Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cho đến ngày hôm nay, người biết cái tên Sở Phong cũng chỉ gói gọn trong phạm vi những người có liên quan đến vụ việc.
Chủ yếu chính là, cho dù người biết có hay tin thì cũng không thể tin tưởng cái này chính là Sở Phong của âm gian làm ra.
“Năm trăm ngàn năm trước, âm gian có một người tên Sở Phong, tung hoành tam châu chi địa, đánh đâu thắng đó, về sau đã… bỏ mạng khi đang ở đỉnh cao Thiên Tôn.”
“Không lẽ chính là hắn?”
…
Khắp nơi trên dương gian lại càng ầm ĩ.
Thanh Châu, trên đỉnh của một tòa ngân điện cao ngất, rộng lớn mà hùng vĩ, giống như chủ cung thiên đình.
Đỉnh núi đâm thẳng vào biển mây, ẩn giữa bầu trời, hùng vĩ đến khiếp người, trong cung điện có một người đang ngồi xếp bằng, xung quanh được hỗn độn bao phủ, được phù văn đại đạo vây quanh, rõ ràng là một thân một mình nhưng lại giống như có thể trấn áp cả lục hợp bát hoang.
Đây chính là chân thân của Thái Võ, năm dài tháng rộng đều ngồi xếp bằng ở đây.
“Thiên Tôn, xảy ra chút động tĩnh, chúng ta dự đoán con côn trùng đê tiện của âm gian đã làm ra một vài chuyện, không ngờ hắn lại khắc chữ lên hồn quang những người đầu thai.”
Có người đến bẩm báo, nói rõ mọi chuyện.
Xoát một tiếng, Thái Võ mở to mắt, ánh mắt giống như phá vỡ vĩnh hằng, khiến bầu trời Thanh Châu sấm rền chớp giật, long xà màu bạc không ngừng bay lượn, hỗn độn quấn quanh, cảnh tượng tương đối dọa người.
Chuyện giống như vậy cũng xảy ra ở mấy nơi, mấy vị Thiên Tôn đều được bẩm báo.
Một khi đã liên quan đến luân hồi thì nào có thể là chuyện nhỏ, ngay cả Thiên Tôn cũng phải nghiêm túc suy xét.
Không biết thái độ của mấy vị Thiên Tôn thế nào, thế nhưng môn đồ của bọn họ đều đã hành động, tạo áp lực cho mất đạo thống kia, muốn mang đi những thiên tài có khắc chữ trên hồn quang, sau đó đem đi nghiên cứu.
“Dựa vào cái gì?!” Hành động này dẫn đến sự bất mãn không hề nhỏ của một vài môn phái tiến hóa.
Sau đó, vấn đề liên quan đến Sở Phong là ai ngày càng được nhiều người thảo luận.
Đặc biệt là sau khi mấy môn đồ của Thái Võ và Hồn Nghệ bắt đầu hành động, Sở Phong của âm gian lại càng trở thành vấn đề chạm là bỏng.
Liên quan đến Sở Phong đã từng làm gì, có lai lịch gì, dần dần đều được người ta nắm rõ, đồng thời tin tức cũng lan rộng.
Mới đầu, tiến hóa giả của các tộc chỉ là hiếu kỳ, thế nhưng sau khi các loại tin tức truyền ra thì chấn động lại ngày càng lớn, càng nhiều sinh linh tiến hóa bắt đầu chú ý đến.
Sau đó mọi người phát hiện, trong số thiên tài đang ở độ tuổi sáu, bảy tuổi này, những người có khắc chữ trên hồn quang không phải là ít, theo báo cáo của các nơi tung ra, khiến ai cũng phải trợn mắt há miệng.
Ngay cả một vài giáo chủ cũng trừng ngốc mắt!
Đồng thời, môn đồ của mấy vị Thiên Tôn như Thái Võ, Hồn Nghệ cũng đi đến các nơi bức vua thoái vị, đòi mang đi mấy thiên tài có khắc chữ trên hồn quang, yêu cầu này lập tức bị ngăn trở, rất nhiều người còn nói rõ đệ tử của giáo ta đã làm ra việc gì?!
Hơn nữa, sau đó không lâu, sau vụ hồn quang có khắc chữ “sư thúc của ta là Sở Phong” hoặc “Sở Phong là sư thúc của ta”, lại xuất hiện ra một loại mới: Ca ca của ta là Sở Phong!
“Đậu xanh, lại thêm một hệ liệt sao?”
Tiến hóa giả dương gian nhìn đến váng cả mắt, bị kinh hãi không nhẹ, thật sự có chút nghẹn họng trân trối.
Quả nhiên, những thiên tài có khắc chữ “ca ca của ta là Sở Phong” liền bắt đầu xuất hiện vài người!
“Sau này không biết còn có những hệ liệt khác không, ví dụ như anh rể của ta là Sở Phong, hay như cậu của ta là Sở Phong?”
Có không ít người suy đoán, trong lúc nhất thời, dương gian liền nổi lên sóng to gió lớn.
Sở Phong vẫn chưa xuất thế, nhưng mà đại danh của hắn đã truyền khắp dương gian, có thể nói là một khi tỉnh lại, thiên hạ đều biết.
“Đáng chết!”
Một số môn đồ của Thiên Tôn phụ trách xử lý chuyện này giận đến phát điên, kết quả chuyện này ngày càng lớn, bọn chúng căn bản không có cách nào bức vua thoái vị, bởi vì những thiên tài có khắc chữ kia không tính là ít.
Hơn nữa, một vài đạo thống căn bản không sợ bọn chúng, thậm chí còn liên quan đến môn đồ mạnh hơn cả đạo thống của mấy Thiên Tôn kia.
Vì thế, tập san có lượng tiêu thụ lớn nhất của dương gian cũng từng chuyên môn soạn lời bình cho vấn đề này, đem tên tuổi của Sở Phong đẩy lên cao hơn.
Có vài người đã ý thức được, tương lai những đứa trẻ có khắc chữ trên hồn quang cuối cùng sẽ gặp nhau, cho dù là vì thăm hỏi kiếp trước, tìm hiểu tại sao lại khắc chữ, thì bọn họ cũng muốn tiến đến gần nhau, cùng nhau nghiên cứu, chuyện này có khả năng hình thành một lực lượng đoàn kết đáng sợ.
“Sở Phong, ngươi đã đến rồi sao? Giấu đầu hở đuôi! Còn nhớ lúc trước sao? Cha mẹ của ngươi, người yêu, bằng hữu đều đã bị xóa sổ, một cước dẫm chết! Chỉ còn dư lại một cái cô hồn dã quỷ là ngươi, vậy mà cũng không ngại tiếp tục gây sóng gió? Ha, ta đoán ngươi cũng không có bản lĩnh tiến vào dương gian, cho dù có đến thì cũng đã quên mất quá khứ, cứ tiếp tục ngây ngô sống như vậy đi, đồ sâu mọt đáng thương!”
Cuối cùng cũng có một vài môn đồ Thiên Tôn đứng ngồi không yên, lần lượt phát ra những lời này.
Nếu như Sở Phong còn đang ở âm gian thì cũng thôi đi, còn nếu đã tiến vào dương gian, hơn nữa còn mang theo ký ức, những môn đồ Thiên Tôn kia cực kỳ tin tưởng có thể vạch ra vết thương trong tâm hồn của hắn.
“Ông nội ngươi đến rồi đây!” Sở Phong ở trước danh sơn đệ nhất dương gian viết xuống một hàng chữ.
Sau đó hắn đã tìm được cơ hội, dứt khoát mà quyết đoán tiến vào núi!
Hắn muốn quật khởi, hắn muốn tiến hóa, hắn muốn khi bản thân xuất hiện lần nữa, có khả năng đi tìm những kẻ kia để tính sổ!
Sở Phong tiến vào lòng đất bên dưới danh sơn đệ nhất thiên hạ, trong nháy mắt đã trông thấy một tầng ánh sáng rất dày, trong mông lung còn mang theo sương mù mờ mịt, tựa như một mảnh khu vực hỗn độn.
Hắn không lập tức xông vào mà đi vòng quanh màn sáng kia, bên dưới mảnh đất này giống như được lịch sử tích lũy ra một màn ánh sáng quỷ dị bao trùm, từ xưa đến này đều yên tĩnh không tiếng động.
Có thể thấy được bên ngoài tầng sáng mông lung kia có rất nhiều chỗ mang vết máu, thậm chí có cả tơ máu cùng xương cốt còn dư lại, đều là dấu vết của những sinh vật đã thất bại khi xông vào nơi này.
“Lão Cửu, ngươi có đề nghị gì không?” Sở Phong hỏi nó, đồng thời cũng ước lượng khối lượng của quan tài đá giống như cục gạch trong tay.