Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đứa nhỏ?!” Trong nháy mắt, Cổ Trần Hải bạo tẩu, lại muốn liều mạng một trận, lão gần như muốn phát điên.
“Cái bình dấm chua già nhà ngươi, ăn dấm cái gì, việc này có liên quan méo gì đến ngươi, ai u!” Đông Bắc Hổ lập tức bác bỏ lão, kết quả liền kỳ quái kêu lên một tiếng, bị đánh cho một cái, đau đến nỗi trực tiếp đá hậu.
Sở Phong tốn rất nhiều sức lực, cuối cùng cũng dùng đất luân hồi trấn áp quan tài đá.
Hắn tiếp tục đe dọa, nói: “Đó là vợ của ta, chúng ta ngay cả con cũng có luôn, ngươi cũng đừng nhớ mãi không quên nữa, còn dám nghĩ bậy nghĩ bạ, ta lập tức đem ngươi ném vào trong mộ cổ nhà Thái Võ!”
“Nói láo! Lúc ở Mộng Cổ Đạo ngươi hẳn đã nhìn rõ, Thanh Thi được vị sư tổ kia giải cứu, một sợi u hồn nhập vào cấm khu, sau khi trải qua năm dài tháng rộng thì rất khó để đầu thai thành công, nếu có cũng dễ dàng bị lãng quên, giữa nàng ấy và ngươi chỉ thuộc về ngoài ý muốn!”
“Mặc kệ ra sao, nàng ấy cũng là mẫu thân của con ta!”
“Ngươi...” Cổ Trần Hải giống như dẫm trúng mìn, tựa như bị chém cả vạn đao.
Đông Bắc Hổ nhỏ giọng nói: “Sở Phong, huynh đệ, đệ muội trước khi chuyển thế đã nói với chúng ta, kiếp trước nàng ấy là Tần Lạc Âm, kiếp này chính là Thanh Thi tiên tử, duyên phận với ngươi đã sớm cạn, nàng ta tự có thứ mà bản thân theo đuổi, tự có đạo lộ thuộc về mình, Lạc Âm chỉ là một đoạn ký ức rất nhỏ trong sinh mệnh dài đằng đẵng của bản thân, chỉ giống như một đóa bọt biển, một cái gợn sóng, chuyện xưa theo gió mà đi, mong ngươi hãy quên nàng ấy đi.”
Sở Phong ngẩn ngơ tại chỗ.
Cổ Trần Hải lại lập tức cảm thấy phấn chấn, kích động đến run rẩy cả người, kêu lên: “Đây mới chính là Thanh Thi, cho dù ở âm gian gặp phải trắc trở bất hạnh, có một đoạn chuyện xưa vừa nghĩ đã kinh người, thế nhưng nàng ấy vẫn có thể cầm được buông được như trước, đây chính là nàng, một vị thiên tiên tử chân chính, không hổ là người ta yêu mến!”
Sau khi Sở Phong nghe được liền tức muốn nổ phổi, trực tiếp vác đoản kiếm Thiên Huyết Tinh Không Mẫu Kim đi chém lão, không ngừng bổ xuống quan tài, hoa lửa bắn tứ phía.
Cổ Trần Hải kêu lớn: “Cơ Đại Đức, ngươi đừng có không phục, Thanh Thi là người nào cơ chứ? Thiên phú tài tình tư chất đều xếp thứ nhất thời tiền sử, có chuyện gì có thể nhiễu loạn tâm căn bản của nàng ấy? Không có! Lúc ở âm gian chỉ là một khoảng thời gian ngắn ngủi trong sinh mệnh của nàng, quả thực không đáng nhắc đến.”
“Cho nên mới nói...” Cổ Trần Hải tự khổ còn chưa xong.
“Sau này....” Miệng lưỡi Cổ Trần Hải rất nhanh nhẹn, nói đến cuối cùng, miệng đã sùi bọt mép trong quan tài đá, thế nhưng vẫn không ngừng lên tiếng.
“Nàng ấy là mẫu thân của con ta!” Sở Phong chỉ nói duy nhất câu này.
“Ngươi, có thể đổi câu khác mà nói không!” Cổ Trần Hải lập tức nổi trận lôi đình.
“Được, đổi câu khác! Sẽ có một ngày gặp lại nhau, nếu như nàng ấy dùng thân phận Thanh Thi để thích ta thì làm sao?” Sở Phong dẫm một cước lên trên quan tài đá mà hỏi.
“Ngươi biến mất cho ta!” Cổ Trần Hải thẹn quá hóa giận.
...
Sau đó, bọn hắn liền lên đường, dọc đường vừa đi vừa cãi, không ngừng vật lộn, nhưng cuối cùng đều đạt được nhận thức chung, đều muốn trở nên mạnh hơn.
Trong quá trình này, Cổ Trần Hải không ngừng uy hiếp muốn tố cáo Sở Phong là người luân hồi nhập cư trái phép, mà Sở Phong cũng không chịu thua kém, đe dọa lúc nào cũng có thể ném lão vào trong địa thế đặc thù của danh sơn đại xuyên, nhốt lão cả đời, vĩnh viễn không được siêu sinh.
“Trách không được ngươi không chết không thôi với Thái Võ, hóa ra ngươi chính là Sở Phong!” Trên đường đi, lão Cổ hồi tưởng lại rất nhiều chuyện, trước kia có rất nhiều thứ lão không rõ ràng, nhưng hiện tại đều đã hiểu thấu. Sau đó, lão tràn đầy thâm ý mà dò la tin tức, nói: “Đúng rồi, Thái Võ xông vào âm gian, vậy chí bảo cứu cực mà lão muốn cướp đâu?”
Sở Phong bĩu môi đáp: “Ngươi tốt nhất cũng đừng thương nhớ đến vật kia, sau khi bước lên con đường luân hồi, chỉ còn dư lại hồn quang để chuyển thế, có thứ gì có thể mang đi? Nếu như ngươi muốn thì có thể chuyển sinh đến âm gian nha, ta bỏ nó trên Địa Cầu rồi!”
“Ngươi, cái đồ phá gia chi tử a!” Cổ Trần Hải đau lòng nhức óc, cảm thấy trái tim như đang chảy máu, lão cảm thấy mấy món chí bảo cứu cực trong truyền thuyết của dương gian, bất luận món nào cũng đều có khả năng trấn áp thế gian, đồ vật như thế mà bỏ lỡ, quả thật là tiếc nuối ngàn đời.
Cổ Trần Hải đấm ngực dậm chân, nói: “Quá đáng tiếc rồi! Tiểu tử, sớm muộn gì cũng có một ngày ngươi phải hối hận, để mất món chí bảo như thế, khi tuổi già ập đến ngươi sẽ khóc a, huyết lệ chảy dài!”
Sau đó lão lại hỏi: “Sở Phong, tiểu ma đầu, đừng nói Cổ gia ta không cho ngươi cơ hội, ngươi muốn đi đọ sức tạo hóa một đời này, ngươi dám đi hay không? Đây chính là trận quyết chiến giữa tình địch chân chính với nhau!”
Tình địch ông nội ngươi! Sở Phong liếc nhìn lão một cái, thật sự muốn đập nát cái quan tài này ra.
Thế nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn được, ở đó khinh bỉ, ra vẻ không thèm để ý mà đáp: “Có tạo hóa cái gì, ở địa phương nào, lão nói đi!”
Cổ Trần Hải vỗ vách quan tài mà kêu lên: “Thành tựu trong vòng một đêm là quả vị Thiên Tôn, thậm chí có thể lột xác trở thành đại năng, ngươi dám cùng ta đồng hành hay không, cùng nhau xông vào Tiên Bộc (1)?!”
(1)Tiên Bộc: Thác tiên.
“Bá đạo như thế? Nơi kia là chỗ quỷ nào chứ, lão muốn lừa ta đúng không?” Sở Phong cau mày, đoán chừng lão quỷ này không có ý tốt như vậy.
“Cổ Trần Hải ta mà lại là loại người như thế sao? Ngươi cũng có thể lên mạng tra thông tin, dương gian này có một cái Thông Thiên Tiên Bộc, những tộc đàn tiến hóa có chút nội tình đều biết đến nơi đó!”
Sở Phong lập tức lên mạng thăm dò, trước tiên liền chấn kinh, sau đó mới kêu lên: “Được, vậy còn chờ cái gì, lập tức lên đường a!”
Bởi vì quả thật có một nơi như thế, trên internet giới thiệu rất mơ hồ, rằng ở đó thậm chí còn có cường giả cứu cực đi ra!
Cổ Trần Hải đáp: “Tốt, lập tức lên đường, tính toán thời gian, lúc này vừa hay là Tiên Bộc thét gào, sẽ mở ra một thịnh hội!”
Thông Thiên Tiên Bộc, ngày thường cũng có thể trông thấy, nhưng mà chỉ có cách một khoảng thời gian, trong thời gian đặc biệt mới có thể thu được đại cơ duyên!
Bọn hắn nhờ vào thần nam châm, không ngừng hoành độ hư không , mấy ngày sau cuối cùng cũng tiếp cận đến Thông Thiên Tiên Bộc.