Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“A, nghiêm trọng như vậy?!” Sắc mặt một vị Thần Vương lập tức thay đổi.
Ân Minh cực kỳ nghiêm túc nói tiếp: “Có lẽ sẽ vô cùng nghiêm trọng, nếu như chỉ dính dáng đến âm gian thì cũng đành, nhưng một khi liên quan đến chiến đấu trên con đường luân hồi, vậy thì chúng ta sẽ vô tình bị cuốn vào, hậu quả khó mà tưởng tượng được!”
Người mạnh mẽ như danh túc Ân Minh cùng tám vị Thần Vương, lúc này sắc mặt ai nấy đều ngưng trọng, trong lúc nhất thời đều cảm thấy tình thế nghiêm trọng.
Sở Phong mang theo Cửu U Kỳ, vòng vèo rời khỏi nơi này, chuẩn bị đi vào danh sơn đệ nhất kia.
Phụ cận có quá nhiều người, khắp nơi đều là sinh vật, có đầu chó thân người thuộc Liệp Cẩu Tộc, có Thân Cận Bưu của Hổ Tộc, cũng có cóc vàng ba chân gì gì đó,… cái gì nên có đều có.
Sở Phong rời đi, không tiếp tục ở lại nơi này lâu hơn.
Danh sơn đệ nhất chỉ cách Lộc Sơ chưa đầy mấy trăm dặm, cũng có thể coi như gần ngay bên cạnh.
Trên đường đi có rất nhiều người, đều là tộc nhân của Ngự Thiên Giáo hoặc là những thiếu niên đến tham gia buổi tuyển chọn đệ tử, cũng có người là do hâm mộ danh tiếng mà đến, muốn nhân cơ hội này quan sát danh sơn đệ nhất thiên hạ một phen.
Những thiếu niên không qua tuyển chọn thì lại càng bi phẫn, trưng ra dáng vẻ không thèm đếm xỉa, muốn đi danh sơn đệ nhất dương gian lăn lộn một phen.
Sở Phong vô cùng mừng rỡ, nhiều người như vậy đồng hành lại càng giúp hắn không trở nên đặc biệt.
Đã đến mục đích!
Phụ cận của danh sơn đệ nhất thiên hạ trụi lủi, giống hệt hình ảnh mà hắn đa tra cứu được trên mạng, ngay cả một cọng lông đều không có, cỏ không thể sinh trưởng.
Rất nhiều người vây xem, đều đi dạo quanh nơi này, thế nhưng không một ai dám tiếp cận vùng núi thấp kia.
Cái gọi là danh sơn đệ nhất thiên hạ không phải một ngọn núi, mà là một mảnh khu vực. Khu vực này có đến mười tám ngọn túi, tất cả đều đứt gãy, giống như bị người ta dùng kiếm chặt đứt.
Đoạn sơn chỉ cao hơn mặt đất khoảng hai đến ba trượng (2), gần như đã áp sát mặt đất, đứng ở xa căn bản không thể nhìn thấy, thế nhưng dãy núi tàn tạ này lại được bầu chọn là danh sơn đệ nhất thiên hạ!
(2)Trượng: Đơn vị đo của Trung Quốc, 1 trượng bằng 3,33m. Tức là ngọn núi kia cao chưa đầy 10 mét.
“Nếu như không bị đứt gãy, có thể tưởng tượng sự cao lớn hùng vĩ của nó.” Sở Phong nhìn chăm chú.
Bởi vì đoạn cắt của những dãy núi này rất thô to, hắn sử dụng Hỏa Nhãn Kim Tinh cho nên trông thấy rất rõ ràng, bất cứ đường kính của mặt cắt nào ở đây đều dài đến mấy trăm dặm.
Cái này không khỏi khiến người ta kinh ngạc!
“Tương truyền, mặt cắt của ngọn núi này cũng không phải diện mạo chân thật của nó, có cách nói như này, thật ra độ dài thật của nó còn nhân lên cả vạn lần, chính xác là đỉnh thiên lập địa, đâm thẳng vào bầu trời.”
Phía xa có người đang nói chuyện, giảng giải cho người bên cạnh nghe.
“Núi này làm sao lại bị cắt gãy vậy, trước khi gãy rốt cuộc có hình dạng thế nào?” Một vị thiếu niên hỏi trưởng giả bên cạnh mình.
Lão giả kia liền đáp: “Không ai biết tại sao nó lại gãy mất, trước khi bầu nó làm danh sơn đệ nhất thiên hạ thì nó đã mang dáng vẻ như vậy rồi, nếu như không gãy, thật sự không dám tưởng tượng nơi này sẽ hùng vĩ cỡ nào, đoán chừng tất cả cảnh trí của thiên hạ cũng không tráng lệ bằng nó, sẽ trở thành cấm địa siêu việt.”
Sở Phong đi quanh một vòng mà quan sát danh sơn đệ nhất thiên hạ, không thể không nói nơi này quá nổi tiếng, hơn nữa bây giờ còn đang là thời gian tuyển đệ tử của Ngự Thiên Giáo, vì vậy người đến đây quan sát cũng rất nhiều.
Đồng thời cũng có người mạnh mẽ xông đến.
Sở Phong từng thấy một vài người bị một màn sáng nào đó đánh bay ngược lại!
Nhưng cũng có người sau khi đi vào mặt đất liền mất đi sinh mệnh, lại thêm một người mạnh mẽ xông đến, cuối cùng liền hóa thành một đống huyết vụ.
Nơi này tương đối mà nói thì cũng coi như ôn hòa, nếu như đổi lại thành nơi khác, ví như một số cấm địa hay sông núi đặc thù, một khi cưỡng ép đặt chân đến, khẳng định sẽ có kết cục thần hình câu diệt trong nháy mắt.
Sở Phong tản bộ mấy ngày cũng không tìm được cơ hội tiến vào mảnh đoạn sơn này, hắn không muốn bị người khác nhìn thấy, thế nhưng lúc này thật sự có hơi nhiều người.
“A, có tin tức!”
Khi hắn rời khỏi mảnh đất này, lựa chọn một mảnh đất trống trả để lên mạng, lập tức thấy được tin tức khiến người ta hứng thú.
Ngoài trừ Ngự Thiên Giáo, mấy thế lực lớn mạnh siêu việt như Địa Tiên Cung, Bái Hỏa Giáo, Thái Dương Điện cũng thu được môn đồ có hồn quang khắc chữ, những đạo thống này cũng lần lượt nhận ra chữ âm gian kia.
Mà sau khi mọi chuyện truyền ra ngoài, một số môn phái và môn đình tiến hóa lớn có tầm ảnh hưởng trong một châu đều nhao nhao lên tiếng, nói rằng bản thân cũng thu được đệ tự giống vậy.
Mới đầu bọn họ không hề hay biết những chữ kia có ý gì, sau này mời danh túc của Ngự Thiên Giáo và Địa Tiên Cung ra tay, bấy giờ mới hiểu rõ những chữ kia có ý nghĩa gì.
Trong lúc nhất thời, khắp nơi đều xôn xao hẳn lên, Sở Phong rốt cuộc là ai? Tại sao lại để lại lời nhắn trên hồn quang như thế?
Muốn làm được như vậy thì phải ra tay trên con đường luân hồi, cẩn thận ngẫm một chút đã thấy đáng sợ.
Khắp nơi trong thiên hạ, rất nhiều tiến hóa giả đều bị kinh động đến, một vài nhân vật lớn lại càng thêm chú ý, bởi những chuyện liên quan đến luân hồi chắc chắn không thể là việc nhỏ!
Thậm chí chuyện này còn kinh động đến đám thợ săn luân hồi thần bí, không ai biết bọn chúng từ đâu mà đến, ngay lập tức đã giáng lâm xuống mấy nơi như Ngự Thiên Giáo và Địa Tiên Cung, tiến hành thẩm tra nghiêm ngặt.
Đáng tiếc, bọn chúng đến cũng nhanh đi cũng nhanh, chỉ để lại một câu, đây không phải người nhập cư trái phép cầm lá bùa tiến vào con đường luân hồi, bọn họ không có ký ức kiếp trước, không tính là làm trái quy tắc.
“Sở Phong đến tột cùng là vị mãnh nhân nào?”
Một ngày này, khắp nơi đều đang nói về cái tên Sở Phong, tuy rằng không thấy tung tích, thế nhưng tên của chủ nhân lại được rất nhiều tiến hóa giả thảo luận, danh chấn đại địa Hồng Hoang.
“Hình như ta đã nghe qua!” Có người hoài nghi.
Trên thực tế, dương gian quá lớn, mênh mông không điểm cuối.
Năm đó, sự việc đám người Thái Võ, Hồn Nghệ, Nguyên Thủy, Loạn Vũ phái người đến âm gian chỉ dấy lên phong ba trong phạm vi nhất định, chứ không hề dẫn đến sự chấn động của dương gian.
Tuy rằng sau này cũng có một số sứ giả của những đạo thống gia nhập, thế nhưng chuyện ấy vẫn chỉ dấy lên phong ba trong phạm vi nhỏ như cũ.