Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nói đến đây, lão lại có chút chua xót, nếu như thật sự có một hắc thủ như vậy, dám hạ tử thủ như vậy, ít nhất cũng là loại người mạnh mẽ như Võ Phong Tử, tất nhiên đã sớm giết sạch những lão huynh đệ kia của lão, chỉ vừa mới nghĩ mà sau lưng lão Cổ đã phát lạnh, trong lòng cũng âm thầm rỉ máu.
Sở Phong an ủi: “Được rồi, đừng nghĩ ngợi nhiều quá, đến lúc đó chúng ta có thể thử xem mà, cũng không để ngươi phải tiếp xúc bọn họ, cứ trực tiếp điều khiển để bọn họ ra tay là được!”
“Trước tiên dùng biện pháp khác, trong lòng ta vẫn có một phần ảo tưởng, cho mình kỳ vọng một lần, hy vọng còn có lão huynh đệ có khả năng sống sót qua những năm tháng gian nan nhất kia.”
Cổ Trần Hải cũng biết điều này rất khó, ngay cả đại ca lão cũng ra đi ngoài ý muốn, mà lão cũng cấp tốc quy ẩn, tất cả đều thay đổi.
Nhớ lại năm đó, Lê Đà có được giang sơn vạn tỷ dặm, nhìn xuống dương gian, thế nhưng một khi mệnh hết, quốc gia khổng lồ như vậy cũng sẽ sụp đổ trong chớp mắt.
Nếu không thì lão cũng không phải trực tiếp trốn chạy khi đang ở đỉnh cao của sự nghiệp.
Sắc trời rất nhanh đã sáng lên, mấy người Sở Phong, lão Cổ và Đông Bắc Hổ lúc này đang ở Hạ Châu, suy tư cả một đêm, làm thế nào để giải quyết Mạc gia? Chuyện này không có khả năng lùi bước.
“Trời đều đã sáng, Cơ Đại Đức xuất hiện rồi sao?”
Ngoại giới đã sớm là tâm điểm chú ý của các nơi.
Cũng không biết có bao nhiêu tổ chức, có bao nhiêu thế gia tiến hóa siêu cấp, toàn bộ đều ngẩng đầu trông đợi, sáng sớm ngày hôm nay có lẽ sẽ xảy ra chuyện lớn.
Nhưng mà, chân trời đã có ráng đỏ hửng lên, Mạc gia nơi đó vẫn là gió yên biển lặng, không thấy kẻ địch nào tấn công.
“Ta nói rồi, sẽ không phải là đầu voi đuôi chuột đó chứ?”
Lúc này, vô số người ở khắp nơi trên dương gian đều chú ý sự kiện lần này, kết quả lại không có một chút động tĩnh nào?
Ánh bình minh xán lạn, báo chí khắp nơi trên dương gian đều đã đăng tin tức, thiếu niên Cơ Đại Đức sẽ khiêu chiến Mạc gia – tộc Dị Hoang vào buổi sáng ngày hôm nay, dẫn đến chấn động không nhỏ.
Thế nhưng thời gian cũng đã qua rất lâu, này cũng quá yên lặng rồi đi?
“Lão phu đặc biệt xuất quan, kết quả cái gì cũng không xảy ra, quá nhàm chán, đám tiểu bối chỉ biết nói khoác!”
Có người bất mãn, người này là một tiến hóa giả tuổi tác không nhỏ.
Mặt trời đã lên cao, Mạc gia vẫn bình yên như thường, không một kẻ địch tấn công.
Rất nhiều người đều không nhịn được nữa, nhao nhao phát biểu quan điểm, về phần mấy tờ báo có lưu lượng lớn nhất dương gian thì đã đăng cả tập san, nói về kiến giải của mình.
“Cơ Đại Đức đây là cho Mạc gia leo cây? Nên nói là khiếp nhược, hạng người vô sỉ lâm trận bỏ chạy, hay là nên nói hắn làm việc thông minh, biết bảo vệ bản thân?”
“Một kẻ lừa đảo xảo trá, lừa gạt hết thảy mọi người, không dám xuất chiến, hắn chỉ muốn hấp dẫn ánh mắt của mọi người, bây giờ có lẽ đang trốn chạy!”
Khi báo sớm Thiên Đường và báo chí Hắc Huyết lần lượt phát ra bình luận trên những bình đài, tâm tình mọi người lại càng ngày dao động, ngày càng thấp thỏm không yên.
“Ta biết ngay mà, Cơ Đại Đức này không đáng tin cậy, là kẻ lừa đảo đáng xấu hổ, căn bản không dám tiến đánh Cơ gia, nói một đống những lời khoác lác mà thôi!”
“Hứ, các người nghĩ cái gì, chuyện này mà còn phải suy ngẫm hả, phải biết kia chính là tộc Dị Hoang, có huyết thống Nhân Vương chảy xuôi trong cơ thể, chỉ dựa vào con chó con mèo cũng dám đi khiêu chiến?”
Một số người phát ngôn cực kỳ không xuôi tai, bởi vì bọn họ cực kỳ thất vọng, không có trò hay để xem, hiện giờ chỉ có thể chế nhạo Cơ Đại Đức.
“Ta đã sớm biết, Cơ Đại Đức căn bản không dám xuất hiện, một ngọn cỏ dại a, chỉ cần xuất đầu lộ diện, đảm bảo sẽ bị Mạc gia nhổ bỏ!”
“Ai! Thật là thất vọng, người ta còn đang muốn trông thấy kịch hay chấn động dương gian đâu, kết quả là cọng lông cũng không có!”
Rất nhiều người đều lắc đầu, cảm thấy mình bị lừa gạt, thất vọng không gì sánh được.
Người của Mạc gia rất ổn, đã sớm làm xong công tác chuẩn bị, còn đang đợi người đến tấn công, kết quả là hết thảy đều bình tĩnh như ngày thường.
“A, Cơ Đại Đức hắn là cái thá gì chứ, cũng xứng nói khiêu chiến với Mạc gia ta hay sao? Chẳng qua chỉ là dạng vô tri như con sâu cái kiến mà thôi!”
Người của Mạc gia lên tiếng, lời lẽ lại càng thêm khó nghe.
Chỉ có điều, bọn họ xác thực có loại bản lĩnh này, khinh thường, ngạo mạn, khinh miệt, vẫn đang đợi Cơ Đại Đức xuất hiện đâu, kết quả là cọng lông cũng không đợi được.
“Cơ Đại Đức, cái tên lừa đảo nhà ngươi!”
Ngoại giới, rất nhiều người tỏ ra bất mãn.
“Uầy, Cơ Đại Đức không phải là bị Mạc gia dọa sợ đến mất mật rồi đó chứ, thật sự không dám xuất hiện?”
“Còn gào cái gì, dựa vào một dã tu nho nhỏ như hắn mà cũng dám khiêu chiến với gia tộc Nhân Vương?”
Rất nhiều tiến hóa giả đều phát biểu ngôn luận, phát hiết bất mãn trong lòng.
“Cơ Đại Đức, mười vạn đại quân mà ngươi điều động đâu? Như thế nào đạp nát Mạc gia ta, không dám đến sao? Ha hả, loại sâu kiến vô năng!”
Người Mạc gia lên tiếng, bá khí ngày càng thịnh.
Bỗng nhiên, có một vài bình đài lập tức im bặt, một số địa phương trong nháy mắt cũng rơi vào tĩnh mịch, bởi vì chỗ của bọn họ đang xảy ra một số chuyện, trấn trụ hết thảy mọi người.
“Giết a!”
Tiếng hô “giết” rung trời, xé rách thiên không truyền đến.
Một vài khu vực trọng yếu của Mạc gia, trong cùng một lúc đã gặp phải tấn công mạnh mẽ, cường giả đầy trời, cao thủ như mây, vừa hung mãnh vừa bá đạo mà hạ tử thủ, đánh nát vô số công trình kiến trúc cổ xưa mà hùng vĩ!
Trong lúc nhất thời, đại chiến bùng nổ, trực tiếp dẫn đến cảnh máu chảy thành sông.
Tổng cộng có hơn mười vạn đại quân xuất hiện!
“Trời ạ, các người mau nhìn đi a, tất cả thợ săn hắc ám trong các bình đài đều điên rồi, bọn họ nhận được treo giải khủng bố, toàn bộ đều nhắm vào Mạc gia, đây là muốn phát động hết thảy thế lực hắc ám sao?
...
Hạ Châu, Sở Phong cùng lão Cổ đang thương lượng.
“Lão Cổ, còn chưa đủ a, có nên mời thêm vị kia xuất thủ không? Nếu như có thể đem nó lừa ra khỏi danh sơn đệ nhất thiên hạ thì tốt rồi!” Ánh mắt Sở Phong lộ ra lục quang.
Lão Cổ nghe xong liền hít ngược một hơi.
Lão tất nhiên biết Sở Phong đang nói đến ai, chính là số chín!
Sư phụ của Lê Đà là số bốn, mà kiếp này lại xuất hiện một tên số chín!