Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2333 - Chương 2333: Đại Nhi Tử Của Sở Phong (1)

Thánh Khư Chương 2333: Đại nhi tử của Sở Phong (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Một số người đều sửng sốt, cảm thấy quá ngoài ý muốn.

“Ta biết rồi, năm đó đã từng nghe qua, hình như xuất hiện một cái thạch thai, không ngờ lại mạnh đến mức độ này, là Hỏa Nhãn Kim Tinh trời sinh?!”

Rất nhiều người đều đang chấn động, ánh mắt không khỏi hướng về nam tử trẻ tuổi bên cạnh lão giả.

Y cao trên một mét chín, tư thái oai hùng, mày kiếm chạm đến tóc mai, hai mắt hữu thần, quả thực là một nam tử tuấn lãng anh khí bức người.

Chỉ có điều, hai cánh tay của y lại bằng đá, điều này dẫn đến sự chú ý của rất nhiều người, nhưng hai cánh tay kia của y rất có lực, khiến người ta hoài nghi y có thể dùng tay không chặt đứt thần binh lợi khí.

“Y là linh noãn, thiên sinh địa dưỡng, từ thế đại loạn lạc này mà đến, nhất định sẽ tòng quân, phải huyết chiến.” Lão giả tên là Hạo Nguyên đến từ Ung Châu nói.

Đám người nghiêm nghị hẳn lên, luôn cảm thấy Ung Châu này khó lường, ngay cả loại đạo thai như vậy cũng có thể tìm thấy, đây chẳng lẽ là thiên mệnh sở quy?

“Tên của y là Đại Không.” Hạo Nguyên nói ra tên của thạch thai.

“Tên hay, không tồi a.” Ngay cả người trầm tĩnh kiệm lời như Thạch Phật cũng lên tiếng, cho dù hai bên thuộc về trận doanh khác nhau, thế nhưng trong mắt của hắn ta cũng không khỏi hiện lên dị sắc.

Nơi xa, Sở Phong giật mình không thôi, đối với hai chữ Đại Không này, hắn có chút nhạy cảm, bởi vì những lời lẽ quanh quẩn Thời Quang Lô đều có liên quan đến từ khóa này, có đề cập đến đại không chi hỏa, đây là trùng hợp sao?

“Đây là cái tên mà sư tổ ban tặng.” Lão giả cười nói.

Nghe được những lời này, quần chúng đều rung động, ai mà không biết sư tổ của lão giả chính là vị bá chủ của Ung Châu, năm đó từng thống nhất một phần mười hai cương thổ, suy bại do lôi kiếp, nhưng lúc này lại phục sinh quay về, muốn làm lại càn khôn, chính là bá chủ cái thế.

Sở Phong cũng chấn động không thôi, hắn cảm thấy vị bá chủ của Ung Châu chắc chắn sẽ không tùy tiện đặt tên, chẳng lẽ vị ấy biết đại không chi hỏa? Đây chính là một manh mối kinh người!

Hắn nghiêm túc đánh giá, vị Đại Không do thiên sinh địa dưỡng kia quả thật bất phàm, cực kỳ kinh người, toàn thân có ánh sáng đại đạo, cơ thể huyết nhục và cánh tay đá lại dung hợp hoàn mỹ lại với nhau, chứ không hề rời rạc.

Thực ra, vị bá chủ Ung Châu ngoài ban thưởng cái tên Đại Không thì còn từng nói thêm, khi Đại Không hoàn toàn thoát khỏi lớp đá, chính là lúc y tiến hóa đến chính lộ, nhìn được đến đạo cuối cùng.

Thạch Phật lại lên tiếng:” Tuy rằng tại khu vực cực tây, nhưng tộc ta có lão phật đã từng có cảm giác, lúc huyết mạch dâng trào đã tính toán chuyện năm đó một phen, phát hiện có dị vật giáng lâm từ thiên ngoại, liên quan đến khu vực Đông Thắng Thần Châu, chắc hẳn có liên quan đến người trẻ tuổi kia?”

Ngày thường y rất kiệm lời ít nói, hôm nay lại chủ động nói ra tường tận, điều này khiến người ta cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn, sau đó rất nhanh liền ý thức được, Phật Tộc năm đó nhất định đã thôi diễn ra đồ vật hoặc vụ việc nào đó cực kỳ khó lường!

Hạo Nguyên lộ ra ý cưới mà đáp lời: “Không sai, năm đó có dị vật rơi xuống từ trên trời, vật chất tạo hóa giao hòa thành thạch thai, khiến y ra đời sớm, trở thành Đại Không.”

“Cái gì? Thiên địa giao cảm, dị vật dung nhập thạch thai, tạo thành y?” Thạch Phật nhíu mày, lần đầu tiên lộ ra loại cảm xúc tâm tình giao động.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ hiện trường đều yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn về phía Đại Không.

Y rất ổn trọng, im lặng ôm quyền đối diện với đám người, sau đó lại gật đầu biểu thị chào hỏi.

Sở Phong càng nghe lại càng cảm thấy có gì đó không đúng, năm đó hắn trốn ra từ vùng đất tận cùng của luân hồi, sự việc ấy đã nháo ra động tĩnh rất lớn, không ngờ lại bị người khác hiểu nhầm?

Lúc trước, xác định có một tia vật chất tạo hóa trốn ra từ trong bình đá, kết quả lại bị thạch thai kia hấp thụ?

“Đó là tinh hoa vô thượng của thiên ngoại, chính nó đã tạo ra Đại Không.” Hạo Nguyên không che giấu, việc thiên mệnh của Ung Châu bất ngờ trở lại, hẳn là đã được định trước trong cõi u minh.

Tất cả mọi người đều bị trấn trụ, vật chất thiên địa tạo hóa, dị vật thiên ngoại, quay hết về Ung Châu, giống như dự báo đích xác cái gì.

Liên quan đến loại dị tượng ấy, trong sách sử cũng có ghi chép qua, loại vật chất tạo hóa, loại dị vật thiên ngoại kia tuy là ngẫu nhiên xuất hiện, nhưng lại hoàn toàn chính xác là tựa như thiên mệnh giáng lâm!

Mà quả thực cũng có một số ví dụ thực tế, đã từng tạo ra hoàng triều và nhân vật không thể ước đoán.

Tương truyền, Lê Tam Long – Lê Đà năm đó từng là loại nhân vật thiên mệnh sở quy này.

Tất cả mọi người không khỏi biến sắc, ngay cả Thạch Phật cũng nhíu mày.

Chỉ có Sở Phong là đứng nguyên sờ cằm, hắn đang suy nghĩ, thạch thai này theo một ý nghĩa nào đó thì có được tính là con trai của hắn không?

Tinh hoa thiên địa giáng lâm dương gian, tiến vào trong tiên thạch cửu khiếu, tạo ra sự xuất thế của Đại Không, này không phải là hắn đã tạo ra em bé trong lúc vô tình hả? Vậy mà đã sớm cao lớn hơn cả hắn!

Mặc kệ người khác có tin hay không, thế nhưng xét theo mặt tâm lý, Sở Phong ngay từ đầu đã coi y là một đứa con của mình.

“Không cần biết các người tin hay không tin, dù sao thì ta tin rồi!” Hắn lẩm bẩm, mặc dù biết người trẻ tuổi kia rất khủng bố, nhưng trong lòng hắn không khỏi trồi lên một cảm giác ưu việt và kiêu ngạo, thấy chưa, ngươi là con trai ta!

Nơi xa, một đám người vừa sợ hãi vừa thán phục, ngay cả đám người Bằng Hoàng và Phượng Hoàng tiên tử cũng đều tiến lên phía trước, chào hỏi với Đại Không, cùng nhau trò chuyện.

Mà Sở Phong bên này, ngoài trừ một tên Đông Bắc Hổ đang học cách ngậm miệng cho chặt thì một người cũng không có, lẻ loi trơ trọi, cảnh này thật sự giống hệt vùng đất hoang vu bên ngoài chúng tinh phủng nguyệt.

Hắn cũng không tiếp tục để ý nữa, bắt đầu nghiêm túc lựa chọn vật phẩm cho bản thân.

“Tiểu huynh đệ đã chọn xong chưa?” Nữ tử trung niên lại thúc dục.

Thanh âm của bà ta rất bình tĩnh, không để bụng chút nào. Lúc này ngay cả Thạch Phật cũng đến rồi, đệ đệ ruột của Đại Nhật Vương thuộc tộc Kim Ô cũng giá lâm, đều đang quan sát Thời Quang Lô, đây mới là mục đích chính.

“Ừm, ta chọn lựa cũng không sai biệt lắm, cân nhắc lần cuối một phen!”

Sở Phong có Hỏa Nhãn Kim Tinh, thế nhưng hắn chỉ đang dùng lén, không công khai bại lộ. Lúc này hắn đang để mắt đến một chiếc đèn bạc bị mài mòn nghiêm trọng, có hơi sứt sẹo, thế nhưng lại khiến người ta cảm thấy không bình thường.

Bình Luận (0)
Comment