Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2422 - Chương 2423: Mất Hết Hứng Thú (1)

Thánh Khư Chương 2423: Mất hết hứng thú (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong trong lòng không sợ chút nào sao?

Từ sâu trong đáy lòng mà nói, hắn cũng có chút lo lắng.

Mạc gia đây là điên rồi, dám đem hắn đứng chung mâm với mấy nhân vật vừa có thanh danh xấu lại mạnh đến đáng sợ, tiền thưởng thì doạ người, hắn nhất định phải phản kích.

“Mẹ nó, tiền thưởng truy nã của Cơ Đại Đức lại tăng lên rồi, xếp hạng mười khắp thiên hạ luôn!” Có người kêu lên sợ hãi.

Mạc gia gia tăng số tiền, thề phải bắt cho được Cơ Đại Đức, hơn nữa còn tuyên bố phải bắt được người sống, chết thì quá dễ dàng cho hắn rồi.

Sở Phong không lùi bước, chuẩn bị đối chọi gay gắt đến cùng.

“Mạc gia điên cuồng, vậy tiếp tục kích động bọn họ đi.” Hắn lạnh giọng nói.

Hắn đã thiêu xác nửa bước Thiên Tôn của Mạc gia rồi. Đương nhiên, bằng thực lực của hắn thì không thể đốt nổi, cuối cùng đành đi tìm một chỗ tuyệt địa.

Hắn ném xác của nửa bước Thiên Tôn vào một nơi gọi là hang Lục Diễm. Ánh lửa lục sắc thiêu đến đứt gãy xương cốt, cuối cùng hoàn toàn biến thành tro bụi.

Sở Phong chỉ điểm giang sơn, dùng lời văn hùng hồn chế nhạo Mạc gia, khiến khuôn mặt của mấy người tộc này tím ngắt!

Sau đó không lâu, Long Đại Vũ lại trồi lên.

“Oan oan tương báo biết đến khi nào, chúng ta không thể ngồi xuống đàm đạo sao? Nếu Mạc gia các ngươi bồi thường cho ta, ta cam đoan không tham dự vào chuyện thối nát giữa các ngươi và Cơ Đại Đức.”

Long Đại Vũ ra trận lúc này không biết là tìm cảm giác tồn tại hay là đang tìm kích thích, tóm lại rất là ngạo mạn.

“Con thằn lằn mọc cánh nhà ngươi cút cho ta, đừng để chúng ta bắt được ngươi. Bọn ta mà tóm được ngươi thì nhất định sẽ giết ngươi, mà còn không để cho ngươi chết yên lành đâu!”

Một vị Thần Vương trẻ tuổi của Mạc gia gầm thét, tức đến hỏng cả mình. Hai tên tiểu tử lông tóc chưa mọc đủ lại khiến bọn họ sứt đầu mẻ trán, hao tổn uy danh, đúng là một hồi hoạ lớn.

Long Đại Vũ cũng đen mặt, nổi trận lôi đình. Dám gọi hắn ta là thằn lằn mọc cánh hả, đây là muốn chết hay ngại sống quá lâu!

Hắn ta thề phải ăn thua đủ với Mạc gia.

“Lão huynh đệ, giúp ta giết một tên nửa bước Thiên Tôn với mười tên Thần Vương Mạc gia. Ta phải liều mạng với bọn hắn!” Long Đại Vũ thét dài. Trong một thoáng mây đen kéo đến ngập trời, hắn ta mở ra hai cánh, như một ác ma bay lượn vòng quanh trên bầu trời, giận dữ không kiềm chế được!

Phụt!

Cuối cùng, Thái Thượng trưởng lão Mạc gia ho ra máu, sắc mặt vàng như đất, trông vô cùng khó coi.

Bọn họ thôi diễn bằng máu của Thủy tổ Nhân Vương thất bại, không cách nào xác định được vị trí chân thân của Cơ Đại Đức, đành phải bó tay hết cách.

Lời khoác lác muốn tìm ra toạ độ của Cơ Đại Đức rồi xử lý hắn cũng nói ra rồi, nhưng giờ đây lại thất bại, vậy bọn họ xuống đài thế nào đây?

Mạc gia là Dị Hoang tộc, là một chi của Nhân Vương, nhưng giờ đây danh dự của bọn họ bị quét sạch ráo rồi, quá là mất mặt.

Lúc này, Cơ Đại Đức lại lên tiếng, trắng trợn khiêu chiến.

“Này, Mạc gia! Các ngươi không phải muốn bắt ta sao, hao phí một giọt máu Thủy tổ rồi đúng không? Ta vừa rồi trốn vào một chỗ trong cấm địa để tránh họa, quả thực khá nguy hiểm. Các ngươi nếu xong việc rồi thì báo một tiếng để ta còn biết mà rời đi.”

Người Mạc gia nghe thế liền muốn hộc máu.

Ngoại giới thì lại được một phen xôn xao.

Mọi người nghị luận ầm ĩ, cảm thấy tên Cơ Đại Đức này cũng quá độc, thế mà lại ứng phó như vậy.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, cấm địa đều có địa thế đặc thù, trời sinh có thể che đậy thiên cơ. Hắn vậy mà lại biết trốn vào trong một mảnh cấm khu, khiến Mạc gia lãng phí một giọt máu Thủy tổ.

“Các ngươi có bao nhiêu máu Thủy tổ vậy hả? Cũng không thể để cho ta chạy lui chạy tới trong khu cấm địa chứ.” Cơ Đại Đức lại kêu gào khiêu khích, khiến cho Mạc gia đỏ ngầu cả mắt.

“Khinh người quá đáng!”

Một vị Thiên Tôn cũng chịu không nổi, hận không thể dùng tay đập nát trời cao, tìm cho được Cơ Đại Đức rồi đánh chết hắn ngay lập tức.

Vài người Mạc gia thật đúng là có suy nghĩ lấy thêm một giọt máu Nhân Vương nữa để thôi diễn. Bọn họ không tin con kiến hôi vô sỉ kia vẫn một mực trốn trong cấm địa.

“Phải tìm cho được, bắt cho được hắn! Nếu không giết hắn, trái tim của ta chắc sắp chia năm xẻ bảy!” Có ông lão gầm lên.

Nhưng sau khi tỉnh táo lại, cũng không có người Mạc gia nào lại sử dụng máu Thủy tổ nữa. Vì chuyện đó mất nhiều hơn được, bọn họ không thể hành động theo cảm tính.

Lỡ như lại thất bại thì cái giá phải trả cũng quá lớn!

Sở Phong dám khiêu khích, kêu gọi bọn họ đầu hàng, hết thảy cũng là bởi trên người hắn có lọ đá và đất Luân Hồi có thể che lấp thiên cơ, không sợ bọn họ lấy máu Thủy tổ làm tế phẩm để tiến hành thôi diễn.

Đông Thanh liên hệ với Sở Phong, nói cho hắn một chuyện.

Có người đi Biên Hoang, muốn giết sạch bộ lạc Cơ gia để hả giận.

“Có một tổ chức đã đến trước chặn lại bọn họ.”

“Cái gì?!” Lòng Sở Phong trầm xuống.

May mà hắn nhờ lão Cổ sử dụng lệnh bài, bằng không bộ lạc kia đã có nguy cơ gặp nguy hiểm.

“Không phải người của Mạc gia, là Sử gia, một gia tộc có từ thời tiền sử.” Đông Thanh cho biết.

Sở Phong nghe xong lập tức nghĩ đến Sử Hoàng, giận tím cả mặt. Lúc ở tại thác tiên Thông Thiên, sở dĩ hắn kết thù oán với Mạc gia cũng là bởi vì kẻ này.

Hiện tại Mạc gia còn chưa ra tay với bộ lạc ở biên hoang này, Sử gia ngược lại chạy tới tìm cảm giác tồn tại, muốn tắm máu bộ lạc.

“Đông Thanh tỷ, xử lý bọn họ đi!” Sở Phong thở dồn dập.

“Yên tâm, Sử gia một người đều chạy không thoát. Tiểu thư thật sự tức giận, kia là đạo trường trên mặt đất của người, nằm trong phạm vi bao phủ của bí cảnh Thiên quốc của người, tuyệt sẽ không cho phép kẻ nào khoa tay múa chân.”

Đông Thanh nói cho hắn biết, người của Sử gia được cử đi đều chết cả rồi.

Sở Phong yên lặng. Xem ra tiên tử ở thần miếu cũng không phải dễ chọc, tính cách cực kỳ cứng rắn, không có cái gọi là lòng dạ đàn bà.

Lão Cổ ở bên nghe được líu lưỡi một trận.

Sau khi hiểu rõ tình huống, lão cũng được một phen khiếp sợ.

“Cái gọi là bí cảnh Thiên quốc chính là đạo trường mà đại nhân vật chân chính tu luyện được, diễn dịch từ cơ thể mà sinh ra. Loại nhân vật này sau khi chết thì bí cảnh Thiên quốc của bọn họ sẽ tiếp xúc với đại địa Dương Gian, sau đó hòa làm một thể. Nếu nghịch thiên chuyển thế thành công thì còn có thể thu hồi lại lần nữa, dung luyện ra bí cảnh Thiên quốc năm xưa. Đó là đạo quả kiếp trước của bọn họ.”

Bình Luận (0)
Comment