Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2341 - Chương 2341: Quỳ Bái (2)

Thánh Khư Chương 2341: Quỳ bái (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Không phải đã nói loại tộc đàn này đã sớm biến mất sao, đã bị tiêu diệt theo năm tháng? Huyết mạch không ngừng bị pha loãng, cuối cùng đứt đoạn?!

“Đúng, đột nhiên dị biến, là Nhân Vương mới được sinh ra trong Nhân Tộc bình thường!”

Thiếu niên tóc đỏ Mạc Phong đã suy nghĩ thấu đáo, biết chuyện gì đang xảy ra.

Nó phản ứng rất nhanh, cái kia đều là một thoáng tâm tư của nó, trong nháy mắt đã có thể suy nghĩ rõ ràng mọi chuyện, trong khi động tác trong tay chưa hề đình chỉ, trong quá trình suy nghĩ vẫn chiến đấu kịch liệt.

Sở Phong phá vỡ lĩnh vực Thần Vương, cái này không có hiệu quả gì với hắn, trực tiếp chém đến phía trước, nâng quyền chuẩn bị chém giết.

Sau khi thi triển loại quyền pháp kia, bên ngoài cơ thể của Sở Phong không chỉ là lam quang, còn có kim quang óng ánh mà quyền ấn mang lại, khiến toàn thân hắn giống như được đúc ra từ vàng ròng, sau khi được nhiễm thêm một tầng lam sắc, lại thêm vào một tầng huyết quang đỏ rực mà quyền pháp của bản thân, quanh người hắn hình thành một loại hào quang nào đó, giao hòa cùng một chỗ, phi thường thần bí.

Mạc Phong kinh hãi không thôi. Lúc này, lĩnh vực Nhân Vương của nó đã mất đi hiệu lực, chuyện này tương đối đáng sợ, nó nhất định sẽ bị phản phệ, khóe miệng không khỏi rỉ ra một tia máu, ngay cả linh hồn cũng run rẩy.

Làm sao có khả năng? Đây chính là đòn sát thủ mà tổ tiên nhất tộc của bọn họ đã nghiên cứu ra, trong đó có liên quan đến lời thề ước định từ tiền sử, còn có mảnh vỡ đại đạo giao hòa, kích phát ở trong huyết dịch!

Đây là nguồn gốc sức mạnh của nó, cho dù có gặp phải Nhân Vương mới cũng không phải sợ, dù sao thì đối phương cũng chỉ có huyết thống cường đại chứ không có loại lĩnh vực Nhân Vương được hình thành sau khi nghiên cứu của những người đi trước.

Bên ngoài cơ thể Sở Phong xác thực không hình thành loại hào quang đặc biệt như thế, nhưng chỉ dựa vào lực lượng đơn thuần liền có thể phá vỡ lĩnh vực Nhân Vương, đủ để thấy hắn không sợ kỹ năng này của tóc đỏ.

Lam huyết chưa hình thành lĩnh vực, nhưng vẫn đáng sợ như cũ.

Quanh thân Mạc Phong phát sáng, ngay cả tai mũi miệng cũng dấy lên thần mang, trong thất khiếu có cầu vồng bắn ra, nó dùng hết khả năng thi triển các loại bí thuật, muốn giết chết Sở Phong.

Bị người ta áp đến khoảng cách gần sát cơ thể như vậy, lông tơ của Mạc Phong không khỏi dựng đứng, hận không thể lập tức phóng ra tất tần tật các đòn sát thủ, lập tức đánh chết hậu hoạn trước mặt.

Thế nhưng nó thất bại rồi, trong khi chém giết kịch liệt, nó đã mất đi tiên cơ, một khi đã chậm một bước thì sẽ chậm vô số bước, gay go nhất vẫn là sự phản phệ của lĩnh vực Nhân Vương!

Lĩnh vực Nhân Vương kia quay ngược về áp chế bản thân nó, sau đó lại bị huyết khí của Sở Phong tấn công thêm, không ngừng tán loạn, tiếp theo lại quay ngược trở về bên trong huyết nhục của Mạc Phong.

Phốc!

Mạc Phong ho ra đầy máu, hai mắt trợn to, nội tâm không ngừng run sợ, không phải là chiến bại, cũng không phải là không địch nổi đối phương, bản thân nó chính là tự rơi xuống vũng bùn tử vong mà bản thân đã bày ra!

Một nhánh này của bọn họ, vương giả các đời đều nghiên cứu ra lĩnh vực Nhân Vương, cao cao tại thượng, nhưng bây giờ tác dụng này lại rơi lên chính bản thân mình, đó là quy tắc cùng ước định thời tiền sử.

“A...”

Mạc Phong gầm nhẹ, khắp người nó toàn là máu, thất khiếu đều là chất lỏng màu đỏ tím, đáng sợ nhất chính là, có một loại áp chế nào đó trong cội nguồn tâm linh, cực kỳ khủng bố, khiến nó không thể đứng nổi nữa, cuối cùng hai chân đều nhũn ra, phải quỳ lạy xuống dưới.

Đây chính là phản phệ mạnh mẽ nhất!

Nguyên bản chính là áp chế người khác phải quỳ bái nó, nhưng hiện tại lại hoàn toàn trái ngược.

“Không!” Nó dùng hết khả năng để giãy dụa.

Thế nhưng một quyền của Sở Phong đánh tới, nó căn bản không có khả năng đối kháng, bời vì cho dù có lực cũng không thể thi triển, ví như lúc này nó có thủ đoạn thông thiên đi chăng nữa thì cũng không thoát khỏi cảnh tự mua dây buộc mình khi trước.

Ầm!

Cơ thể Mạc Phong bay ngược ra ngoài, sau đó cũng không chống đỡ được nữa, thân mình run run rẩy rẩy, hai chân như nhũn ra, đầu cúi gằm xuống, không chịu được khống chế mà quỳ xuống đất.

Phía xa, mọi người đều không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì, bởi vì có huyết thác ngăn trở, sương mù mịt mờ bốc lên khắp nơi, rất có hiệu quả ngăn cách sự thăm dò của thần niệm.

Thế nhưng mọi người đều biết Mạc Phong đã tiến vào dải đất kia, đi tìm Sở Phong gây phiền phức.

Rất nhiều người suy đoán, thiếu niên tán tu chắc chắn đã rơi vào đại họa, dù sao thì hắn cũng chỉ là Nhân Tộc, một khi đối mặt với áp lực đến từ Nhân Tộc Dị Hoang, đối mặt với người sở hữu huyết mạch Nhân Vương, cho dù là thiên tiên cũng phải thất bại.

Mạc Tộc, người tộc này tự xưng là gia tộc vương giả trong loài người!

Chỉ có điều, hết thảy thực tế đang diễn ra lại trái ngược hoàn toàn với tưởng tượng và suy đoán của mọi người.

Trận chiến đình chỉ, tiếng sấm nổ cùng ánh sáng chói mắt mà nơi đó truyền ra cũng ảm đạm đi xuống.

“Chân tướng đã có, ai đi nhìn một chút?” Có người lên tiếng.

Lúc này, vô luận là đám người Ánh Trích Tiên hay là thiếu chủ Hằng Tộc, hoặc là Tiểu Kim Điểu Vương, mọi người đều cảm thấy gần như không có gì bất ngờ.

Trên mặt Sử Hoàng mang theo dáng vẻ tươi cười, hơi mất tự nhiên, cũng không nói cái gì, dù sao thì gã cũng là người đứng sau màn, hiện tại vẫn nên không thể hiện ra thái độ quá tích cực, nhưng mà những biểu tình hớn hở kia của gã đã nói rõ hết thảy.

Ở bên cạnh, tiến hóa giả đi theo lập tức thay gã lên tiếng: “Nhân Tộc Dị Hoang vừa ra tay, còn có cái gì để lo lắng sao? Dã tu kia chỉ là một con mồi đáng thương, lúc này chắc chắn đã bị săn!”

“Ha hả...” Sử Hoàng vẫn không lên tiếng, thế nhưng lại không nhịn được tươi cười.

Mạc Phong cảm thấy thật nhục nhã, hắn ta thế mà lại quỳ trước mặt tên kia. Đây vốn là chuyện mà hắn ta ra lệnh cho đối phương làm, muốn hắn bày ra lễ tiết cao nhất.

Hiện tại hết thảy lại trái ngược, gặp phải chuyện như vậy khiến hắn ta muốn nổi điên, đồng thời nội tâm cảm thấy có điểm đáng sợ.

Trong chốn phàm nhân lại xuất hiện một tân Nhân Vương, dù là chi của hắn ta hay mấy chi Nhân tộc ở Dị Hoang khác mà biết được thì đều được coi là chuyện lớn!

Tân Nhân Vương xuất thế gây ra ảnh hưởng quá lớn. Huyết thống của hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào, có khả năng khó lường gì, về sau phải chăng cũng có thể ly khai Nhân tộc để tự đứng vững một phương?

Bình Luận (0)
Comment