Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2301 - Chương 2301: Mưu Kế Của Sở Phong (2)

Thánh Khư Chương 2301: Mưu kế của Sở Phong (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Long Vũ phát điên, tâm thần rối loạn, con mắt bị thương của hắn ta thấy được chính là thần xạ của Đại Nghệ Cung đến rồi, là xạ thủ đệ nhất thiên hạ không có địch thủ trong truyền thuyết, nhìn thấy vô số kim quang bay đến xuyên thủng nhục thể của mình, hắn ta căn bản không thể tránh thoát, chỉ có thể một đường chạy trốn.

“A...”

Đây chính là tâm ma, là điên cuồng, hắn đã sớm mất hết lý trí.

Người bình thường trong nháy mắt thức tỉnh sẽ mở hai mắt, chịu phải kinh sợ còn có khả năng xuất hiện tinh thần có dị thường, thậm chí là bị điên. Vậy càng không nói đến trong lòng Long Vũ vốn dĩ đã có bóng ma không thể thoát khỏi, vẫn luôn giày vò tra tấn hắn ta ngày ngày đêm đêm, vốn dĩ đã đứng bên bờ tẩu hỏa nhập ma, hiện tại liền triệt để bạo phát.

“Giết a...” Hắn ta một đường giết ra địa cung của chính mình, dựa theo một loại bản năng mà chạy trốn, men theo con đường trong trí nhớ mà chạy trốn ra ngoài.

“A, Long Vũ thần tử, ngài đây thế nào rồi?!” Trong tiên quật cũng có những người hầu khác, thế nhưng bình thường không thể tiếp cận địa cung, cũng không thể đến gần địa phương bế quan của mấy vị truyền nhân, hiện tại trông thấy Long Vũ cứ như vậy mà điên cuồng giết đến, tất cả đều bị dọa cho ngây người.

Người bên ngoài trực tiếp hóa đá, đây là tiên quật của nhất mạch Thái Võ a, là khu vực quan trọng trong những khu vực quan trọng của một giáo phái, ai có khả năng giết đến, ai lại dám giết đến?

Loại tình huống này quả thật không có khả năng xảy ra!

Thế nhưng bây giờ Long Vũ vì sao lại phát điên? Khắp người toàn là máu.

“Trời ạ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Một lão bốc khiếp sợ kêu lớn, lão trông thấy hai mắt Long Vũ đổ máu, giữa trán cắm một mũi tên do năng lượng phù văn hóa thành, toàn thân trên dưới đầy lỗ máu, đều là do năng lượn mũi tên sau khi nổ tung gây ra.

“Điều này không có khả năng, mau bảo hộ Long Vũ thần tử!” Lão bộc kêu lớn.

Sau đó, lão ta càng hét to hơn: “Mau gõ chuông cảnh báo, bẩm báo cho tổng đàn của giáo ta!”

“Các vị, cùng ta tập hợp lại chuẩn bị giết địch, quyết một trận tử chiến!” Lão người hầu hét lớn.

Không thể không nói, những người hầu lớn tuổi không chỉ có thực lực cao thâm, mạnh mẽ kinh người, mà tinh thần cũng rất tỉnh táo, cực kỳ có chừng mực, nhanh chóng bảo vệ tốt Long Vũ, đồng thời cũng báo tin cho tổng đàn, muốn ngay lập tức bẩm báo cho tổng giáo – nơi mà Thái Võ trấn giữ.

Đồng thời, tất cả bọn họ đều lấy ra bí bảo, muốn giết vào địa cung, không tiếc sinh mệnh mà ngăn lại kẻ địch, tử chiến đến cùng.

Thế nhưng kẻ địch mà bọn họ phải ngăn chặn lại hoàn toàn không giống những gì bản thân đã tưởng tượng, trong địa cung không hề có đại quân gì hết, cũng không có sự tồn tại trên cấp Thần Vương giáng lâm, chỉ có một tiểu tu sĩ.

Hiện tại, Sở Phong đang tiến vào lòng đất, giống như phát điên mà cướp sạch Thiên Tủy, đây là muốn cắt đứt gốc rễ của tiên quật này, chuẩn bị đóng gói mang đi toàn bộ, một giọt cũng không muốn để lại.

Qua nhiều năm như vậy, nhất mạch của Thái Võ dựa vào nơi này để bồi dưỡng ra thiên tài, cực kỳ chủ ý chuẩn mực, đều là rất nhiều năm mới mở địa cung ra một lần, dùng để nuôi dưỡng nhục thân và linh hồn của đệ tử nòng cốt, vì thế tiên quật Minh Hồ từ trước nay chưa từng khô kiệt, từ đầu đến cuối người dùng đều cho nó có thời gian nghỉ ngơi lại sức.

Nhưng hiện tại Sở Phong nào có quan tâm những thứ này, hắn đang chuẩn bị bưng luôn cả đĩa mang đi, tất cả đều lấy sạch!

Coong!

Bên trong tổng đàn của nhất mạch Thái Võ, bên trong một góc có rất nhiều chuông lớn, trong đó có một chiếc chuông vàng, ngày hôm nay không ngừng rung động, âm thanh vang vọng khắp nơi, đây chính là bộ phận đang truyền tin đến.

“Chuyện gì, xảy ra chuyện gì?”

Trong một tòa cổ điện rộng lớn, từng vị từng vị Thần vương đều đang nhắm mắt, nguyên bản đang ngộ đạo, nhưng lúc này đã có không ít người mở mắt.

Đây là một tòa điện gọi là Ngộ Đạo, mỗi lần Thái Võ xuất quan đều đến nơi này giảng kinh!

Cho dù là hôm nay, một ngày rất bình thường, trong thần điện cũng có không ít Thần Vương, uy nghiêm mà trang trọng, chấn nhiếp thời không.

Hơn nữa, ngay chính giữa cung điện, ngày hôm nay còn có một vị đã đặt một chân vào lĩnh vực Thiên Tôn đang tọa trấn, là một vị cao thủ khủng bố do Thái Võ đích thân lôi kéo từ bên ngoài về.

“Bẩm báo Thiên Tôn, bẩm báo các vị Thần Vương, tiên quật Minh Hồ truyền đến tin khẩn!”

Có người bay tới, tiến vào trong điện Ngộ Đạo thì lập tức quỳ rạp trên đất, đầu đầy mồ hôi.

“Hửm, tiên quật Minh Hồ truyền đến tin tức, nơi đó xảy ra chuyện gì, ta nhớ có hai tiểu gia hỏa nên xuất sư rồi, muốn đi chiến trường. Ừm, lần trước Long Vũ bị thương, tinh thần có chút uể oải, lần này không lẽ đã thoát khỏi bóng ma tâm lý rồi? Thật ra chuyện kia cũng không phải chuyện gì to tát, chẳng có gì đáng nói.”

Trong cung điện, có một âm thanh đang vang vọng, tâm tình không lên xuống chập chờn, thế nhưng cũng không tính là trang nghiêm.

“Long Vũ đã xảy ra chuyện trong tiên quật Minh Hồ rồi ạ!” Người phía dưới chảy mồ hôi lạnh, nhanh chóng lấy ra một khối tinh thạch, là thủy tinh ký ức do người ở tiên quật Minh Hồ gửi đến tổng đàn thông qua trường vực truyền tống, bên trong có mấy vị lão bộc truyền tin hỏa tốc.

“Phải không? Long Vũ xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ vẫn chưa thoát khỏi ám ảnh, chuyện này cũng đâu đáng báo cáo.”

Chuyện không đáng báo cáo? Nghe thấy những lời này, trên trán của người quỳ bên dưới lại càng toát mồ hôi lạnh, gã cảm thấy những vị đại nhân ngồi trong điện Ngộ Đạo quá mức bình tĩnh, hoặc có lẽ là bởi trong tổng giáo đã yên bình quá lâu.

Hai tay gã bưng lên thủy tinh ký ức có chút run rẩy.

“Hửm, tình huống gì, chẳng lẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn?”

Vị Thần Vương nọ lần nữa mở miệng, trong lúc nói chuyện cũng không một tiếng động thu lấy mảnh thủy tinh ký ức kia, đồng thời sắc mặt vẫn bình thản như cũ, nói: “Cho dù Long Vũ không thể đi ra khỏi bóng ma của thần xạ Đại Nghệ, này cũng chẳng phải chuyện gì to tát, để hắn ta trở về, ta sẽ dạy cho một số phương pháp tránh mũi tên. Vẫn là câu nói cũ, chuyện có gì đáng báo cáo.”

Người quỳ gối ở phía dưới, mồ hôi lạnh trên trán vã ra càng nhiều, nhỏ giọng nói: “Chuyện lần này rất nghiêm trọng, tiên quật Minh Hồ xảy ra chuyện lớn.”

“Vậy sao?” Vị Thần Vương kia rất muốn nói, gặp chuyện phải giữ bình tĩnh, đừng có cái gì cũng hoảng hốt như thế, dựa vào nhất mạch Thái Võ chính là vô địch thiên hạ!

Bình Luận (0)
Comment