Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong ngẫm nghĩ, Thời Quang lô này coi như là vô duyên với hắn, hắn không có khả năng tranh giành với những người kia, nếu thật sự rơi trên người hắn, chỉ sợ tổ chức này cũng không bảo hộ nổi hắn!
“Thời gian sắp đến, người muốn tiến vào Thông Thiên Tiên Bộc nên sớm làm công tác chuẩn bị.” Có người nhắc nhở.
Sở Phong thở dài, lưu luyến không rời, đi một bước quay đầu ba lần, chân thì hướng về phía thác nước, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng vẫn rơi vào phía sau Thời Quang Lô.
Một đám người trông thấy cảnh này đều cảm thấy cạn lời, một cái tiểu tu sĩ tán tu nho nhỏ mà cũng dám thương nhớ không thôi loại bảo bối kia, đây là nằm mơ hả?!
Rất nhiều người bao gồm cả Đại Không, Lâm Nặc Y, Bằng Hoàng, Ánh Trích Tiên,... đều đến gần thác nước, rất nhiều người, từ thiếu niên cho đến trai tráng, lại đến các lão giả, ai cũng muốn tiến đến thác nước.
“Các vị, xin hãy nhìn rõ thạch bích này, trong trường hợp mọi người thấy có sinh vật xuất hiện giống với ghi chép trên mặt đá, vậy khẳng định là giết không tha!”
Có người quát lên, nhắc nhở tất cả mọi người.
Trước thác nước có một tòa thạch bích, bị hơi nước bao trùm, hiện tại được người ta cưỡng ép đánh tan ra tinh khí bao quanh, để lộ hình đá thô ráp, bên trên có chữ viết, ngân câu thiết họa.
Sở Phong hít ngược một ngụm khí lạnh, bên trên có ghi chép một số chuyện đáng sợ.
Thông Thiên Tiên Bộc, từ vực ngoại chảy xuống, giáng lâm xuống nơi này, đến nay vẫn không tìm được đầu nguồn.
Tất cả những người đi thăm dò đều không một đi không trở lại!
“Chính là vực ngoại, chỉ là một phương của vũ trụ, vậy mà có thể ngăn cản cả Thiên Tôn lẫn Đại Năng?” Sở Phong cảm thấy không tin nổi.
Có người cười lạnh đáp: “Ngươi cho rằng thứ gọi là vực ngoại kia là cái gì, tinh không cản không được, vũ trụ khó mà giam cầm, nhưng nếu là thời quang thì sao, còn có ranh giới kinh người kia đâu?”
Sở Phong cảm thấy bản thân mình còn hiểu biết quá ít, tốt nhất không nên nhiều lời, nếu không sẽ làm lộ ra bản thân quá lạ lẫm với những chuyện của dương gian, khiến người ta nghi ngờ hắn có vấn đề.
Sở Phong trừng mắt nhìn thạch bích, trong lòng ầm ầm rung động.
Trên đó ghi rõ, xác thực có người đạt được thành quả là quả vị Thiên Tôn trong một đêm, hơn nữa còn là tiểu tu sĩ, nháy mắt đã bay lên tận trời xanh.
Thậm chí có người lập tức trở thành Đại Năng trong một đêm, chấn động dương gian!
Nhưng mà đó cũng không phải chuyện tốt, người như vậy sau này tính tình sẽ thay đổi lớn, giống như biến thành một người khác, tình huống này được các tộc suy đoán ra, những người kia là bị tà linh chiếm mất thân xác!
Trong Thông Thiên Tiên Bộc có tà linh?
Sở Phong thiếu chút nữa đã mắng chết lão Cổ, lão khốn nạn dám chuyên lừa bịp này!
Trước tiền sử từng có ghi chép, trong Thông Thiên Tiên Bộc đi ra một sinh vật đáng sợ nào đó, từng tắm máu thiên hạ, tạo thành kiếp nạn lớn, gây khủng hoảng mấy thời đại trong dương gian!
Tất nhiên, cái gọi là đi ra đều chỉ những sinh vật bị tà linh phụ thể, thay thế nguyên chủ chân chính, thực lực khủng bố không gì sánh được.
Lúc trước, vì vây quét loại sinh vật ấy đã chết rất nhiều cao thủ, Thiên Tôn đổ máu, Đại Năng phơi thây!
Đến nay nghĩ đến vẫn còn mấy sinh vật chưa bị tiêu diệt, bọn chúng chạy vào trong mấy cấm địa, người ngoại giới chỉ có thể thở dài, không dám tiến vào trong.
Sở Phong quan sát kỹ một phen, đã có mấy lần xuất hiện loại sinh vật đáng sợ này, khi thiên hạ cùng nhau tiêu diệt, trên đại địa đều là máu chảy thành sông, dương gian lâm vào khung cảnh bi thảm, những thời đại kia vô cùng khiếp người.
“Lão Cổ, tên cháu trai này dám gạt ta!” Sở Phong bất mãn, giày vò quan tài đá Thiên Kim trong tay áo.
“Khụ, lúc ấy đi nhanh quá, chưa kịp nói rõ ràng cho ngươi.” Lão Cổ cười gượng, ho khan không ngừng.
Sở Phong vẫn muốn dẫm chết lão như cũ, nếu như không vì kiêng kỵ mấy lão quái vật ở đây, ví như đám người Thạch Phật, Hạo Nguyên hay Hằng Thác, hắn thật sự muốn lôi ra đoản kiếm Thiên Huyết Tinh Không Mẫu Kim, sau đó chém thẳng vào quan tài!
Đây là địa phương nào? Thỉnh thoảng sẽ có sinh vật đặc thù chạy ra, có thể dẫn đến kiếp nạn dương gian, sinh linh đồ thán, ngay cả thủy tổ một giáo đều phải bỏ mạng, không có chút sức lực chống trả, đây rốt cuộc là vùng đất tạo hóa như thế nào!
Nơi như vậy quả thực quá khủng bố, một khi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cũng đồng nghĩa với việc thời đại máu tanh và hắc ám đã đến, quả thật là ngọn nguồn đại họa nào đó của dương gian.
Sở Phong âm thầm dò hỏi: “Ngươi mau nói cho ta, nơi đây rốt cuộc là địa phương như nào, đại ca ngươi có tra được thông tin gì không?”
“Đại ca tuy không nói, nhưng ta biết y đã thu được rất nhiều chỗ tốt từ nơi này, hơn nữa còn là nhiều lần.” Lão Cổ trả lời.
Sau đó, lão liền cảm thấy sự bất mãn của Sở Phong, không thể không tiếp tục: “Ngươi nghĩ a, nơi này gọi là Thông Thiên Tiên Bộc, mang một chữ tiên, ta cảm thấy chữ tiên này và sinh vật kia có liên quan đến nhau.”
Sở Phong ngạc nhiên, trong lòng chấn động, tà linh vạn cổ có liên quan với Tiên Tộc?!
Hắn nhìn chằm chằm vách đá, biết đây là nơi tốt nhất để phá ải, tương đối dễ dàng, đồng thời càng khiến người ta sửng sốt chính là có thể rèn luyện tinh thần và nhục thân, đánh vào căn cơ cường đại kinh người.
Theo ghi chép, quỹ tích trưởng thành của đám người mạnh nhất trong lịch sử không tách khỏi nơi này, có một vài người từng ngao luyện ra một số giai đoạn được công nhận làm đạo quả mạnh nhất.
Sở Phong ngẫm nghĩ, nếu như bản thân ở nơi này có thể ngao luyện được Kim Thân mạnh nhất, không biết có thể đồng thời âm thầm rèn luyện quả vị kiếp trước hay không, kia chính là đạo quả cấp Thần Vương của hắn!
Nghĩ đến đây, trong lòng Sở Phong như bùng lên lửa nóng, mười phần mong chờ, nếu có thể thành công thì sẽ khiến thực lực hắn tăng vọt, mà bản thân hắn cũng có thể kéo lên cảm giác an toàn!
Thậm chí, ngộ nhỡ có thể phá vỡ căn cơ của lĩnh vực Thần Vương ở trong này, vậy thì hắn sẽ thăng lên cấp Thiên Tôn đó?
Tất nhiên, điều này hơn nửa là khó mà thực hiện nổi, dù sao thì đạo quả kiếp trước của hắn ở dương gian cũng không tính là cái gì, vì nó có nhiều tì vết.
Nhưng mà, mộng tưởng thì nhất định phải có, biết đâu hắn muốn thực hiện thì sao.
“Thác nước này có một tia huyết sắc, thời gian đã không sai biệt lắm. Các vị, chuẩn bị lên đường thôi, lúc nào cũng có thể tiến vào!” Có người nhắc nhở.
Vốn dĩ thác nước là quang hoa xán lạn, vậy mà lúc này lại xuất hiện một tầng đỏ thẫm, giống như máu tươi nhuốm vào nước, từ trên trời đổ xuống, một số người vừa thấy đã biết rõ thời gian chín muồi!