Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2345 - Chương 2345: Nhân Vương Đấu Thần Vương (2)

Thánh Khư Chương 2345: Nhân Vương đấu Thần Vương (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sử Hoàng toàn thân lảo đảo, thật muốn hộc máu.

Vì sao lại là tên dã tu kia? Tình huống này, kết cục này, khiến hắn ta trừng to cả mắt, khó mà tiếp nhận.

Những người khác đều trợn mắt há mồm, đám người đi theo Sử Hoàng cũng trợn hết cả mắt. Nơi này nháy mắt đã an tĩnh, không có thanh âm nào phát ra, hiện trường thật quỷ dị.

Bọn hắn thấy được Mạc Phong đang te tua như xơ mướp, bị treo trên vách đá phía trước thiếu niên tán tu kia. Hắn ta như một cục than, nửa chết nửa sống, đang trong tư thế phủ phục dưới chân thiếu niên tán tu.

Điều này thật khiến bọn họ sợ đến ngây người. Đây chính là dòng chính của Dị Hoang tộc, thế mà đi săn chưa thành còn bị người ta bắt lại, trông bê bết như một khối bùn!

Trong lúc nhất thời, bọn họ hồi tưởng lại mấy chuyện ban nãy. Thì ra tất cả phỏng đoán lúc trước đều sai, kết quả thực tế vô cùng tàn khốc, giống như sấm sét đánh tạc bọn họ khét lẹt.

“Ngươi đây là... hạ tử thủ đối với Dị Hoang tộc, giết chết Mạc Phong rồi sao?!” Có người quát lớn, sắc mặt biến đổi, thoáng chốc đã trắng bệch.

Nhất là Sử Hoàng, mặt hắn ta lúc nãy đã không còn chút máu. Mạc Phong nếu như chết ở chỗ này, thật muốn tính sổ, hắn ta cũng chạy không thoát, vì hắn ta đã xúi giục Mạc Phong ra tay.

“A, kia là đoản kiếm mẫu kim Thiên Huyết Tinh Không. Hắn là... Cơ Đại Đức?!” Có người kêu lên một cách kỳ quái. Kẻ nọ nhận ra đoản kiếm đang cắm nghiêng trên vách đá.

Lúc trước, trong lúc tranh chấp ở ổ rồng vùng biên hoang, Sở Phong đã cướp đi thanh kiếm này. Chuyện này không ít người đều biết, hiển nhiên là nơi này có người tham dự chuyện năm đó, từ đứa trẻ đã trưởng thành là thiếu niên.

Sở Phong nhào nặn khuôn mặt để che giấu mặt thật của mình, sau đó xoay người lại. Hắn nhận ra mình đã mắc sai lầm, thời gian hồi phục sau khi độ kiếp quá gấp, chưa kịp thu hồi lại kiếm mẫu kim.

Chẳng qua không tính là chuyện gì lớn, Cơ Đại Đức cũng chỉ là vỏ bọc của hắn, không thể bại lộ thân phận thật sự được.

“Cơ Đại Đức?”

“Không sai, ta tên là Cơ Đại Đức, dù đánh ai cũng là đang lấy đức phục người.” Sở Phong đối mặt với đám người.

“Ngươi dám ra tay tàn ác như thế, lần này chết chắc.” Sử Hoàng không giận, ngược lại còn cười, bởi vì hắn ta nhớ đến chuyện huynh trưởng của Mạc Phong cũng ở bên trong thác máu này, đang ở phía trên.

Hắn ta xoay người bỏ chạy một cách sung sướng, nhưng Sở Phong nhìn thấy hắn ta cực kỳ không thuận mắt, hóa thành luồng sáng xanh truy sát, "ầm" một tiếng đã đánh bay Sử Hoàng, khiến hắn ta hộc máu. Chỉ một đòn thôi cũng đã kiểm chứng được Kim Thân của hắn mạnh mẽ cỡ nào.

“Nhanh đi bẩm báo Mạc Lôi, mời hắn xuất thủ!” Sử Hoàng hô.

Mạc Lôi ở ngay phía trên, là một vị Thần Vương. Nếu hắn biết được đệ đệ của mình bị người ta tóm cổ một cách thê thảm như vậy khẳng định sẽ chạy đến ra tay.

Sử Hoàng la lớn như vậy cũng vì mạng sống của mình, hắn ta sợ Sở Phong giết luôn cả hắn ta ở đây, cần phải có Mạc Lôi đến cứu giúp.

Vụt vụt vụt...

Mấy người cùng đi theo hộ tống hắn ta đều có quan hệ không tệ, tất cả đều bỏ chạy, phóng về phía trên.

Sở Phong không thể ngăn lại toàn bộ, có người bỏ chạy, cũng có vài người bị hắn đánh đến sắp chết, cả người toàn là máu.

“Ầm ầm!”

Gần như chỉ là trong chớp mắt, Mạc Lôi đã lập tức đuổi tới, sắc mặt vô cùng lạnh lẽo. Đệ đệ của hắn ta thế mà trong lúc đi săn đám Nhân tộc này lại bại trận?

Chuyện này đúng là không thể tưởng được, bộ tộc bọn hắn có danh xưng là một chi của Nhân Vương, vậy mà lại bại bởi một tên tán tu Nhân tộc?!

“Thả đệ ấy ra!” Mạc Lôi sắc mặt lạnh lẽo. Bản thân bị quấy rầy ngộ đạo vốn đã bực mình rồi, bây giờ lại thấy bộ dạng thê thảm của đệ đệ mình, sắc mặt hắn ta càng thêm khó coi.

Nếu không phải thác máu này ngăn cách cảm quan, chắc chắn hắn ta sẽ phát giác ngay từ đầu, không cho phép chuyện này này xảy ra.

Giờ đây, đệ đệ của hắn ta đã trở thành tù nhân của một thiếu niên Nhân tộc. Bị người bắt làm tù binh, chuyện này truyền ra cũng quá lúng túng, là một loại sỉ nhục.

Sở Phong bày sẵn trận địa đón địch. Hắn vốn là muốn bỏ chạy, nhưng tên Mạc Lôi này tốc độ quá nhanh, hắn còn chưa kịp nhấc chân.

Tệ nhất là tổ chức kia cũng quá không đáng tin cậy, đã nói là che chở hắn, thế mà lúc này còn không hiện thân? Chả thấy ma nào ra cả!

Vạn bất đắc dĩ, Sở Phong đành nhấc Mạc Phong lên, chĩa kiếm mẫu kim Thiên Huyết Tinh Không vào mi tâm của hắn ta, đồng thời một tay khác nắm lấy Phiên Thiên Ấn. Lão Cổ lúc này cũng rất phối hợp.

“Dám phản kháng? Muốn chết sao!” Mạc Lôi lạnh giọng nói.

Hắn ta là Thần Vương, đối mặt với tiểu tu sĩ loại này muốn nghiền chết là chuyện rất dễ dàng, dù đối phương có bắt được đệ đệ của hắn ta cũng không có gì đáng ngại.

Trong chốc lát, hắn ta phóng thích kĩ năng, muốn giam cầm Sở Phong. Loại tiểu dã tu bắt lấy đệ đệ hắn ta để uy hiếp căn bản là vô dụng, không có cơ hội xuống tay.

Ầm ầm!

Thời khắc mấu chốt, lão Cổ cử động. Sở Phong đánh ra Phiên Thiên Ấn, bộc phát ra năng lượng cấp Thần Vương.

Ầm!

Kỹ năng cấp Thần Vương của Mạc Lôi bị đánh văng ra, không thể bao trùm lại Sở Phong, cũng chưa thể giam cầm lại hắn.

Nơi xa, đám Sử Hoàng đang trọng thương bị dọa đến cuống quít rút lui, tránh xa chỗ này, trốn vào chỗ sâu bên trong thác máu. Năng lượng cấp Thần Vương một khi đã lan đến thì bọn hắn chắc chắn sẽ ăn thảm.

Nếu không phải rời khỏi thác máu sẽ đánh mất cơ duyên ngộ đạo lần này, không có cách nào lại đi vào, bọn hắn thật rất muốn hoàn toàn rời xa nơi này.

“Không có việc gì, thác máu có thể ngăn cản năng lượng Thần Vương lan tràn, cũng chỉ có chỗ đó là nguy hiểm thôi. Chúng ta cứ đợi ở chỗ này, tên... Cơ Đại Đức kia chết chắc!”

Sử Hoàng nghiến răng nghiến lợi. Hôm nay hắn ta cảm thấy mình gặp vận đen tám đời, đầu tiên là chính bản thân mình bị đánh đập chịu nhục, mời Mạc Phong của Dị Hoang tộc đi trả thù, kết quả vẫn có sự cố, mọi việc không thuận.

Làm hắn ta an tâm chính là hiện tại Thần Vương đã xuất thủ. Mạc Lôi hiện thân, tên dã tu kia chắc chắn phải chết, không còn cơ hội nào khác nữa.

“Hừm, có chút môn đạo. Đây là một quan tài bằng đá Thiên Kim, dung luyện thành bí bảo. Bên trong có thi thể sao, đúng là có chút bí ẩn!” Mạc Lôi sắc mặt lạnh lẽo, nhìn xuống Sở Phong, lại nói: “Ngươi muốn chết như thế nào?!”

Hắn ta căn bản không đem Sở Phong cùng lão Cổ để vào trong mắt, bởi vì hắn ta là tiến hóa giả Dị Hoang tộc cấp Thần Vương, không nói cùng cấp là thiên hạ vô song, nhưng cũng không có bao nhiêu sinh vật có thể ngăn được.

Bình Luận (0)
Comment