Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2302 - Chương 2302: Chuyện Nhỏ Không Đáng Kể (1)

Thánh Khư Chương 2302: Chuyện nhỏ không đáng kể (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nhất mạch này của bọn họ có sức mạnh, bởi vì vị sư gia của Thái Võ Thiên Tôn khả năng vẫn còn sống là cực kỳ lớn, danh xưng là Võ Phong Tử, năm tháng tiền sử đã tung hoành thiên hạ, quả thật chính là cao thủ vô địch!

Nhưng mà những lời sau đó, vị Thần Vương nọ cũng không nói ra khỏi miệng thì sắc mặt đã biến đổi, trở nên cực kỳ khó coi, quả thật là không dám tin vào mắt mình.

Trong điện Ngộ Đạo có rất nhiều Thần Vương, đều là nhân vật cấp cao trong nhất mạch Thái Võ, là chiến lực mạnh mẽ cao đoan nhất, có một số chính là đệ tử chân truyền của Thái Võ.

Từng người bọn họ ngồi xếp bằng bất động, yên tĩnh vô thanh, thậm chí còn có một số người từ đầu đến giờ vẫn luôn nhắm lại hai mắt, cả người bất động giống như bức tượng đá, trong cung điện tràn ngập hỗn độn khí, khiến cảnh tượng xung quanh có chút mơ hồ.

“Chẳng lẽ là Long Vũ đã tẩu hỏa nhập ma?” Một vị Thần Vương khác lên tiếng.

Còn có một vị Thần Vương trong phút chốc đã mở mắt, bắn ra hai đạo ngân mang đáng sợ xuyên qua sương mù hỗn độn, nhưng ngữ khí lại không có chút uy nghiêm nào, trêu chọc nói: “Chuyện chỉ có từng ấy?”

“Đi, giết thẳng về tiên quật Minh Hồ!” Vị Thần Vương mở ra thủy tinh ký ức quát lớn, sắc mặt tái xanh, mang theo kinh sợ mà đứng phắt lên, rốt cuộc cũng không còn cách nào bắt chuyện nữa, việc này còn có thể nói là không đáng kể nữa sao? Người ta đều đã đánh đến tận cửa rồi!

Sau đó, gã ta đột nhiên bừng tỉnh, lại nói: “Hình như... cần phải bẩm báo cho Thiên Tôn!”

Hiện tại, trong điện Ngộ Đạo có rất nhiều Thần Vương, tất cả đều bị câu nói kia làm cho sửng sốt, là chuyện gì mà phải kinh động đến cả Thái Võ Thiên Tôn? Rốt cuộc đã phát sinh ra chuyện lớn gì?

Phải biết là, trong điện Ngộ Đạo này hãy còn một vị cung phụng đâu, là một vị đã bước một nửa đến cảnh giới Thiên Tôn, có lão ta tọa trấn ở đây còn chưa đủ?

Vị Thần Vương nọ dứt khoát kích hoạt thủy tinh ký ức, hiện lên cho tất cả mọi người xem.

Trong lúc nhất thời, trong cung điện đồng loạt yên tĩnh, tất cả mọi người đều thấy được thảm trạng của Long Vũ, đây chính là suýt chút nữa đã để cho người ta giết chết?

Mà nhìn kỹ thì Long Vũ chính là chạy ra từ trong địa cung, cả người đẫm máu, trên người cắm rất nhiều mũi tên, ngay cả hai mắt và trán đều có mũi tên xuyên thủng, cảnh tượng cực kỳ thê thảm và dọa người.

“Làm sao có khả năng? Nơi đó là tiên quật Minh Hồ a, có người dám đánh đến tận cửa?!”

Sắc mặt mọi người lập tức đột biến, thi nhau phát ra uy áp Thần Vương, thế nhưng cũng không lập tức lên đường, cũng không vèo cái bay đi trợ giúp.

Tất cả mọi người đều rõ ràng, trường vực hộ sơn của tiên quật Minh Hồ cực kỳ kinh người, trừ phi là cấp độ vượt qua Thần Vương ra tay, nếu không thì căn bản không thể tiến vào trong địa cung!

Cái này đủ để chứng minh kẻ địch đáng sợ nhường nào!

“Thiên Tôn, các vị Thần Vương, cầu các ngài đi trợ giúp a, địa cung bị người ta phá vỡ, Long Vũ thần tử chịu thương nặng, mà những thần tử thần nữ khác cũng chưa rõ sống chết!”

Đây là tiếng rống mà lão người hầu trong thủy tinh ký ức phát ra, bọn họ rất trung thành, đã sớm triển khai ra tư thế muốn chém giết vào nơi sâu trong địa cung.

Đừng nói là những Thần Vương, ngay cả vị đặt nửa chân vào lĩnh vực Thiên Tôn kia cũng phải hít ngược một ngụm khí lạnh, thế gian này muốn đại loạn rồi sao? Vậy mà lại có người dám tấn công tiên quật Minh Hồ, hoàn toàn xé rách da mặt?

Chuyện này dù cho trải qua bao nhiêu năm cũng không dám tưởng tượng, một khi làm như vậy, ai sẽ không báo thù? Giữa hai giáo khẳng định sẽ chém giết không chết không nghỉ.

“Đây là muốn thiên hạ đại loạn sao? Các đạo thống đều không thể không khai chiến?!” Một vị Thần Vương kinh ngạc lên tiếng.

“Đi qua đó xem xét!” Vị đã bước một chân vào lĩnh vực Thiên Tôn lên tiếng, bất luận ra sao thì lão ta cũng phải nhanh chóng khởi hành, Thái Võ mời lão ta đến đây, hai bên đã ước định qua, Thái Võ sẽ cung cấp các loại tài nguyên, đổi lại bản thân lão ta phải đứng ra che chở cho đạo thống này trong những thời khắc quan trọng.

“Giết qua đó, có đại nhân dẫn đầu, chúng ta còn sợ cái gì!” Một vị Thần Vương lên tiếng.

Nửa bước Thiên Tôn dẫn đầu đội ngũ, mang theo một số Thần Vương, chuẩn bị huy động nhân lực tiến về phía Minh Hồ!

Tất nhiên trước khi rời khỏi, bọn họ cũng để hai vị Thần Vương khác đi mời Thái Võ, gọi lão tỉnh lại, lúc này chắc chắn phải xuất quan, đã xảy ra đại sự như vậy, có khả năng sẽ xảy ra đại chiến giữa Thiên Tôn!

Trên thực tế, vị đã bước một chân vào lĩnh vực Thiên Tôn kia dám bước lên đường trước, chủ yếu là lão ta biết Thái Võ sẽ lập tức xuất quan chạy đến, cùng với lão ta chính là chân trước chân sau, cho nên cũng không có gì đáng lo lắng quá.

...

Tiên quật Minh Hồ, Sở Phong thật sự rất bận rộn, thu thập Thiên Tủy Dịch đến nối miệng cũng rút gân, cười đến toe toét, quả thật sướng là không thể ngậm miệng.

Chỗ sâu nhất dưới đất này có đầu nguồn của Thiên Tủy, hương thơm xông vào mũi, chất lỏng óng ánh mà sáng rỡ, dung lượng cũng không tính là ít, đầy cả một ao lớn.

Hắn cười đến độ da mặt cũng phải co giật, quá vui vẻ, liều mạng đổ đầy Thiên Tủy Dịch vào những vật chứa bằng ngọc, tốc độ kia quả thực phải nói là gió cuốn mây tan, một giọt cũng không để dư lại!

Đồng thời hắn cũng không bỏ qua những giọt chảy ra từ các đường nhánh, tất cả đều thu thập đến sạch sẽ, một giọt cũng không tha!

“Tiên quật cái gì, sau này sẽ là mảnh đất hoang phế, ta diệt gọn cả ổ!” Sở Phong cao hứng cực kỳ.

Xong việc, hắn không dám trì hoãn thêm một giây nào nữa, từ khi Long Vũ phát điên mà chạy ra ngoài, thời gian còn lại đã xem như là thời gian thu hoạch và đào vong của hắn.

“Đi thôi!”

Sở Phong xông vào trong địa cung, lần này đến phiên hắn nổi điên, đoạt thời gian tranh tốc độ, kim thân phát sáng như một mảnh bình minh mọc lên, vèo một tiếng đã quét qua, thu thập lại toàn bộ số đất luân hồi mà trước đó hắn đã rắc xuống mấy mảnh địa cung ở nơi này, một hạt thổ chất cũng không dư, quả thật là tiết kiệm đến bạt mạng.

Sau đó, Sở Phong bắt đầu chạy trốn, khống chế bình đá rời khỏi tiên quật, tiến vào một trường vực truyền tống hắn đã sớm bố trí tốt lúc trước, vụt một tiếng liền vượt qua hư không mà đi.

Sau khi hắn rời khỏi, trường vực lưu lại tự động bốc cháy, hóa thành một mảnh tro tàn, không ai có thể tìm ra manh mối.

Cái này tất nhiên là do hắn cố ý làm vậy, chuyên môn bố trí trường vực có tính dùng một lần, dùng xong tự động tiêu hủy.

Bình Luận (0)
Comment