Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2272 - Chương 2272: Danh Sách Sinh Vật (2)

Thánh Khư Chương 2272: Danh sách sinh vật (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Sư... thúc!”

Cuối cùng vẫn là Cổ Trần Hải phá vỡ im lặng, lão kiên trì đi trên con đường nhận thân, cố gắng lôi kéo làm quen với số chín!

Số chín không thèm để ý đến lão, vẫn đang nuốt nước miếng ừng ực, còn có một chút tơ máu theo khóe miệng nhỏ xuống, đồng thời cái đùi kia cũng đã bị nó gạt sang một bên.

Sở Phong hoàn toàn kinh hãi, chột dạ vô cùng, không thể không kêu lên: “Tiền bối, ngài muốn ăn thịt sao? Có khi chuyện này cứ để ta lo đi, ra ngoài tìm vào đây cho ngài mấy trăm ngàn cái chân đều không thành vấn đề! Ngài muốn ăn thịt rồng ta cũng có thể săn hai con cho ngài! Chỉ có điều, ngài đừng nhìn chằm chằm ta nữa, ta mới có bây lớn a, còn chưa cao bằng răng cửa của ngài đâu!”

Cửu U Kỳ cũng hô lên: “Đúng nha, chúng ta có thể tiến vào đây thì cũng có thể ra ngoài, sư thúc, ta đưa ngươi một đống lớn giò Kỳ Lân, sườn rồng, ngươi muốn ăn gì cứ việc nói!”

Lời hứa suông ai mà không thể nói? Cổ Trần Hải hạ quyết tâm chạy khỏi nơi này, sau đó không quay lại nữa, nơi này là địa phương quái quỷ gì? Ngay cả sư phụ của đại ca nó cũng đều chế luyện mà thành, nếu như tiếp tục đi sâu vào nơi này, không biết chừng sẽ xuất hiện thứ đồ nào kinh người nữa, hù chết Thiên Tôn cũng có thể lắm!

Số chín nghe thấy bọn hắn nói liền đưa tay lau một miệng nước miếng và tơ máu, dùng thanh âm trầm thấp hỏi: “Số bốn đã đi qua nơi nào rồi?”

Có cơ hội xoay chuyển sao? Vốn dĩ còn tưởng số chín bị đồ ăn khống chế, đầu não triệt để trống rỗng, chỉ còn sót lại mấy loại bản năng, hiện tại xem ra có thể trao đổi nghiêm túc?

“Đại sư thúc, số bốn đã đi qua rất nhiều nơi, sau khi dạy dỗ ra một học trò vô địch đánh đâu thắng đó trò giỏi hơn thầy, đại sư phụ liền trở thành thầy của mãnh nhân quản lý một phần mười cương thổ của dương gian, được vô số người khao khát bái kiến.”

Cố Trần Hải nói liền một hơi rất nhiều địa danh, đều là địa danh nổi tiếng lẫy lừng của dương gian, có danh sơn đại xuyên, cũng có cấm địa, tất cả đều từng lưu lại dấu chân của số bốn.

“Ừm, hắn ta khó khăn lắm mới thoát ra ngoài, chân đi cũng bất tiện, vậy mà có thể đi đến nhiều nơi như thế, quả thật không dễ dàng.”

Số chín lên tiếng, ngôn ngữ vẫn là những lời lẽ rất cổ xưa, dưới tình huống bình thường căn bản không thể nghe hiểu, ngay cả Cửu U Kỳ sinh ra vào thời tiền sử cũng không thể lý giải được.

Cổ Trần Hải khuyến khích nói: “Sư thúc, năm đó đại sư phụ đã dạy dỗ ra một truyền nhân kiệt xuất chính là đại ca của ta, uy danh vang dội cổ kim, ngài không muốn thu dạy một đệ tử hay sao, từ đó lưu danh trên lịch sử tiến hóa!”

Sở Phong vừa nghe liền cảm thấy nó còn có chút đáng tin, thời điểm trước mắt vẫn có thể suy nghĩ cho hắn.

Nhưng mà giây tiếp theo, cả gương mặt Sở Phong liền đen lại!

“Sư thúc, ngươi thấy ta thế nào, đại sư phụ năm đó đều nói ta chính là nhân tài hiếm có, đáng tiếc đã bản thân đã thu đại ca ta làm đồ đệ, không biết sư thúc có muốn nhận ta làm đệ tử hay không? Bảo đảm sẽ làm rạng danh nhất mạch của ngài, chấn động dương gian!”

Sở Phong khinh bỉ, trợn trắng mắt mà nhìn Cửu U Kỳ, lão già này đúng là không biết xấu hổ!

“Đúng rồi, sư thúc nhìn xem a, ta còn mang đến cho ngài một đồ tôn, đứa trẻ này rất có tiềm năng, truyền thừa sau này của ngài chắc chắn có bảo hộ rất vững chắc!”

Sau khi Sở Phong nghe xong liền muốn đánh cho lão một trận, tên cháu trai này dám chiếm tiện nghi của hắn, vô duyên vô cớ lại để hắn chạy đi làm đời thứ ba, quả thật là lão già khốn kiếp!

Số chín không kiên nhẫn mà khoát tay, nói: “Không có tâm trạng dạy dỗ đồ đệ, đừng làm phiền trước mắt ta, các ngươi muốn làm gì thì làm, đừng ở đây gây chướng mắt!”

Hở? Mọi chuyện diễn ra căn bản không giống với những gì Sở Phong và Cửu U Kỳ suy nghĩ, không những không bị ăn sống, hơn nữa còn được thả đi!

Sở Phong mặt dày mày dạn lôi kéo làm quen, nói: “Lão nhân gia, ngài rốt cuộc có ưu sầu gì, còn có người nhà sao, ta có thể giúp ngài thứ gì không?”

Hắn thật sự muốn làm cho rõ ràng, xem xem bên trong danh sơn đệ nhất thiên hạ này rốt cuộc có gia công sinh vật hình người hay không, số chín trước mắt và số bốn kia đến tột cùng có lai lịch gì!

“Ta cũng muốn biết ta là ai, khởi nguyên ở nơi nào, nhưng tất cả đều không có ấn tượng, chỉ biết bản thân lúc tỉnh thì đã ở nơi này.” Số chín thở dài, nước miếng cùng tơ máu lại theo khóe miệng mà chảy xuống.

Sở Phong to đầu, hận không thể lập tức chạy ngay.

“Sự tồn tại giống như ngài đây, còn có mấy người a?” Cửu U Kỳ hỏi.

“Ít nhất có chín người đi.” Số chín đáp.

Câu trả lời này khiến hai người Sở - Cổ không còn gì để nói, đáp án này có cũng như không, số hiệu đều xếp đến số thứ chín, rất rõ ràng phía trước còn tám tên nữa.

Cổ Trần Hải lại nói: “Sư thúc, ngài muốn rời đi nơi này không? Dứt khoát đi cùng chúng ta đi.”

Trong quan tài đá, Cổ Trần Hải trưng ra nụ cười giả tạo, những lời này đều là lời khách sáo, chứ thực tế có đánh chết nó cũng không muốn ở cùng một sinh vật nguy hiểm như vậy.

“Để ta ngẫm lại.” Số chín đáp.

Sau khi Cửu U Kỳ nghe được câu trả lời, suýt chút nữa đã tự cho mình một cái bạt tai, miệng sao lại tiện như thế, rảnh rỗi hết chuyện để nói rồi hay sao, chẳng lẽ sau này thật sự phải mang theo một tổ tông sống lúc nào cũng có thể ăn thịt người?

“Lão Cửu!” Sở Phong âm thầm giận dữ, hắn cảm thấy Cửu U Kỳ chính là một tên thọ tinh ngại mạng quá dài, sau đó liền bí mật truyền âm, cả giận nói: “Dù sao đây cũng là hủ thi trên trăm triệu năm, trước kia không phải ngươi nói để ta giúp ngươi tìm hay sao, hiện tại có rồi đó, cứ từ từ mà thưởng thức!”

Cửu U Kỳ khóc không ra nước mắt, nét mặt cầu xin, cuối cùng nhỏ giọng hỏi: “Sư thúc, ngài có đi không?”

“Tạm thời không muốn rời đi, đừng phiền ta, ta muốn yên tĩnh.” Sau đó nó lại cầm lên đùi người kia, răng rắc gặm cắn.

“Đi!” Sở Phong trực tiếp chạy trốn, hắn cảm thấy bản thân tay nhỏ chân nhỏ, cả người non mềm, quả thật có sức hấp dẫn chí mạng với số chín, nó trông thấy hắn liền chảy nước miếng, nếu tiếp tục ở lại e là sẽ bị ăn sạch.

Cửu U Kỳ lại càng như được đại xá, hận không thể lập tức vắt chân lên cổ mà chạy, lập tức không còn bóng dáng.

Cuối cùng, hai người bỏ trốn mất dạng, nháy mắt đã biến mất.

Chẳng qua thì bọn hắn cũng tính là không chết tặc tâm, sau khi vòng qua mảnh khu vực kia cũng không hề rời đi, mà tiến hành xâm nhập sâu thêm một bước!

Bình Luận (0)
Comment