Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Không lâu sau, có người càng nhận được tin tức xác thật, địa điểm xảy ra chuyện chính là tiên quật Minh Hồ của nhất mạch Thái Võ!
Các nơi đều không thể yên tĩnh, rất nhiều người đều cảm thấy sửng sốt không thôi.
Trong lúc mơ hồ, những người chủ trì của mấy tập san báo chí bán chạy đều cảm thấy phen này quá nửa đã có chuyện lớn phát sinh, nội dung tiêu đề ngày hôm nay sẽ cực kỳ đầy đủ và phong phú a!
“Người của báo sáng Thiên Đường cách Thanh Châu tương đối gần? Nhất định phải lấy được tin tức đầu tiên cho ta, nghe nói Thái Võ đều đích thân xuất quan qua đó rồi, mau đến thu thập tư liệu!”
“Báo chí Thông Cổ của chúng ta những năm gần đây đều bán chạy nhất, số lượng phát hành luôn chiếm vị trí đầu, chiến địa ba hệ tranh bá cách Thanh Châu gần nhất, mau cử mấy tay phóng viên già dặn kinh nghiệm đến đó tác nghiệp a!”
Phụ cận tiên quật Minh Hồ phải nói là gió nổi mây vần, rất nhiều người cũng đã biết một đoàn Thần Vương giáng lâm xuống nơi đó, cuối cùng ngay cả Thiên Tôn cũng đến, đây là tin tức động trời nhường nào.
Trong lúc nhất thời, nơi này loạn thành một đống!
Sở Phong chạy trốn, thành công rời khỏi Thanh Châu.
Hiện tại hắn cách nơi này mấy châu, không phải lo lắng.
Sở Phong đi ra từ trong bình đá, trong một mật địa, bắt đầu đào đất tìm kiếm Cổ Trần Hải và lừa tinh.
Mà ở sâu trong lòng đất, lừa tinh lúc này giống hệt một tiểu chó săn, đang ra sức nịnh nọt Cửu U Chích.
“Cổ ca, ta giúp ngươi đấm lưng, mát xa đầu, tay nghề của ta được lắm đó, ngay cả Cơ Đại Đức cũng phải nói...” Nó cười gượng một tiếng, cũng không tiếp tục nói nữa.
Bởi vì Sở Phong từng nói qua, để nó mát xa đầu chả khác gì đầu bị lừa đá.
“Con lừa ngu ngốc, mi cho là làm thế liền có thể chuộc tội?” Cổ Trần Hải đe dọa nó, con lừa đáng chết này lúc còn ở trong mộ tổ của nhà Thái Võ, không ít lần ra chiêu cáo mượn oai hùm để diễu võ giương oai trước mặt lão.
Lừa tinh cười làm lành, lên tiếng: “Cổ ca, ngươi không thể mang thù a, trước kia ta chỉ là giỡn với ngươi thôi, hiện tại... Ta giúp ngươi xoa xoa vách quan tài nhé, ngươi nhìn a, càng xoa càng sáng, tục ngữ nói rất hay, nên chăm chỉ lau dọn, chớ rước lấy bụi trần.”
Cổ Trần Hải quả thật muốn đánh nó một trận!
“Vốn dĩ không có một hại bụi, ngươi lau lau cái gì! Ấy, con lừa ngu si nhà ngươi đang làm gì đó?”
“Xì, ta đang phun nước miếng a, giúp ngươi lau sạch sẽ một chút!”
“Não mi bị lừa đá rồi đúng không? Mợ nó, con lừa ngu ngốc, mày cố ý đúng không?!” Cổ Trần Hải tức đến dậm chân, cách ván quan tài mà cũng cảm thấy ghê tởm vì hành động của lừa tinh.
“Ta khẳng định không đá đầu của chính mình đâu!”
“Ngu dốt, ta phải ăn mi, làm thành thịt lừa băm!”
...
Sở Phong nghe xong đoạn đối thoại ấu trĩ này liền cảm thấy cạn lời, sau khi chạy đến đây liền dứt khoát thu hết đất luân hồi mà lúc trước bản thân đã để lại nơi này.
“A, đại ca, chủ nhân, lão phụ, ngài rốt cuộc cũng đến rồi, làm tôi sợ hãi một phen, tôi đường đường là chim Bất Tử, thiếu chút nữa đã trở thành thịt lừa khô rồi, lão Cổ ngu xuẩn khốn nạn kia, vậy mà muốn uống sạch máu của tôi, may mà ngài về kịp thời!”
Sống lưng lừa tinh thẳng tắp, nào còn dáng vẻ sợ hãi khúm núm như ban nãy nữa, bắt đầu cáo trạng với Sở Phong.
Cổ Trần Hải: “@#$.....”
Cuối cùng, một lừa một lệ quỷ cuối cùng cũng hỏi Sở Phong tình huống bên ngoài ra sao?
“Ờm, sau khi ta xử lý mấy đệ tử nòng cốt của Thái Võ, lại khiến một tên phát điên, còn đào sạch sẽ bảo bối bên dưới tòa tiên quật kia đi, e là bây giờ đã xảy ra chuyện lớn. Ban nãy đã lên mạng xem thử, quả thật có rất nhiều phóng viên đang chạy tới, lát nữa nhớ xem tin tức nha!”
Cổ Trần Hải nghe xong liền cảm thấy không còn gì để nói, lão dám chắc đã xảy ra chuyện... hơn nữa còn là chuyện cực kỳ lớn!
Thanh Châu, Minh Hồ.
Thái Võ đến rồi, lão thật sự giáng lâm, nơi lão hạ xuống là một mảnh mông lung, quanh người có hỗn độn bao phủ, tất cả Thần Vương đều đang quỳ bái, khi đối mặt với lão cảm thấy một luồng áp lực khủng bố.
“Sư tôn, Thiên Tủy Dịch đã khô cạn, bị người ta đánh cắp toàn bộ. Hành động này quả thật là muốn khiêu khích chúng ta, chính là kết đại hận!”
Một vị Thần Vương lên tiếng, sắc mặt hiện lên vẻ giận dữ, hắn ta chính là đệ tử thân truyền của Thái Võ.
“Minh Ngọc và Trác Hồng đều đã chết, ngay cả Long Vũ cũng bị đánh đến trạng thái phát điên, chuyện này quả thật đáng hận, đáng hận ở chỗ là không biết kẻ phát rồ nào dám xuống tay độc ác với nhất mạch của chúng ta!”
Trên thực tế, những chuyện liên quan đến nơi này Thái Võ tất nhiên đã biết, đệ tử hạch tâm bị người ta giết chết trong tiên quật, đây chính là chuyện lớn, lúc ấy sau khi nghe được bẩm báo, ngay cả bản thân Thái Võ cũng sửng sốt một trận.
Mà hiện tại, chính tiên quật cũng đã bị hủy diệt, người khiêu khích quả nhiên gan to bằng trời.
Thái Võ sử dụng đại thần thức mạnh nhất quét khắp mảnh đất này, lão đang tìm kiếm manh mối, cuối cùng liền khẳng định do có người bí mật đi dưới lòng đất làm ra.
“Phản Bản Hoàn Nguyên!”
Thái Võ hướng về phía toàn bộ địa cung mà quát khẽ một tiếng, lão đang sử dụng một loại đại thần thông, muốn quay lại quá khứ, nhìn thử xem rốt cuộc là kẻ nào dám to gan lớn mật như vậy!
Thế nhưng, một chiêu kia của lão lại thực hiện thất bại, không thể quay ngược thời gian!
“Đây là...” Một vị Thần Vương không khỏi hít lạnh một hơi, xảy ra chuyện như này thì rõ ràng có một loại khả năng khác, có thể là do một vị Thiên Tôn tuyệt đỉnh từng ghé qua nơi này, cũng đồng thời thi triển bản lĩnh, từ đó che đậy thiên cơ!
Nếu không thì chính là do Đại Năng đã ra tay, ngay cả Thái Võ Thiên Tôn cũng không còn cách nào.
Giả thuyết ấy tương đối đáng sợ, bởi vì ngay cả Thái Võ cường đại như thế cũng không nhìn thấy bao nhiêu manh mối còn sót lại.
“Mang Long Vũ đến đây!” Thái Võ phân phó nói.
Lúc này Long Vũ đã phát điên, bộ dạng quả thật có chút thảm, hai mắt chảy máu, điên điên khùng khùng, gần như đã bị phế bỏ, tốt xấu gì thì hắn ta cũng từng nằm trong top một trăm cao thủ đứng đầu Thần Bảng.
Lúc này, không cần Thái Võ chính mình động thủ, một vị Thần Vương đã tự động thăm dò thức hải của hắn ta, xem xem là kẻ nào làm thương tổn Long Vũ!
Nhưng kết quả lại khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn, trong mớ ký ức điên cuồng của Long Vũ, chỉ nhìn thấy từng mũi từng mũi tên bay đến, kim quang ngợp trời, tất cả đều bắn về phía Long Vũ.