Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2300 - Chương 2300: Mưu Kế Của Sở Phong (1)

Thánh Khư Chương 2300: Mưu kế của Sở Phong (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ba người lập tức chạy trốn!

Cuối cùng, Sở Phong mang hai người qua sông, trốn đi thật xa, sau khi thoát khỏi Thanh Châu lại liên tiếp vượt qua mấy châu nữa, tìm một nơi bí mật, đồng thời cũng để bọn họ thu nhỏ lại, dùng đất luân hồi chôn ở chỗ sâu dưới mặt đất, cái này quả thực là cẩn trọng không gì sánh được, tránh cho sau khi xảy ra chuyện sẽ bị Thiên Tôn, Đại Năng tìm thấy tung tích.

Sau đó, Sở Phong mới tự mình lên đường, trở lại tiên quật Minh Hồ, chuẩn bị hạ độc thủ với Long Vũ.

Giờ phút này, vị cao thủ xếp trong top một trăm của Thần Bảng đã lâm vào trạng thái nhập ma điên cuồng, gần đây ngày càng nôn nóng, thường xuyên gào thét!

Sở Phong âm thầm bố trí trong bóng tối, bố trí rất nhiều trường vực, hắn đang chuẩn bị thiết kế một trường vực đại cung!

Lúc trước, khi Thánh Sư chiến đấu bên ngoài địa cầu đã từng lấy sao sa của trường ngoại làm cung tiễn, bắn chết đối thủ, mà hiện tại Sở Phong cũng đang bố trí trường vực tương tự như vậy.

Chỉ có điều áp chế của dương gian cũng quá mức lợi hại, đừng nói là thôi động sao sa, ngay cả điều động sông núi cũng rất khó, ở một số châu lớn có chút đặc biệt, ngay cả Thần cũng không có cách nào rời khỏi mặt đất để phi hành trên không!

Có thể thấy được hoàn cảnh như vậy đáng sợ nhường nào, pháp tắc đầy đủ trấn áp lợi hại đến không tưởng.

Cũng vì như vậy, Sở Phong không có cách nào điều động địa thế của thiên địa, mà loại thần linh như Long Vũ cũng chẳng có uy năng lớn để hắn phải làm như thế, cho nên hắn cảm thấy nhằm vào Long Vũ là một lựa chọn có thể nắm chắc.

“Rống!”

Long Vũ đang gào thét, ngay cả khi đã lâm vào trạng thái ngủ say vẫn thét gào như cũ, lại từ trong ác mộng mà tỉnh lại, mồ hôi lạnh ướt đầm, hai mắt đỏ hồng, tâm ma quấy phá, bóng ma bao trùm, hắn ta gấp gáp đến độ giống như muốn phát điên.

Sau đó, Long Vũ lại chìm vào giấc ngủ lần nữa, Sở Phong âm thầm chú ý quan sát trong bóng tối, khi thấy khuôn mặt của hắn ta lại hiện lên vẻ dữ tợn, mí mắt không ngừng nhảy lên, Sở Phong cảm thấy thời cơ đã đến, dứt khoát thực hiện kế hoạch.

Hắn dùng đất luân hồi bao trùm mấy phương hướng đặc biệt vốn dĩ có trường vực tồn tại bao phủ trong địa cung, khiến mấy khu vực có trường vực bảo vệ mất đi hiệu quả.

Mà trường vực do Sở Phong tự thân bố trí cũng đang phát động, phù hiệu màu vàng lan tràn, đan xen lẫn nhau tạo thành hình dáng cây cung, ngưng tụ năng lượng, sau đó bắn giết!

Vụt!

Âm thanh do dây cung buông lỏng truyền đến, cùng với âm thanh mũi tên chân chính bắn ra tuy hai mà một, hòa lẫn vào nhau!

Keng keng keng!

Vùng đất này cũng phải run rẩy, thần tiễn hoành không mà đi!

“A...”

Long Vũ kêu to, đang trong giấc ngủ say liền trừng to mắt kinh hãi, mặt mũi vặn vẹo, con ngươi đỏ hồng mở lớn, nhất là khi trông thấy thần tiễn màu vàng bay đến, dây cung theo lực đàn hồi vẫn còn rung rung, cả người hắn ta đều kinh sợ đến nỗi muốn điên.

“Thần xạ Đại Nghệ? A a a!”

Hắn ta phẫn nộ gào lớn, cũng là đang sợ hãi, triệt để điên dại, muốn tránh né nhất tiễn chí mạng kia, thế nhưng trạng thái của cơ thể lại cực kỳ hỏng bét, vậy mà lại đang run rẩy theo biên độ nhỏ.

Phốc!

Một tiễn xuyên tim!

“A...” Long Vũ kêu thảm, vết thương trên ngực mang theo mảng lớn máu tươi nhỏ xuống.

“Đại Nghệ Cung... Các ngươi làm sao dám, dám tấn công vào tiên quật của giáo ta?!” Long Vũ kêu lớn.

Hắn ta đã mất đi sự bình tĩnh để suy xét, vốn dĩ đang chìm trong ngủ say, sau khi bừng tỉnh thì tinh thần lại hỗn loạn, hiện tại còn bị công kích, cử chỉ lúc này hoàn toàn giống như điên dại.

Sở Phong quan sát không rời mắt, biết rằng thành công đã nắm chắc một nửa, gia hỏa này đã tẩu hỏa nhập ma, trạng thái đã rơi vào tình cảnh hỏng bét nhất!

Vụt vụt vụt!

Dây cung rung lên, thần tiễn màu vàng cũng bắn đi!

Sở Phong biết rõ mũi tên này dưới tình huống bình thường mà nói thì không thể giết được Long Vũ, đối phương chắc chắn có thể tránh khỏi hoặc mạnh mẽ đối kháng, nhưng lúc này hắn ta đã phát cuồng, đây là cơ hội tốt nhất để ra tay.

Đương nhiên, không giết được đối phương cũng là chuyện bình thường, chỉ cần bức bách đối phương đến tẩu hỏa nhập mà đã coi như thành công!

Hiện tại, mục tiêu đã hoàn thành, Long Vũ hoàn toàn cuồng loạn, hai mắt đỏ tươi tràn ngập sợ hãi, vốn dĩ trong lòng hắn ta vẫn tràn đầy bóng ma không thể thoát ra ngoài, hiện tại lại càng hiểu lầm rằng thần xạ của Đại Nghệ Cung đã giết đến cửa.

“Grao, a!”

Đây là một trận săn giết, Long Vũ máu văng tứ phía, hắn ta đang phá vây, không trực diện đối kháng mà chỉ muốn đào tẩu, trên người đã trúng rất nhiều tiễn.

Một lần nghiêm trọng nhất chính là, mắt trái đỏ hồng của hắn ta đã bị một mũi tên xuyên thủng.

“Tẩu hỏa nhập ma, triệt để điên loạn, gần như lại phế được một đệ tử nòng cốt của nhất mạch Thái Võ!” Sở Phong lẩm bẩm.

Những năm gần đây Sở Phong tỉ mỉ nghiên cứu trường vực, thực lực đã tăng lên cảnh giới Thần Sư, tài nghệ cực cao, chỉ là cấp độ tiến hóa của hắn quá thấp, cho nên có rất nhiều tuyệt chiêu sát thủ không thể thi triển được, cũng không có đủ tinh thần lực cường đại để chống đỡ, cho dù bản thân hắn biết rõ bố trí thế nào, nhưng cấp độ tiến hóa hiện tại cũng không thể khiến hắn khắc nổi phù văn cấp Thần.

Hiện tại Sở Phong chỉ có thể sử dụng một vài phù văn thần đạo thông dụng mà thô kệch, khắc lên trên nam châm, những thứ này không cần tinh thần lực cường đại làm hậu thuẫn.

Thế nhưng muốn dựa vào những cái này để vây khốn Long Vũ thì không thể nào, nhất là khi hắn ta nằm trong một trăm cao thủ đứng đầu của Thần Bảng.

“A...”

Long Vũ điên rồi, hoàn toàn mất đi thần trí, giống như phát điên mà công kích, hệt như con ruồi không đầu chạy trốn tứ phía, cứ mạnh mẽ đâm đến.

Đây cũng chính là lý do hắn ta bị rất nhiều mũi tên thần đạo mang phù văn thô kệch bắn trúng, thậm chí còn có một tiễn xuyên qua đầu não, bị mũi tên xuyên qua con mắt hai lần.

Long Vũ hiện tại gần như bị bắn chết!

Máu chảy đầm đìa, hắn ta bị mũi tên cường đại chấn đến nỗi suýt nữa chia năm xẻ bảy.

Thế nhưng hắn ta chung quy vẫn là thần, sau khi vết thương xuất hiện, cơ thể sẽ tự động chữa trị mà khép lại, khiến hắn ta cứng rắn sống sót, hướng về một phía đánh tới.

Sở Phong không ngăn cản, hắn sợ tên thần điên dại như con ruồi không đầu kia sẽ ngộ thương chính mình, mà bản thân cũng không cần mạo hiểm theo sát Long Vũ, mục đích lần này của hắn đã đạt được rồi.

Bình Luận (0)
Comment