Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2421 - Chương 2421: Săn Giết Thiên Tôn (2)

Thánh Khư Chương 2421: Săn giết Thiên Tôn (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lão Ngưu, Thao Thiết và Tỳ Hưu kia đều không phải là kẻ lương thiện, là ba tôn Đại Năng!

Mạc gia lại lo lắng cho an nguy của người trong tộc, cần phải co đầu rụt cổ trong tổ đình mãi sao? Bọn họ oán hận, lửa giận bừng bừng.

"Ta đi, Cơ Đại Đức ngươi còn tàn nhẫn hơn cả ta, ta chỉ muốn hắn giải trừ lệnh truy nã, bồi thường cho ta một tài nguyên đáng kể, ngươi lại còn muốn diệt cỏ tận gốc, có thù tất báo, một hai muốn diệt Thiên Tôn của bọn hắn."

Long Đại Vũ kêu lên.

Khắp nơi trên thế gian, mọi người đều cảm nhận được, hai kẻ này đại ca đừng cười nhị ca, đều là kẻ điên.

"Mạc gia, các ngươi bồi thường phí tổn thất tính thần, phí hao tổn thanh xuân của ta hay không!" Long Đại Vũ hét lên.

Mọi người không nói gì, con quái long này thật đúng là kẻ cực phẩm, những thứ này đều là loại phí bồi thường loạn thất bát tao, ngay cả phí hao tổn thanh xuân cũng nói ra được.

"Năm tháng tu đạo và tiến hóa của ta bị các ngươi chậm trễ, đây là thanh xuân đang mất đi, đây là thời gian đang trôi qua, bị các ngươi lãng phí, tất nhiên phải bồi thường!" Long Đại Vũ gào lên.

"Đi tìm chết cho ta!"

Mạc gia nổi giận, hoàn toàn bùng nổ, không phải là mời người sao? Mạc gia cũng không phải không quen ai, cũng không phải không có đạo hữu.

Huống chi, bảo khố bọn họ dồi dào, có lượng lớn thiên tài địa bảo, lấy ra một phần, có thể mời tổ chức ngầm Hắc Ám đuổi giết Cơ Đại Đức và quái long!

Mạc gia treo giải thưởng cao, dẫn mười vạn ma đầu hắc ám xuất hiện, đi tìm Long Đại Vũ và Cơ Đại Đức, muốn giết sạch bọn họ.

Giải thưởng này còn cao hơn trước kia rất nhiều, lệnh đuổi giết vừa treo lên, thế cục càng hỗn loạn hơn.

"Ai sợ ai chứ?!" Cơ Đại Đức cũng hét lên.

Cùng ngày đó, lão Cổ của tổ chức kia bất ngờ phát hiện tung tích Thiên Tôn của Mạc gia, bởi vì hắn ta đang chạy trốn, sau khi nhận được tin tức muốn chạy trốn quay về Mạc gia, ngược lại bị bại lộ, khi qua sông Hư Không, có người chém vỡ bầu trời, trực tiếp đuổi theo giết.

Có điều, Mạc gia cũng không đơn giản, một vị Đại Năng tuyệt đỉnh đã đuổi đến trước, cứu hắn ta đi.

Thế nhưng, cũng ngày hôm đó, hai vị Bán Bộ Thiên Tôn của Mạc gia bị đánh chết, phân thành một mảnh máu tươi trong di tích tiền sử và vườn dược bên trong tòa thái cổ.

"Điên rồi, đây là so xem ai tàn nhẫn hơn, Mạc gia tổn thất nghiêm trọng!"

Khắp nơi dương gian, một mảnh kinh ngạc.

"Ai sợ ai, các ngươi không thu tay thì chúng ta săn bắn lẫn nhau đến tận cùng!" Sở Phong nảy sinh ý định ác độc.

Mạc gia thật sự tức giận, nhưng cũng run sợ, hai vị Bán Bộ Thiên Tôn bị đánh chết như vậy, nhưng bọn họ vẫn không tìm thấy Cơ Đại Đức và quái long.

“Cơ Đại Đức, ngươi chờ đấy! Hôm nay chúng ta sẽ đốt cháy máu của thuỷ tổ Nhân Vương, quyết tìm cho ra lai lịch của ngươi, khiến ngươi chết không có chỗ chôn!”

Mạc gia tức giận, phóng ra lời nói ác độc.

Thiên hạ được một phen sợ hãi. Mạc gia đây là tức giận đến cỡ nào? Làm đến tận mức đó luôn!

Máu thuỷ tổ kia vô cùng quý giá, dù chỉ một giọt cũng đủ để cao thủ tuyệt đỉnh khắp thiên hạ động tâm, thế mà bọn họ lại muốn lãng phí một giọt vào chuyện này.

Không cần đoán cũng biết, tộc này khẳng định muốn đốt cháy chân huyết để thôi diễn, muốn định vị chuẩn xác vị trí của Cơ Đại Đức, sau đó xử lý hắn!

Thế nhưng, dù vị Thủy tổ kia có lưu lại một chút huyết dịch truyền thừa đến thế hệ này, nhưng số lượng tuyệt đối có hạn, Mạc gia đây là điên rồi sao?

Rất nhanh, mọi người ý thức được, chuyện này không chỉ liên quan đến mặt mũi của Mạc gia, mà là một sự uy hiếp, bắt buộc phải quả quyết dao sắc chặt đứt dây rối!

Hôm nay, việc Mạc gia mất uy tín, chịu bẽ mặt không phải là chuyện nhỏ, nếu như đến cuối cùng cũng không thể xử lý Cơ Đại Đức cùng con quái long kia thì người khác sẽ cảm thấy bọn họ cũng chỉ đến đây thôi.

Một khi có loại nhận thức này, Mạc gia có lẽ sẽ lập tức gặp nguy hiểm.

Nhiều năm trôi qua, từ thời tiền sử đến thế hệ này, Mạc gia đã trải qua đủ loại sóng to gió lớn, mặc dù sừng sững không ngã, nhưng cũng đã đắc tội quá nhiều người.

Nếu để cho người ta cảm thấy bọn hắn lúc này rất suy yếu, vậy sẽ là một mầm tai hoạ. Có lẽ chưa đến mức bị tấn công, nhưng nhất định sẽ có người khiêu khích, bỏ đá xuống giếng, lúc đó thì gay go to.

Đến cuối cùng, vô cùng có khả năng sẽ dẫn đến cảnh tượng đàn sói bao vây xé nát hổ!

Cho nên, bọn họ vô cùng quả quyết muốn xử lý Cơ Đại Đức, nhanh chóng kết thúc màn hài kịch này!

Không sai, Mạc gia cảm thấy đây chẳng qua chỉ là một vở hài kịch, hai tên tiểu tử lông tóc chưa đủ dựa vào cái gì để đấu với bọn họ, căn bản là không có tư cách.

“Kết thúc thôi, màn hài kịch này cũng nên đến lúc hạ màn rồi. Đám oắt con chuột nhắt các ngươi, ta nhất định phải lột sạch da các ngươi để rán thành dầu, chong đèn đến trăm năm không tắt!”

Mạc gia phát ra tuyên bố lạnh lẽo, chiêu cáo khắp nơi.

Lúc này, Sở Phong không hồi âm lại bọn họ, mà đang trò chuyện với Đông Thanh.

“Đông Thanh tỷ, đã lâu không gặp, ta nhớ tỷ quá.”

Từ khi chia tay ở Biên Hoang, mấy năm này hắn đều chưa từng gặp lại Đông Thanh, cũng không có bất cứ liên hệ nào.

Hôm nay, Đông Thanh thông qua diễn đàn Hắc Ám liên hệ với Sở Phong, nói thẳng nàng là Đông Thanh. Sau khi nghiệm chứng, xác định đúng là nàng, bọn họ liền dùng não vũ trụ để nói chuyện.

“Đông Thanh tỷ, mấy năm không gặp, trông tỷ càng uy vũ hùng tráng!”

Phía đầu kia của não vũ trụ, Đông Thanh lập tức đen mặt, há cái miệng to như chậu máu ra, ồm ồm cảnh cáo hắn ăn nói cho cẩn thận, nếu không lần sau gặp lại sẽ đánh mông hắn thành mười tám mảnh!

Sở Phong gượng cười, sau đó tranh thủ thời gian nói chuyện, thăm hỏi ân cần nhiệt tình Đông Thanh.

Tại thời điểm này, Đông Thanh tìm hắn là bởi vì không yên lòng, cảm thấy tiểu tử này thật biết giày vò, đơn giản chính là một thằng nhóc phiền toái, không ngừng gặp chuyện trắc trở, rất biết cách chọc tai hoạ.

Sở Phong giả bộ khiêm tốn, ngượng ngùng, nói mình kỳ thật rất hạ mình, đều do Mạc gia khinh người quá đáng.

“Được rồi, đừng có khoác lác nữa, mời cả tổ chức hắc ám giết hai vị nửa bước Thiên Tôn của người ta rồi mà còn điêu. Tranh thủ thời gian thu tay lại rồi trốn đi, cẩn thận chọc họa lớn!”

Đông Thanh chỉ điểm cho hắn lập tức tiến vào phụ cận của một vài cấm địa Dương Gian. Những khu vực đó có thể che đậy thiên cơ, tránh thoát hoạ lớn.

Bình Luận (0)
Comment