hồn quang của người ta là vì thể hiện... phong thái và đạo đức của bản thân, tuyên bố hắn đã đến đó du lịch?”

“Tâm tư của nhân vật lớn, ngươi vẫn nên đừng có đoán!” Sở Phong đen mặt nói.

Hắn nghĩ đến dự tính ban đầu của bản thân khi làm như vậy, lần đầu tiên đặt chân trên con đường luân hồi, lúc ấy làm vậy quả thật là vì quá nhàm chán.

Khi đó đi lại trên con đường kia, có một số hồn thể bởi vì tính cách quá cường đại, cực kỳ không an phận mà đấu đá lung tung, còn có một bộ phận khá nhiều dám mạo phạm hắn.

Ban đầu Sở Phong cũng chỉ cảm thấy như vậy rất đau đầu rất gai mắt, cho nên mới khắc chữ lên trên hồn quang của bọn chúng, mãi đến khi cảm thấy đám sinh linh này quá ngang ngược, mới nổi lên tâm tư khác, kiên trì khắc chữ.

Nếu như loại chuyện này – loại dự tính ban đầu này bị người ta biết được, đảm bảo người biết sẽ cạn lời, không biết nói gì cho phải, thậm chí còn trợn mắt há miệng kinh ngạc!

...

Giờ phút này, khắp nơi trên dương gian đều đang bàn tán, vô số người đang nghị luận sôi nổi, vì sao trên hồn quang của một đám thiên tài lại khắc chữ?

Nhất là khi tập san lớn nhất dương gian – Thái Nhất phát hành, từ offline đến online đều phát ra số liệu nghiên cứu và báo cáo rất kỹ càng tỉ mỉ, thâm nhập sâu vào nội tình, dẫn đến thảo luận gay gắt từ phía tiến hóa giả của các tộc.

Loại ảnh hưởng này cực kỳ thâm sâu và rộng lớn!

Bởi vì rất nhiều người trong cuộc – chính là những đứa trẻ có khắc chữ trên hồn quang, đều như có một hạt giống nào đó chôn xuống trong lòng, bọn chúng thề, tương lai nhất định phải vạch trần chân tướng!

Trên thực tế, mấy chục năm sau, có một số đứa trẻ thật sự quật khởi, trở thành nhân vật phong ba chủ chốt, trở thành thiên chi kiêu tử trong những lĩnh vực có liên quan hoặc trong một số châu rộng lớn, thật sự đặt chân lên con đường tìm kiếm chân tướng năm xưa.

Ví dụ như, có một đại nhân vật thông thiên động địa sau khi danh chấn thiên hạ đã từng viết nhật ký ghi lại ký ức, viết như sau: “Mới bắt đầu một cuộc sống mới, hồn quang khắc thiên thư, đây là bút tích của nhân vật cứu cực hay là hiển hóa hữu hình của đại đạo?”

Còn có nhân vật kỳ tài ngút trời sau khi trưởng thành cũng từng viết một cuốn sách, trong đó nói: “Đây là sắp xếp tốt nhất trên đời, hay là lựa chọn cuối cùng trên con đường luân hồi? Đường dài còn lắm gian truân, ta nhất định sẽ tìm kiếm tường tận!”

Chỉ là, nếu như có một ngày bọn họ tìm được chân tướng, khi ấy quả thật là...

Bên dưới danh sơn đệ nhất thiên hạ, Sở Phong vắt tay sau lưng, dáng vẻ chỉ điểm giang sơn mà nói: “Lão Cửu, tuy là nói không nên đoán tâm tư của đại nhân vật, thế nhưng có một số chuyện chính là tương thông a. Đến, ngươi qua đây học theo ta, ở đây nhắn lại một đoạn, nhất định có thể cảm nhận được loại tâm tình kia của đại nhân vật.”

Nói đến chỗ này, hắn liền sột soạt hạ bút, nét chữ rồng bay phượng múa, cứng cáp hữu lực, khắc xuống mấy chữ rất bá đạo bên trên một tảng nham thạch ở ngoài màn sáng: Cơ Đại Đức từng đến đây du lịch!

Bình Luận (0)
Comment