Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2327 - Chương 2327: Cướp Bóc (1)

Thánh Khư Chương 2327: Cướp bóc (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Kim thân của hắn ta mang theo ánh sáng màu tím, được gọi là Tử Kim thân.

Tiến hóa thành loại Kim thân này, đây còn được xem là con đường phải trải qua của Thiên Tôn, là nền móng về sau tiến quân thành Thiên Tôn, thậm chí là đại năng. Sau khi có được Kim thân, con đường sau này sẽ rất thông thuận.

“Hắn ta mới mười ba mười bốn tuổi đã tu thành Kim thân, đúng là hậu sinh khả úy.”

“Đây là binh sĩ Sử gia, tên Sử Hoàng, là nhân tài kiệt xuất thế hệ này được trọng điểm bồi dưỡng.” Có người nhận ra thân phận của hắn ta, thì thầm nói nhỏ.

Sử Hoàng mỉm cười thản nhiên, bước sang bên này, nhưng con ngươi lạnh lại: “Người dám nói với ta như vậy không nhiều.”

“Vậy thì trong số những người không nhiều đó có ta.” Sở Phong cũng mỉm cười, cũng không coi là chuyện to tát gì.

Tất cả thiếu niên thế hệ trẻ tuổi đều nhìn chằm chằm hai người.

Một số người biết được thân phận Sử Hoàng, bộ tộc này thâm bất khả trắc, truyền thừa từ thời tiền sử đến bây giờ, từ đầu đến cuối không hề bị tiêu diệt, hơn nữa còn trường thịnh không suy.

Nhất là những năm gần đây, một vị lão tổ Sử gia rời khỏi nơi bế quan, dẫn phát oanh động thật lớn. Vị lão tổ kia là người đến từ thời tiền sử, nhưng lại chưa chết. Bây giờ ông ta còn mạnh đến cỡ nào? Hẳn đã tiến hóa đến một độ cao không thể ước đoán.

Sau khi bên ngoài biết được tin tức, nhất là những gia tộc đối đầu với Sử gia, tất cả đều im lặng, không dám tiếp tục tranh tài, cứ như vậy mà lui ra.

Hiện tại, Sử gia như mặt trời ban trưa, là một gia tộc có nền móng và lai lịch vô cùng cường đại, hết sức quan trọng ở dương gian.

“Ta ngược lại có chút khinh thường ngươi. Một người có đảm lượng, tán tu một giới lại dám nói chuyện với ta như thế, đúng là không tệ.” Sử Hoàng gật đầu, chiến y ngân bạch lại càng phát sáng. Cơ thể của hắn ta lại càng thon dài, anh tư bừng bừng phấn chấn.

Sở Phong khẽ giật mình. Ngay cả hắn là tán tu cũng có thể nhìn ra?

Hắn suy nghĩ một chút, lập tức hiểu ra.

Vừa rồi, tất cả mọi người đều liên lạc với gia tộc và môn phái của mình, thông báo về chuyện quang lô, chỉ có hắn là ngẩn người một bên, không làm gì cả.

Nhưng Sở Phong vẫn cảm thấy kinh ngạc. Sử Hoàng đúng là người cẩn thận. Có rất nhiều người đứng trước thác nước Thông Thiên, nhưng hắn ta vẫn có thể lưu ý đến hành động của một tán tu.

“Ta đến rồi đây, ngươi có thể làm gì được ta?” Sử Hoàng đến gần, long hành hổ bộ, khí thế ép người.

Sau lưng hắn ta còn có mấy người đi theo, không phải Thiếu tộc trưởng một tộc thì cũng là truyền nhân hạch tâm một giáo, bao vây lấy hắn ta. Người nào cũng có thân phận phi phàm, giống như chúng tinh phủng nguyệt vây quanh Sử Hoàng.

So sánh hai tướng, bên phía Sở Phong quá ảm đạm, thân đơn lực mỏng, chỉ có một con lừa tinh biến thành thiếu niên đi theo. Nó nghe theo lời khuyên của Sở Phong, vẫn luôn im lặng không nói lời nào.

Cách đó không xa, Chung Tú, Ánh Trích Tiên, Phật tử áo trắng, Bằng Hoàng đều nhìn sang bên này.

“Được rồi, ngươi cứ theo đường cũ quay về.” Sở Phong phất tay, sắc mặt không kiên nhẫn.

“Ngươi nói cái gì?” Gương mặt Sở Hoàng lạnh lại. Sở Phong đang trêu chọc hắn ta sao? Ai dám kêu hắn ta đến, bảo hắn ta đi như thế này? Đơn giản chính là cố tình trêu đùa hắn ta.

Ầm ầm.

Sử Hoàng bạo phát, Tử Kim thân càng thêm sáng chói, lộ ra sát ý nhàn nhạt: “Một dã tu mà cũng dám hồ ngôn loạn ngữ với ta.”

Hắn ta mang theo sắc mặt kiêu căng đến trước mặt Sở Phong, một lời không hợp sẽ trấn áp ngay.

“Được rồi, ngươi mau tranh thủ thời gian tránh sang một bên đi, ta không rảnh hồ nháo với ngươi.” Sở Phong không kiên nhẫn. Đã đến phiên hắn, quang lô đang ở trên bàn đá đằng trước.

“Ngươi nói cái gì? Đúng là tùy tiện đến ngu xuẩn.” Sử Hoàng còn chưa kịp lên tiếng, một tiến hóa giả đi theo hắn ta đã quát mắng.

“Câm miệng.” Sở Phong nói, sau đó động tác nhanh như thiểm điệm cầm quang lô lên, quả quyết đặt vào trong tay Sử Hoàng. Đối phương đã ép đến gần, thái độ như muốn chiến một trận.

“Ai ui…” Tất cả những người đi theo Sử Hoàng đều giật mình, lập tức rút lui. Bọn họ cực kỳ kiêng kỵ quang lô, không muốn dính dáng đến.

Đại gia ngươi.

Sử Hoàng rùng mình một cái, lông tóc toàn thân dựng đứng. Nếu không biết thứ này như thế nào thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ hắn ta đã biết, hơn nữa còn có người đặc biệt nhắc nhở không được tiếp xúc lần thứ hai.

Hắn ta thiếu chút nữa ném quang lô ra ngoài, nhưng nhiều người nhìn như vậy, hắn ta không thể luống cuống.

Nhưng Sở Phong trong nháy mắt đã đoạt lấy quang lô trong tay Sử Hoàng, cầm vào tay của mình.

Sử Hoàng như trút được gánh nặng, còn phối hợp theo Sở Phong. Lần đầu tiên bị nhét vào tay chính là sơ sẩy, bị đối phương nắm bắt sơ hở. Lần này là nằm trong khống chế của hắn ta. Đúng lúc có bậc thang leo xuống, hắn ta cũng không muốn nắm chặt quang lô chẳng lành này.

Nhưng một câu của Sở Phong lại khiến hắn ta tức giận.

“Được rồi, ngươi cứ đường cũ trở về là được.”

Mặc dù lời này không có khói lửa nhưng trước sau liên hệ, Sở Phong đang trêu đùa Sử Hoàng. Gọi hắn ta đến, cuối cùng lại phất tay đuổi người.

Lẽ nào lại như vậy?

Sử Hoàng giận dữ, Tử Kim thân lại bộc phát, máu trong cơ thể chảy xuôi giống như lôi đình oanh minh, quang mang trên cơ thể đại thịnh.

Một số thanh niên trai tráng đều kinh hãi, âm thầm nhớ lại khi bọn họ ở độ tuổi đó như thế nào, hơn phân nửa đều thua kém Sử Hoàng.

Người có thể đến đây đều có địa vị không tầm thường. mà người như vậy đều tự nhận mình thua kém tứ đệ Sử gia có được Tử Kim thân khi còn độ tuổi niên thiếu, có thể nghĩ Sử Hoàng có được thiên phú và sự cường đại đến cỡ nào.

Sở Phong chỉ có một động tác, chính là tế quang lô đánh về phía Sử Hoàng.

“Ngươi…” Sử Hoàng giống như gặp phải rắn độc, lập tức bay ngược ra ngoài, rời xa chỗ đó.

Sở Phong lời nào cũng không nói, tiếp tục quan sát quang lô.

“Ha ha…” Nhất thời những người khác đều mỉm cười.

Rất nhiều người đều ý thức được, thiếu niên tán tu kia đã trêu đùa Sử Hoàng, gọi hắn ta đến rồi bảo hắn ta đi, khiến cho đối thủ phải dựa theo lời hắn nói mà làm.

“Giết hắn.” Sử Hoàng ra lệnh.

Đằng sau Sử Hoàng bước ra hai người, đều là tiến hóa giả Thần cấp trong tộc, đi theo bảo vệ Sử Hoàng.

Hai người nhanh chóng bước đến. Keng một tiếng, một người trực tiếp rút ra một thanh thần kiếm, ánh sáng như tuyết chiếu sáng nơi này, năng lượng thần chỉ tràn ngập.

Không ít người biến sắc. Ở cái nơi như gà đất chó sành, mạnh được yếu thua như thế này, tán tu hoàn toàn không có cách nào tranh phong với con em thế gia, cũng không có ai hộ đạo.

Bình Luận (0)
Comment