Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2370 - Chương 2370: Chân Thân Của Võ Phong Tử Trong Cấm Địa Dương Gian (1)

Thánh Khư Chương 2370: Chân thân của Võ Phong Tử trong cấm địa dương gian (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Khi Long Đại Vũ đi ra từ trong hư không, vừa vặn rơi xuống một trong một dãy núi, cậu không khỏi lau mồ hôi, hiện tại vẫn còn đang buồn bực không thôi, ngày hôm nay làm sao thế? Sao ai cũng muốn truy bắt cậu? Thật sự là đen đủi tám đời!

“Ấy, một con quái long, đây giống như... Long Đại Vũ a?!” Có người sợ hãi kêu lớn.

Mảnh đất này có một số người đang hái thuốc, ánh mắt lúc này đều nhìn qua quái long.

Sau đó, ầm ầm một tiếng nổ vang, có người trực tiếp ra tay, quả quyết mà nhanh chóng hạ độc thủ với Long Đại Vũ.

“Thôn phu sơn dã, các ngươi cũng muốn bắt ta?”

Long Đại Vũ bị dọa đến nỗi trực tiếp chạy trốn, đây thực sự là một nơi không nói lý lẽ, cậu đã làm ra chuyện gì thương thiên hại lý cơ chứ? Vậy mà phải chịu cảnh truy sát nơi nơi!

Long Đại Vũ lại chạy trốn, dãy núi này là một ngọn núi linh dược rất nổi tiếng, người hái thuốc không ít, hơn nữa thực lực đều bất phàm, lúc này toàn bộ đều đuổi theo truy sát cậu.

Khi cậu lại tiêu tốn một lá bùa Phá Không, sau khi xuất hiện ở phụ cận một thành quách, bi kịch lại tái diễn!

Tiến hóa giả toàn thành đều ngao ngao kêu lên, như một thịnh yến Thao Thiết, ánh mắt đám người đều lóe lên lục quang, khắp trời đầy rẫy nhân ảnh, các loại bí bảo điên cuồng đập đến.

“VIẾT, TINH, HÚC!” Cậu bi phẫn, liên tiếp mắng chửi, chạy trốn lần nữa.

Long Đại Vũ muốn khóc rồi, cậu rốt cuộc đã trêu chọc kẻ nào, cậu tự nhận bản thân rất khiêm tốn, những năm gần đây không hề lộ diện, bất luận có phong ba gì thì cũng nên trôi qua hết rồi chứ?

Kết quả là, cậu chỉ vừa đặt chân xuống mặt đất a, làm sao cả thế gian đâu đâu cũng là kẻ địch, bị người người hô đánh đòi giết?

Long Đại Vũ thê thảm chật vật, tức giận ai oán, nguyền rủa liên tục, lại bắt đầu kế hoạch chạy trốn!

Trên thực tế, hoàn cảnh này của bản thân đến bây giờ cậu vẫn chưa biết là vì sao, cảm thấy bản thân sao lại giống như một tên tội phạm bị truy nã, những nơi cậu đi qua, người người đều hô lên đánh giết, không một chỗ nào nói lý lẽ.

“Tiểu gia ta nói trời nói đất! Thật sự là suy đến nhà bà ngoại rồi, ta trêu ai ghẹo ai, ta cần một lời giải thích!”

Ngày hôm ấy, Long Đại Vũ cực kỳ thê thảm, mình đầy thương tích.

Cậu vừa mới lộ diện một cái đã bị người ta điên cuồng truy sát, cho dù trên người có các loại bảo vật, có lông vũ Cồn Bằng đi chăng nữa thì cũng không thể chống trả, vết thương ngày càng nhiều, thiếu chút nữa đã bị người ta xử lý.

Long Đại Vũ một đường mắng to, không có thời gian mà quay đầu nhìn lại, chỉ trực tiếp bỏ chạy.

“Tiểu gia ta xuất sơn, đích thật là muốn luyện tâm trong hồng trần, thế nhưng là ông nội nó, cũng không cần thiết phải kích thích đến như vậy a, người trên khắp thế giới đều muốn luyện ta, tâm ta liền bị các người luyện đến hỏng bét rồi! Ta @#%&....”

Long Đại Vũ chạy trốn suốt một ngày, thật sự là thê thảm đến nỗi không nỡ nhìn, khóc lóc sướt mướt, phiền muộn thấu tim, đã nói là luyện tâm giữa hồng trần, nhưng sự thực lại vượt quá tưởng tượng của cậu.

Cậu cuối cùng cũng hiểu rõ tại sao bản thân lại bị người người đuổi giết.

“Ta là bị oan uổng a!” Long Đại Vũ đứng trên đỉnh một ngọn núi, tức giận công tâm mà gào lớn về phía đám người đang đuổi theo sau mông cùng thành trì phía xa.

Nhưng mà ánh mắt đám người kia ai ai cũng sáng như đèn lồng, đều nhìn cậu như nhìn một đống kinh thư và binh khí Mẫu Kim, đừng nói là ánh mắt, ngay cả lông tơ trên người bọn họ cũng đang phát sáng, từng cọng đều kích động đến nỗi dựng ngược, hăng hái giống như được uống máu phượng hoàng.

Long Đại Vũ trông thấy cảnh này liền dứt khoát xoay người chạy tiếp, bi thống mà kêu lên: “Thương thay thương thay, thiếu long xuất đại hoang, trên lưng cõng oan thế gian!” Cậu không khỏi kêu ra một ngụm máu ứ trong cổ họng, thực con mợ nó oan uổng.

Ẩn núp mấy năm, ẩn nhẫn mấy năm, lúc này cuối cùng cũng hăng hái xông pha thế gian, thế nhưng ngay ngày đầu tiên, bản thân chỉ vừa xuất đầu lộ diện thì trên lưng đã bị người ta úp cho một cái nồi oan đến không thể oan hơn!

Còn có thiên lý không!?

Mấy năm này còn có con rồng nào biết điều hơn Long Đại Vũ cậu sao? Cậu không khỏi tức giận nói: “Hắc ám không thấy thái dương a, ta đều trốn xuống dưới đất rồi, ẩn thân trong các loại mộ cổ và di tích, không thấy ánh mặt trời, vậy mà hôm nay vẫn bị cái nồi từ trên trời úp xuống!”

Thế nhưng ai tin tưởng a? Ít nhất thì đám người đuổi theo đằng sau tuyệt đối không tin, một đường chăm chỉ truy sát.

Trái tim Long Đại Vũ đều đang chảy máu, ngày hôm nay đã tiêu hao mất mấy tấm bùa Phá Không, cuối cùng đều phải nuốt máu vào trong mà đào tẩu, trốn vào trong rừng sâu núi thẳm, tạm thời không dám đi ra.

“Cơ Đại Đức, ông nội nhà ngươi!”

Hai ngày sai, cậu cẩn thận từng li từng tí mà dò xét, hoàn toàn tìm ra chân tướng, lập tức phẫn nộ đến nhảy dựng.

Việc có liên quan đến nguyên nhân mà cậu bị truy nã, hiện tại đã rõ ràng, có người mang theo kiếm Thiên Huyết Tinh Không Mẫu Kim gây án ở trong Thông Thiên Tiên Bộc, kết quả là cái chậu phân này đổ ụp lên đầu cậu!

Nghĩ cũng không cần phải nghĩ, một người khác trong số hai tên tội phạm chính là Cơ Đại Đức, đây mới chính là hung thủ thực sự a, tại sao cuối cùng Long Đại Vũ cậu lại trở thành tội phạm bị truy nã chính?

Nhìn cái giải thưởng kia đi, mặc dù Cơ Đại Đức cũng bị phát lệnh truy bắt, thế nhưng tiền thưởng kia còn chưa bằng số lẻ của cậu đâu!

Long Đại Vũ tức đến phun máu, cả người đều run rẩy, chuyện này thật sự là tai bay vạ gió.

“Ta tới hồng trần... là để luyện tâm.” Long Đại Vũ vẫn còn đang run rẩy đâu, phẫn nộ không chịu được, thế nhưng cũng chỉ có thể cật lực tự an ủi, nói: “Thôi được rồi, cõng oan khuất lớn nhất, luyện thành trái tim cường đại nhất.”

Thế nhưng cậu vẫn cực kỳ không cam lòng, bản thân thì ở nơi này cõng cái nồi đen sì, bị toàn dương gian truy nã, mà chính chủ kia thì sao? Tên Cơ Đại Đức đáng hận này!

“Hắt xì!” Sở Phong bỗng nhiên hắt xì hơi một cái, cảm thấy có chút chột dạ, đây là bao nhiêu người đang nhắc đến hắn a, có khả năng là oán niệm vô tận.

Ít nhất thì Sở Phong biết đại tà linh kia hận chết hắn, đoán chừng muốn lập tức băm chết mình luôn, lại thêm một tên Long Đại Vũ, đang yên đang lành lại tự dưng xuất hiện đúng lúc đầu sóng ngọn gió, vừa vặn thay hắn cõng cái nồi to đùng trên lưng, khiến hắn có chút không biết nói gì.

Sở Phong đang suy nghĩ, nếu như con quái long kia biết hắn ở nơi nào, nhất định sẽ lập tức nhảy đến liều mạng với hắn.

Bình Luận (0)
Comment