Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Canh mạnh bà là gì, bất luận là tộc nào, bất luận là sinh linh nào, thời niên thiếu chỉ cần uống một chút, là có thể tăng cường tiềm năng của bản thân?
Đây là vật chất tạo hóa nghịch thiên cỡ nào?
Cho dù Sở Phong có năng lực như vậy, đến nay những gì có được cũng không nhiều, ngoài lão Cổ Ngũ Tiểu Quán ra, cũng chỉ tại thác tiên thông tiên mới mua được tám chén.
Nhất là đằng sau tám chén đó, bình thường mà nói là không mua được, không ai sẽ bán một cách rộng lượng thế, là hàng tồn tổ chức Tây Thiên không nỡ bán.
Sau đó, tổ chức Tây Thiên trực tiếp đến chặn giết Sở Phong, căn bản không muốn để hắn đưa đi, coi như là hàng không bán.
Vì thế có thể so sánh ra giá trị thiên kim thạch.
Trừ chính đạo cuối cùng Hằng tộc, Lê tộc, Phật tộc ra, có môn phái tiến hóa nào có thể vì đệ tử trẻ tuổi dự trữ đủ canh mạnh bà?
Thậm chí, một vài truyền nhân dòng chính đại giáo cũng căn bản chưa từng thử hương vị của canh mạnh bà.
Cho nên, vị nữ tiến hóa này cười rời khỏi, cô cảm thấy có thể thúc đẩy sự kiện lần này.
Bởi vì, tối nay có không ít đệ tử thế gia đến, tham gia tiệc tối của cuộc thi đấu, đồng thời phải tham dự quan sát mấy trận đại chiến phấn khích trong sân thi đấu.
Tất cả đều là sân thi đấu vì mở rộng sức ảnh hưởng, một vài hoạt động cử hành theo thường lệ.
Nữ giám đốc cảm thấy, mục tiêu tối nay rất nhiều, tay nắm miếng thiên kim thạch, hẳn có thể tìm được ba vị thánh nữ.
...........
“Lão Cổ, chúng ta có phải đã rất xem thường giá trị của ngươi không?”
Sau khi vị nữ giám đốc đi, Đông Đại Hổ nghi ngờ, nhìn chằm chằm lão Cổ, lão Cổ này tùy tiện lấy ra một miếng đá, đã có thể có uy lực lớn như vậy.
Phải biết rằng, lão có được một chiếc quan tài đá cực lớn, sau khi chia năm xẻ bảy, hóa thành bao nhiêu miếng đá chứ?
Khi ở trên đảo hoang, lão Cổ ra tay vô cùng nhanh nhẹn, hút hết toàn bộ miếng đá vào xích tay không gian của lão ngay lập tức.
“Bây giờ lão phi không phải cùng đưa các ngươi theo sao?” Lão Cổ bình tĩnh nói, trên khuôn mặt nhỏ thanh tú viết đầy ngạo nghễ.
Sở Phong cũng cười rộ lên, nói: “Lão Cổ, hay là ngươi mượn ta chút thiên kim thạch, Mạc gia ở Dị Hoang tộc đang truy nã ta, ngươi để ta cũng giàu có hào sảng một lát, ta thả thiên kim thạch đến chợ đen truy nã Mạc gia, ngươi thấy thế nào?”
“Trong nhà lão phu cũng không có lương thực dư.” Lão Cổ liếc hắn một cái, căn bản không muốn mượn, lại nói: “Vả lại, từ lúc hai ta gặp gỡ, ngươi cầm đoản kiếm đó, chặt biết bao thiên kim thách trên quan tài ta, ngươi còn không biết đủ? Ngoài ra, canh mạnh bà ngươi có vốn dĩ đều là của ta!”
Sở Phong vừa nhìn, không có cách nào nói nữa, toàn là nợ cũ, nói: “Được, chúng ta đừng lôi chuyện cũ nữa!”
Thời gian không dài, tiệc Long Gan Phượng Tủy đã dọn xong, đương nhiên đều là loại thứ hai, không phải rồng thật phượng thật, trên thực tế thứ này bao nhiêu vạn năm đều không có ai dùng qua.
Ở nhân gian, cũng chỉ có loại biến thái như tên Võ điên, kẻ ngông cuồng như Lê Đà, mới có tư cách ăn thịt rồng thật, uống máu chim bất tử.
Trong phòng, hoặc nói là trong động phủ, dưới cầu nhỏ bằng đá khe suối róc rách, từng bước từng cảnh.
Nơi này, chim hót hoa thơm, chu tước đỏ rực hoa lan óng ánh đọng nước, hương thơm xộc vào mũi. Kỳ lân hoa màu tím linh động, sức sống bừng bực, ngoài hương hoa, ngẫu nhiên còn truyền tới tiếng kỳ lân rống.
Căn phòng giáo tổ này là một động phủ siêu phàm khó coi.
Lúc này, lão Cổ rất mất hình tượng, bỏ qua quai hàm, ngoại trừ ăn một ít gan rồng tủy phượng ra, lão còn ôm một cái chân con nghê, đang cắn ăn ngấu nghiến.
Các món ăn lần lượt đem lên, chân nghê bóng loáng nướng vàng óng, phượng tủy hấp lóng lánh sắc màu, thịt tì hưu thủy tinh thơm ngào ngạt xộc vào mũi, còn có canh huyền vũ mùi hương nồng nặc mê người.......
“Các ngươi thật sự không lịch sự, đều là loại hai, chẳng có một con là máu tinh khiết.” Lão Cổ bất mãn.
Bồi bàn lau mồ hôi, nếu như là máu tinh khiết, đống cao ốc này không thể không bị hủy, ít nhất bây giờ bọn họ vẫn chưa có thực lực mở tiệc sinh vật máu tinh khiết.
“Đây là đùi nghê sao, mặc dù chất thịt vàng óng, nhưng căn bản không có cảm giác sảng khoái vừa vào miệng đã tan, khiến lỗ chân lông toàn thân của người ta đều giãn ra.”
Nữ giám đốc tới, sau khi vừa nghe, cảm thấy đây đúng thật là một người sành ăn, nói rất đúng, nhưng mà bọn họ quả thật không cung cấp nổi mấy loại nguyên liệu này.
Cô càng nể hơn, mặc dù ba người này nhìn có vẻ đã đói rất lâu rồi, nhưng rất hiểu chuyện, đây là nhận thức không phải người bình thường có thể có, tất nhiên là giám đốc có.
“Bỏ đi, đùi nghê không cần nữa, dọn xuống đi, đổi cho ta một cái đùi bạch hổ!” Lão Cổ nói.
“Lão Cổ, ngươi có còn để người ta thoải mái ăn không?” Đông Đại Hổ vỗ bàn muốn trở mặt với lão.
Lão Cổ vẫy tay nói: “Vậy thôi đi, đổi thành lừa xích hà đặc sản Hỏa Châu cho ta, chất thịt của sinh vật này tươi ngon, bất luận là mùi tương hay là thịt kho tàu, đều là thức ăn quý hiếm.”
“Lão Cổ, ta nóng rồi đấy!” Đông Đại Hổ xắn tay áo, trừng mắt, mũi thở phì phì, muốn bóp lão.
“Chỉ có hai kiểu yêu thích, ngươi còn ngăn cản ta.” Lão Cổ cũng nóng rồi, lại nói: “Ta không phải cũng đang báo thì cho ngươi sao? Không phải ngươi rất ghét con lừa đó?”
Đông Đại Hổ ngậm nước mắt chua xót, nói: “Ngươi không biết trong lòng ta có bao nhiêu khúc mắt, đây định sẵn là phải vượt qua vướng mắc chủng tộc.”
Do dù hắn ta biến thành một con hổ hoang dã, nhưng mà, dù sao cũng từng là thân lừa, cả đời cũng không thể ăn thịt lừa.
Bên cạnh, nữ giám đốc khó hiểu nhìn, gương mặt mông lung và khó hiểu.
Lão Cổ nói: “Đừng quan tâm hắn ta, đây là một đoạn ngược luyến vượt qua hổ tộc và lừa tộc, rắc thêm chút cẩu huyết.”
Đông Đại Hổ tức nhe răng, uống rượu buồn bã ở đó.
“Uống chậm thôi, đây là rượu lâu năm, dễ say.”
..............
Thời gian không dài, tiếng chạm ly đinh đang vang, tổng cộng có ba vị mỹ nhân tới, đều rất đặc sắc.
Một người châu tròn ngọc sáng, là một mỹ nhân cổ điển điển hình, mặc y phục kiểu cung đình, trên đầu cài trâm ngọc, phối các loại trang sức óng ánh lấp lánh, tô điểm gương mặt thanh tú càng đẹp thêm.
Cô ấy tên Cao Ca, đến từ một đại giáo nào đó, thực lực không tầm thường, mà nay mặc dù tuổi không lớn, nhưng đã là một vị á thánh.
Nữ tử thứ hai dáng người cao gầy, đường cong nhấp nhô, tuổi cũng không lớn, mặ một thân lễ phục dạ hội hiện đại, rất thanh xuân và có sức sống, tên Tề Kỳ.