Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trên thực tế, đừng nói là y, dù cho đổi thành mấy vị Thần Vương xếp hạng trước nhất cũng sẽ đẫm máu, sẽ bị trọng thương, khác nhau chỉ là vấn đề thời gian dài ngắn.
Không phải thì còn gì gọi là Thần Vương kiếp mạnh nhất trên đời?
Đây là quy tắc trời đất hoàn chỉnh sinh ra cảm ứng, trực tiếp hạ xuống!
Phốc!
Mạc Lôi tan rã, hóa thành một đống máu và xương, còn có các loại da thịt khô cạn, tản mát khắp nơi.
Rốt cục ánh chớp trên bầu trời biến mất.
Nhưng hiển nhiên, sấm sét lần này kéo dài hơn so với đợt trước đây không lâu, sau khi Sở Phong đóng chặt nắp bình vẫn còn kéo dài thêm một chút.
Chủ yếu là bởi vì trong cõi u minh phảng phất có một loại tồn tại nào đó, cảm thấy giống như là bị khiêu khích, hết lần này đến lần khác khơi mào nó, dẫn đến sấm sét mạnh nhất đánh xuống.
Lần này là đáp trả sự khiêu khích.
Sau khi tiếng sấm biến mất, trước tiên Sở Phong lại khống chế bình, hé ra một cái khe dò xét tình huống bên ngoài, Mạc Lôi kia chết rồi sao?
Sở Phong cảm thấy Mạc Lôi không có một chút sóng sinh mệnh nào, đã bị đánh thành bộ xương, da khô cạn rất đáng sợ.
Nhưng hắn không do dự, vẫn như cũ là ngay lập tức thể hiện ra đạo quả kiếp trước, một lần nữa dẫn sấm chớp hạ xuống, thiểm điện chói mắt trút xuống, như là Ngân Hà rơi xuống chín tầng trời.
Sở Phong co quắp, thấp giọng gào thét, nửa người toàn là ánh chớp, máu văng khắp nơi, khó khăn lắm mới đóng kín miệng bình.
Về phần Lư Tinh thì sớm đã bị Sở Phong nhét vào dưới Luân Hồi Thổ, lại thoát khỏi một trận tử kiếp.
Mà lão Cổ cũng không ngoại lệ, bị chôn sâu dưới Luân Hồi Thổ, thứ này trời sinh khắc chế lão Cổ, khiến cho tất cả cảm giác của lão Cổ cũng mất linh (2), đến bây giờ vẫn chưa biết bên ngoài xảy ra chuyện gì.
(2)Mất linh: mất sự nhạy bén, mất tác dụng.
“Quá nguy hiểm, đây là dùng tính mệnh của chính mình để nhảy múa trong sự hủy diệt, mặc dù là đòn sát thủ, nhưng ta thật sự không thể vận dụng một cách tùy tiện, động một tí là sẽ chôn vùi luôn cả chính bản thân ta.”
Sở Phong chột dạ một trận, nằm trong lọ đá chống cự với sấm sét lấp lánh kịch liệt còn sót lại trong cơ thể, toàn thân đều là vết thương đáng sợ, đẫm máu.
Hắn chỉ là bị sấm sét quẹt vào mà cũng hỏng thành như thế, có thể nghĩ rốt cục chính chủ Mạc Lôi trải qua chuyện đáng sợ đến cỡ nào, như là bị Luyện Ngục hành hạ trăm ngàn lần.
Trước đây không lâu, Mạc Lôi quả thật còn sống, cũng chưa chết, nhưng lại bị thương đến cực hạn, hồn quang cũng suýt nữa bị đánh tan, trong lúc nhất thời không thể bỏ chạy.
Khiến cho y phẫn nộ và tuyệt vọng là, lúc gần như rơi vào đường chết, thiếu niên tán tu kia lại tới một lần nữa, rất hèn mọn mà dẫn tới Thần Vương kiếp mạnh nhất lần thứ ba.
Y triệt để tuyệt vọng, không có cách nào chạy trốn, còn chịu đựng tiếp thế nào đây?
Quả nhiên, Mạc Lôi xong, phần thân xác còn lại bắt đầu nổ tung tiếp trong sấm chớp, máu thịt khô cạn như vỏ khô thì hóa thành tro bụi, đi về phía tử vong.
Ngay cả bảo bối hiếm thấy mà lão tổ tộc này dùng vật liệu tiên thiên luyện chế cho y cũng tan rã, sau đó nổ tung, trở thành bột mịn.
Lần này, thời gian đại thiên kiếp kéo dài càng dài hơn một chút, bị khiêu khích nhiều lần, dường như trời xanh bị chọc giận, không hủy diệt sinh vật phía dưới thì không bỏ qua.
Mạc Lôi chết rồi, hồn quang bị đánh tan, đó thật sự là một chút cơ hội sống sót cũng không có, linh hồn triệt để bị diệt, dù là hiện tại có người đưa cho y lá bùa được mang ra từ trong một ít cấm khu thì y cũng không có cách nào chuyển thế đầu thai.
Một vị Thần Vương vô cùng mạnh mẽ biến mất, Mạc Lôi chết thảm.
Sở Phong đi ra, toàn thân đều dính Luân Hồi Thổ mà hắn dùng năng lượng đắp ở ngoài thân, ngăn cách với bên ngoài, hắn ở đây kiểm tra thành quả.
“Mạc Lôi đi rất an tường, chắc là người thân cũng rất kiên cường, khóc hay không khóc thì ta không biết, dù sao ta cười, sấm đánh rất hay!”
Sở Phong giả vờ giả vịt, tưởng nhớ một phen, hắn vững tin Mạc Lôi thật sự đã chết rồi, không còn lại tàn hồn gì, nếu không chịu sỉ nhục như vậy thì chắc người này phải liều mạng với hắn mới đúng.
Vù!
Sở Phong tiến vào lọ đá, đậy nắp lại, chỉ để lại một cái khe, sau đó đi ngược thác nước xông lên phía trên, tránh thoát khỏi rất nhiều khu vực đặc thù.
Hắn vô thanh vô tức, một cái bình nho nhỏ vượt qua tất cả mọi người bên trong thác nước rủ xuống như là cửu thiên Ngân Hà, bay về phía bầu trời.
Bởi vì, hắn biết xảy ra chuyện lớn, chỉ có trốn vào thác nước Thông Thiên mới tương đối an toàn, trong này ngăn cách các loại thần thức dò xét, tùy tiện xông ra nói không chừng sẽ bị người ta phát hiện, xử lý.
Đầu tiên là Mạc Phong chết, tiếp theo lại có một vị Thần Vương chết, đây chính là tộc Dị Hoang, sao bọn họ lại có thể bỏ qua, đoán chừng tộc này sẽ điên cuồng hơn.
Tộc Dị Hoang, huyết thống mạnh mẽ, nhưng cho tới nay không có nhiều nhân khẩu, dạng dòng chính này khẳng định là cục cưng quý giá, chết liền hai người, phụ mẫu của hai người này khẳng định sẽ đánh tới.
Hoàn toàn chính xác, ngay lúc hồn đăng của Mạc Phong tắt, tộc này liền đại loạn một trận, trước tiên liền phái cao thủ đi ra gia tộc, muốn đi giết người!
“Bất kể là ai, mặc kệ là có nguyên nhân gì, mặc kệ có phải là phong nhi của ta đuối lý hay không, các ngươi đều phải trả giá thật lớn, người giết huyết mạch Nhân Vương chết!”
Trong vùng đất cổ kia phát ra tiếng rống giận dữ kinh thiên.
“Không phải có trưởng lão đi theo sao, liên hệ bên đó, bọn họ làm ăn cái gì, người cũng đã chết rồi mà còn ngu xuẩn không có chút cảm giác nào!”
Không bao lâu sau khi cường giả Mạc gia bộc phát, cung điện cất giữ hồn đăng của bọn họ chấn động kịch liệt lần nữa, bên trong Hồn Điện lại có thêm một chiếc đèn quan trọng tắt mất, đó là cấp bậc Thần Vương!
“Cái gì, Lôi nhi cũng đã chết, a a...”
Mạc gia đại loạn, một vài lão già cũng bị kinh động, đi ra khỏi động phủ, thức tỉnh từ quan tài bên trong địa cung, vẻ mặt bọn họ nghiêm túc, đây là ai đang nhằm vào gia tộc Dị Hoang?!
Trước thác nước Thông Thiên, trưởng lão chờ ở chỗ này đạt được tin tức của gia tộc trước tiên, trong nháy mắt sắc mặt tái nhợt, ném mạnh từng cây cờ lớn ra như phát điên, khóa chặt bốn phía trời đất, bao vây nơi này.
Đương nhiên, lúc lão nhận được tin tức, mới chỉ là tin Mạc Phong chết, vẫn chưa biết Mạc Lôi cũng bị xử lý, chênh lệch một thời gian ngắn ngủi.
Trên thực tế, lúc đại thiên kiếp biến mất thì Mạc Lôi mới chết.