Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Huyết mạch Nhân Vương, khủng bố vô biên!
Hắn ta cũng không sợ Sở Phong giết đệ đệ của hắn ta. Hắn ta tin chắc mình có thể ngăn cản, dù thứ gọi là Phiên Thiên Ấn có chút môn đạo, nhưng hắn ta vẫn nắm chắc có thể áp chế.
“Tiểu gia ta sống rất thoải mái, căn bản không muốn chết!” Sở Phong hút Hổ Đông Bắc qua, nhét vào bên trong lọ đá.
“Huyết mạch sâu kiến thấp kém, đứng trước mặt Thần Vương Dị Hoang tộc mà cũng dám mạnh miệng. Ta sẽ một cước giẫm chết ngươi, giữ lại tàn hồn của ngươi làm bấc đèn, châm đến trăm năm!”
Mạc Lôi không chút do dự, một chân lập tức đạp xuống, bàn chân phóng lớn, muốn giẫm chết Sở Phong đang sống sờ sờ, đồng thời vươn ra hai tay, một bên đối phó lão Cổ, một bên muốn tóm lấy đệ đệ hắn ta.
“Cút tới đây, chết cho ta!” Bàn chân của hắn ta phát sáng, đồng thời hình thành một vòng xoáy màu đỏ tím, muốn hút Sở Phong qua rồi giam cầm hắn lại, giẫm chết hắn ngay khi hắn còn sống, lấy cách thức nhục nhã nhất để kết thúc tính mạng của hắn.
“Tiểu gia ta giết ngươi trước!” Sở Phong quát.
Trong ngực hắn bừng bừng lửa giận. Thần Vương thì giỏi lắm à, Dị Hoang tộc ghê gớm lắm à, hắn sẽ sử dụng hết mọi khả năng, vận dụng cả lá bài tẩy của mình để ăn thua đủ, giết chết đối phương cho bằng được.
“Giết chết ta? Ngươi thì tính là cái gì, không bằng côn trùng.” Lời nói của Mạc Lôi lạnh nhạt, cao cao tại thượng, đạp một chân về phía đầu Sở Phong.
“Hãy xem Ngự Kiếm Thuật Vũ Hóa Phi Tiên Kiếm của ta!” Sở Phong quát.
Thanh kiếm Thiên Huyết Tinh Không Mẫu Kim kia xoay tròn quanh người hắn, xoẹt xoẹt rung động, bắn ra hào quang chói mắt.
Sắc mặt Mạc Lôi lạnh lùng, một tu sĩ cấp độ Kim Thân nhỏ bé mà cũng dám dõng dạc, vung kiếm ở trước mặt y?
Chỉ là, chất liệu của kiếm này là mẫu kim, khiến cho trong lòng y có gợn sóng, bỗng dưng sắp đạt được một món bảo bối, đây là thu hoạch lớn của y trong chuyến này.
bàn chân đang đạp đến kia của y bị cố ý khống chế lực, phòng ngừa đạp cho Sở Phong hình thần câu diệt (1), thật đúng là sợ thiếu niên này trở thành bùn máu ngay tại chỗ, lại hóa thành tro tàn.
(1)Hình thần câu diệt: bị tiêu diệt cả hồn phách lẫn thể xác.
Vòng xoáy màu đỏ tím ở chân trước của Mạc Lôi có sức mạnh khó lường, lôi kéo Sở Phong đi qua.
Ầm!
Cùng lúc đó, trong nháy mắt, Mạc Lôi đánh vào trên quan tài đá thiên kim, huyết khí bắn ra.
“Ừm?”
Lúc này, y lại lo lắng hơn, sợ Sở Phong chết thảm thành cặn bã bởi kiểu va chạm này, y thôi động thần quang bao trùm, phòng ngừa năng lượng cấp Thần Vương chôn vùi.
Y cảm thấy, nhục thân của thiếu niên tán tu này bị hủy đi thì cũng được thôi, nhưng hồn quang thì phải giữ lại, còn phải tra tấn nữa.
Phốc!
Huyết quang văng lên, Sở Phong đột nhiên thôi động kiếm mẫu kim, đâm vào bên trong vòng xoáy màu đỏ tím kia, thương tổn tới bàn chân của Mạc Lôi!
Trong chớp mắt, Mạc Lôi chấn kinh, một tu sĩ cỏn con thế mà làm y bị thương?
Sao có thể có chuyện này? Y là Thần Vương đó.
Mặc dù nói y cố ý khắc chế, ép năng lượng của bản thân đến mức thấp nhất, muốn giữ lại hồn quang của thiếu niên tán tu kia, thế nhưng không chỉ như thế.
Y biết, đối phương có thực lực cấp Thần Vương!
Đây là tình huống gì? Y thật sự không thể tin được, trên xương trán của y mọc ra con mắt nằm dọc, mặc dù vẫn chưa tới cấp độ tuệ nhãn, nhưng cũng có thể nhìn thấu các loại hư ảo.
Mạc Lôi vững tin, đây chỉ là một thiếu niên, Cốt Linh hết sức là mười một mười hai tuổi, thậm chí cũng chỉ mười tuổi thôi, vậy mà lại đã đạt tới cấp độ Thần Vương?
Lúc này, lão Cổ phối hợp ăn ý, quan tài đá thiên kim đã sớm hóa thành dài bằng bàn tay bay ngược, xuất hiện ở trong tay Sở Phong, bị hắn nắm lại nhét vào bên trong lọ đá.
Phốc!
Đồng thời, Sở Phong bóp nát tù binh Mạc Phong trong tay!
“Ngươi muốn chết!” Mạc Lôi kinh sợ.
Hết thảy những việc này đều quá đột nhiên, y là Thần Vương của tộc Dị Hoang, thực lực kinh khủng, căn bản không sợ uy hiếp, không thể nào để thiếu niên trước mắt kia hại chết đệ đệ.
Nhưng bây giờ, mọi thứ đều bị lật đổ.
Xoát!
Sở Phong nổi điên, mang theo kiếm mẫu kim, hận không thể hóa thành một luồng ánh sáng, dùng hết khả năng chui vào bên trong lọ đá, muốn trước tiên trốn vào.
Tất cả những điều này đều hoàn thành xong chỉ trong điện quang hỏa thạch (2), nhanh đến nỗi cả Thần Vương cũng hơi thất thần, cũng không thể ngăn cản, chưa kịp phản ứng.
(2)Điện quang hỏa thạch: trong chớp mắt.
Bởi vì, Sở Phong vận dụng đạo quả của kiếp trước, chính là dùng thủ đoạn Cấp độ Thần Vương.
“Chết!” Mạc Lôi giận không kềm được, y tức nổ phổi.
Y hoài nghi, đây là một lão yêu quái, từng nếm thuốc tốt nổi danh dương gian, vì vậy lúc y phán đoán Cốt Linh có sai lầm, đây là chuyên đến để hố y?
Trong giây phút y ra tay đó, toàn thân đột nhiên căng thẳng, tê cả da đầu, một loại tính uy hiếp trí mạng xuất hiện, khiến cho y kinh ngạc.
Răng rắc!
Ánh chớp như thác nước, mang theo sương trắng, giống như từ trên trời xanh bổ xuống, bao trùm nơi này, đánh lên người Mạc Lôi, khiến cho y phun máu tươi mấy chục thước ngay tại chỗ!
Đây là sấm sét gì? Thần Vương kiếp, hơn nữa là đại kiếp Thần Vương mạnh nhất thế gian, đáng sợ nghe rợn cả người.
Sở Phong là người lén trốn qua từ chỗ Luân Hồi Chung Cực, mang theo nhục thân đến thế gian, đất trời này không cho phép có sự hiện diện của đạo quả kiếp trước, một khi xuất hiện, đó chính là tai nạn có tính hủy diệt.
Kiếp trước, hắn ở Cấp độ Thần Vương, cho nên một khi xuất hiện trong mảng đất trời này thì phải đối mặt với trừng phạt chính là Thần Vương kiếp mạnh nhất trong lịch sử dương gian, chỉ để diệt trừ hắn!
Lúc trước, ở Biên Hoang, Sở Phong chỉ chịu mấy luồng sấm sét mà suýt chút chết mất, hơi trì hoãn một chút là sẽ hình thần câu diệt.
Cho nên, hắn đã ẩn giấu đạo quả kiếp trước, phong ấn trong cối xay màu xám nhỏ kia, ngăn cách với đất trời.
Hiện tại gặp phải tình huống nguy cấp nhất, rõ ràng là chỉ có đường chết, đương nhiên hắn không giữ lại chút nào, vận dụng thủ đoạn kiếp trước, dẫn tới Thần Vương kiếp mạnh nhất trong lịch sử dương gian kia.
Mạc Lôi rất mạnh, trong nhóm Thần Vương cũng được xem như là cao thủ hiếm thấy, dù sao y đến từ tộc Dị Hoang!
Thế nhưng là, đối mặt với sấm sét có thể được gọi là Thần Vương kiếp mạnh nhất, y cũng chịu không được, lúc này mới mấy cái mà thôi, thân thể đã bị bổ ra, vương huyết giàn giụa.
Ầm ầm!
Sấm sét dày đặc hạ xuống, toàn bộ đánh xuống.
Mạc Lôi kinh sợ, đây là tình huống gì? Y căn bản không hiểu nguyên do, sao đột nhiên lại độ kiếp.