Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một con sói da lông toàn thân màu hắc kim, cười cười đi bên cạnh Thạch Phật.
Sau đó mọi người liền nhìn thấy cường tộc dương gian – nhất mạch Khổng Tước cũng đi đến chỗ Thạch Phật, điều này khiến người ta kinh ngạc không thôi.
Tộc Khổng Tước không phải một tộc đàn bình thường, Bạch Khổng Tước của tộc này, trong thời kỳ còn ở cấp bậc Thần Vương từng xếp vị trí đệ nhất thiên hạ, sau khi tấn cấp tiền vào lĩnh vực Thiên Tôn, thời gian rất ngắn đã có thể xếp đến vị trí thứ mười năm trong thiên hạ.
Loại thành tựu như thế, tốc độ tiến hóa như thế, có thể áp chế các Thiên Tôn khác đến nỗi không thở nổi.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều ngây dại, đây là Thú Tộc cường lực dám chém giết cùng Long Tộc, tuy rằng số lượng tộc nhân thuần huyết cực kỳ ít ỏi, mỗi đời đều là một vị trí, thế nhưng một khi đã chém giết, bọn chúng sẽ dám đi giết rồng!
Thiếu nữ của tộc Bạch Hổ, nhìn thì rất mỹ lệ mà ôn nhu, nhưng một khi đầu lông mày chau lại, khóe mắt lông mày sẽ hiện lên sát khí, trên người là bạch y như tuyết, đang cùng trưởng lão trong gia tộc đi về phía Thạch Phật để yết kiến.
Tất cả mọi người đều có chút quáng mắt, những tiến hóa giả xung quanh bá chủ của tây bộ Hạ Châu đã định sẵn là những người rất khủng bố, từ Phật Tộc cho đến tộc Kim Ô, lạ đến tộc Khổng Tước và Hống Tộc, còn có tộc Bạch Hổ, đây mới chỉ là một góc của núi băng, phía sau chắc chắn sẽ càng nhiều.
Quả nhiên, trong nháy mắt lại có mười mấy tộc xuất hiện, đều là những cường tộc vang danh dương gian, mà bọn họ đều đứng cùng một chỗ với đám người kia.
Trong lúc nhất thời, nhân tài kiệt xuất như mỹ nhân trẻ tuổi của tộc Bạch Hổ, thiếu chủ của tộc Kim Ô, Thần Vương trẻ tuổi của tộc Khổng Tước, ba vị phật tử, Hống Tộc... Những người này đều trở thành trung tâm, xung quanh xuất hiện những thiên tài của các tộc khác, tựa như chúng tinh phủng nguyệt (2).
(2) Chúng tinh phủng nguyệt: Sao vây quanh trăng, ý chỉ nhiều người tụ tập về một chỗ, làm nổi bật cho nhân vật chính.
“Tiên tử của tộc Bạch Hổ quả thật là phong hoa tuyệt đại, tiên tư ngọc cốt.” Có người lấy lòng nói.
“Thần Vương trẻ tuổi của tộc Khổng Tước, lần này đã định trước xếp trong top năm Thần Vương đầu thiên hạ, bảng Thần Vương nhất kéo lại kéo, cũng nên đổi mới rồi.”
“Phật tử, thiếu chủ tộc Kim Ô, một khi vào chiến trường, hy vọng chúng ta có thể liên thủ đối quyết, tạo ra thời đại tuổi trẻ bá khí.”
...
Rất nhiều người đều tiến đến lấy lòng, mà những người bị vây ở vị trí trung tâm cũng đều mở miệng cười, liên lạc những cường giả khác, bọn họ đã định trước phải cùng nhau lên chiến trường.
Rất rõ ràng, các tộc đang đứng xếp hàng, ba hệ trong thiên hạ lúc này đã đến niên đại loạn nhất.
Ngay cả đám Bằng Hoàng, Ánh Trích Tiên hay thiếu nữ giống hệt Lâm Nặc Y, bọn họ đã có tộc đàn của riêng mình, cũng đều có lựa chọn riêng, trước mắt những người này đều đứng ở bên ngoài, thế nhưng cũng bị người người bao quanh.
Những mấy người bọn họ giống như ánh mặt trời gay gắt, sau khi gia nhập một trận doanh nào đó sẽ được tỉ mỉ chiếu cố, trở thành hạt giống tương lai, rất nhiều người tất nhiên đều nguyện ý lấy lòng!
Sau đó, lại thêm một nhân vật mạnh mẽ của trận doanh một phương trình diện, đông bộ Ung Châu đã đến, người theo phe vị bá chủ sống lại của Ung Châu xuất hiện, đồ tôn của ông ta đích thân giáng lâm. Tuy nói là đồ tôn, nhưng thực chất tuổi tác lại rất lớn, quanh thân bao phủ hỗn độn khí, ánh mắt như điện!
Đồng thời, người nọ còn mang theo một thanh niên trẻ tuổi, khí độ cực kỳ bất phàm, đặc biệt là đôi mắt, thực sự rất kinh người, bên trong có phù hiệu vàng óng, chiếu sáng rực rỡ.
“Hỏa Nhãn Kim Tinh?!” Một số người chấn kinh.
“Đây là ta du lịch Đông Thắng Thần Châu, gặp được mấy vị cố nhân, từ chỗ bọn họ thu được một vị đệ tử.” Lão giả mỉm cười.
Trong lúc nhất thời, người người đều chấn động.
Hỏa Nhãn Kim Tinh, giai đoạn khởi đầu có thể nhìn thấu vạn vật, mà một khi đã tiến hóa đến hậu kỳ, thực lực lại càng thêm vi diệu, có chỗ diệu dụng, liên quan đến bí mật to lớn nào đó trên con đường tiến hóa.
Tất cả mọi người kinh hãi, không ngừng lia mắt nhìn người trẻ tuổi nọ.
Lúc này, thiếu nữ có dáng vẻ tương tự Lâm Nặc Y mang theo nét mặt tươi cười, nói: “Thời đại tiền sử loại ghi chép, Hỏa Nhãn Kim Tinh đạt đến hậu kỳ có thể hỗ trợ tiến hóa, đoạt bảo của thiên địa, nhưng cụ thể ra sao thì người ngoài lại không biết, vị sư huynh này đạo cốt thiên thành a.”
Lúc này, ngay cả Thạch Phật ở phía đối diện cũng ngoảnh đầu trông lại, về phần đám người trẻ tuổi khác thì lại càng không cần nói.
Ba vị phật tử, mỹ nhân của tộc Bạch Hổ, thiếu niên Thần Vương của tộc Khổng Tước đều khẽ rung động, nhìn chăm chú về bên này.
Bằng Hoàng đứng ở vị trí khá xa liền thở dài, nói: “Xem ra, một vị anh tài không thể ngăn cản các thế lực quật khởi.”
“Ngoài thân bao phủ một tầng sáng đại đạo, điều này thật sự khiến người ta kinh ngạc!” Ánh Trích Tiên khẽ nói, ánh mắt trong vắt, cũng gật đầu chào hỏi với vị nam tử trẻ tuổi bên phía Ung Châu.
Giờ phút này, Sở Phong vẫn đang vật lộn chọn lựa, khi nghe thấy mấy chữ Hỏa Nhãn Kim Tinh liền sửng sốt một lúc, không khỏi ngẩng đầu lên.
Tương đối mà nói, hắn ở đây cực kỳ giản dị, thật sự không có người hỏi thăm, đừng nói là chúng tinh phủng nguyệt vây quanh hắn, ngay cả một viên “thiên thạch” cũng không có.
Nhất là sau khi hắn đắc tội với sử tộc thế gia thời tiền sử, quả thật lại càng không có người nguyện ý tiếp cận hắn, người khác tránh né còn không kịp nữa là.
“Đây là linh noãn do thiên địa sinh ra?” Có người giật mình lên tiếng hỏi.
Người ở chỗ này không có Hỏa Nhãn Kim Tinh, nhưng một số người lại có Thiên Nhãn, mà một số nhân vật trưởng bối lại có thần giác cực kỳ dọa người, ngay từ đầu đã nhìn thấu manh mối.
Người trẻ tuổi do lão giả có hỗn độn khí bao phủ quanh thân đến từ Ung Châu mang đến, tuyệt không phải bình thường, khí tức thiên tiên nội liễm, không nhiễm chút hồng trần.
Thậm chí có thể nói người thanh niên chính là thiên thai, sinh linh bình thường ra đời đều bị trọc khí trong thế gian quấn quanh, nhưng thanh niên nọ lại chặt đứt trọc căn, trong cơ thể nội uẩn tinh túy thiên tiên.
“Ừm, đúng vậy, y vốn là một quả linh noãn bằng đá cửu khiếu trên Hoa Quả Sơn ở Đông Thắng Thần Châu, xuất thế chín năm trước, căn cốt quả thực không tầm thường.”
Lão giả đến từ Ung Châu mỉm cười lên tiếng, lão tên là Hạo Nguyên, là đồ tôn của vị bá chủ kia ở Ung Châu.
Ngay cả hai mắt lão cũng bị luồng hỗn độn bên ngoài cơ thể che khuất, hoàn toàn mông lung, thế nhưng lão rất mạnh, hơn nữa lời nói cũng cực kỳ hấp dẫn người.