Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2427 - Chương 2427: Các Thế Lực Lớn Đỉnh Cấp Của Dương Gian Liên Thủ (2)

Thánh Khư Chương 2427: Các thế lực lớn đỉnh cấp của Dương Gian liên thủ (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đừng bảo là tộc khác, ngay cả Hằng tộc, Phật tộc cũng phải suy nghĩ kỹ càng.

Dù sao, đám đứng đầu thế lực hắc ám rất đáng sợ, đủ loại dấu vết đều chỉ ra rằng một trong những kẻ chóp bu đó là Vũ Phong Tử. Mởi nhìn thấy phần nổi của tảng băng chìm thôi cũng đủ khiến người ta tê cả da đầu.

Cho nên, khi Mạc gia chủ động đến từng nhà bái phỏng, cũng trình bày đủ loại nguy hại về sau, rất nhiều đại gia tộc ở Dương Gian đã ra tay chèn ép tên dã tu Cơ Đại Đức cùng con quái long kia!

“Các ngươi ở ẩn đi, đừng tiếp tục ra tay nữa.” Lão Cổ sắc mặt tái xanh, ra lệnh cho tổ chức của mình.

Lão đang nổi nóng, cũng có chút căm phẫn. Bị một đám thế lực lớn đỉnh cấp liên hợp áp chế thật khiến cho người ta cảm thấy bị đè nén, rất là khó chịu.

Sở Phong nói: “Suy cho cùng vấn đề vẫn là do thực lực của bản thân. Nếu như ta đủ mạnh, tiến hóa đến mức khiến các tộc đều kiêng kỵ thì xem ai dám đứng ra. Đoán chừng lúc đó chính bản thân ta cũng sẽ trở thành một trong những đỉnh núi hắc ám trong mắt bọn họ, tránh né ta còn không kịp, ai dám tiến đến chèn ép?!”

Biến hóa như vậy làm cho các phương đều cảm thấy ngạt thở. Các thế lực lớn đỉnh cấp liên thủ, Dị Hoang tộc xuất trận, cuối cùng ép cho các tổ chức hắc ám đều phải tuyên bố không tiếp đơn hàng của Cơ Đại Đức nữa.

Sở Phong sắc mặt khó coi, tình thế vậy mà lại nghiêm trọng như vậy, giống như mây đen áp xuống đỉnh núi.

“Được rồi, dù sao chúng ta cũng muốn cũng muốn chia nhau lên đường tu luyện bản thân, vậy thì cứ tùy bọn họ đi. Chúng ta sẽ âm thầm ẩn náu rồi tiến hóa!” Sở Phong nói.

Ba người mỗi người một ngả. Vào thời khắc ly biệt, Sở Phong đưa cho lão Cổ và Hổ Đông Đại mỗi người một nắm đất Luân Hồi nhỏ, để bọn hắn dùng khi tự vệ.

Bởi vì một ít tổ chức ở Dương Gian thật đáng sợ, ví như biết dùng máu Thủy tổ Nhân Vương để thôi diễn, vậy thì có lẽ sẽ tìm được tung tích của bọn họ.

Nhưng nếu có đất Luân Hồi trên người rồi thì không cần lo lắng nữa, đối phương thôi diễn không ra!

“Chúng ta đã từng lưu lại vết tích, cũng bị bọn hắn tìm ra khí tức, bởi vậy mới có thể dựa vào dòng máu tối cao để thôi diễn. Nếu như chưa từng bị bọn họ tìm ra dấu vết, cũng không để lại khí tức thì ngay cả tiến hóa giả chung cực có xuất hiện trên thế gian cũng không có cách nào!”

Lão Cổ giải thích bí ẩn trong đó.

Lão đang vô cùng kích động cùng cao hứng. Đây chính là hồn xác, vật mà đại ca lão đều nhớ mãi không quên, thế mà lão lại có được một nhúm.

“Huynh đệ tốt, có thành ý!” Lão Cổ vỗ vai Sở Phong.

Sau đó, lão cũng lấy ra một chút gì đó nhìn như miếng đồng nát phân phát cho Sở Phong và Hổ Đông Đại, cho biết nó có thể bảo mệnh.

Sau đó ba người từng người rẽ hướng của riêng mình!

Trong lúc Sở Phong đi rèn luyện sinh tử, vài người trên khắp Dương Gian đã sớm bước lên hành trình của chính mình.

Trên một mảnh đất giống với vùng sông nước Giang Nam có bóng người xuất hiện.

“Hoa tự phiêu dạt, nước tự trôi. Một mối tương tư, hai chốn sầu...(1) Ta đến từ thế gia có dòng dõi thư hương, là một văn nhân, nhưng ta lại muốn văn võ song tu, nên lúc này phải đi vật lộn để có một đời uy danh!”

(1) nguyên văn là "Hoa tự phiêu linh thuỷ tự lưu. Nhất chủng tương tư, lưỡng xứ nhàn sầu.", trích từ bài "Nhất tiễn mai" của Lý Thanh Chiếu.

Đây là một mỹ thiếu niên tính tình có chút cố chấp, lúc này đang phe phẩy quạt xếp, trông rất phong lưu phóng khoáng.

Ở một nơi khác, một thiếu nữ tóc bạc đang hô to: “Ta muốn tiến hóa, ta muốn thành tiên!”

Có người nhìn về phía nàng, nói: “Ánh Hiểu Hiểu, ngươi lại kêu la lung tung gì thế?”

Thiếu nữ Hi, người thuộc thế tộc đứng thứ sáu của Dương Gian - Chu gia, đang nhẹ nhàng cất bước. Nàng rốt cuộc cũng xuất quan, muốn đi ra ngoài thăm thú một vòng.

Ở một vùng lãnh địa khác, núi cao vô tận, rừng rậm dày đặc, Đằng Xà ẩn náu, giao long bay cao, cảnh tượng thật doạ người.

“Chúng ta phải rời núi. Gì mà thế gia tiền sử, Đạo thống tối cao, chúng ta sẽ diệt sạch toàn bộ!”

Mấy tên người rừng cứ như Ma thần đang hướng về phía ngoại giới mà đi.

Sở Phong hành tẩu trên bình nguyên hoang vắng, mấy chục vạn dặm đều không thấy bóng người, hắn không lập tức sử dụng trường vực truyền tống đề rời đi nhanh, mà chỉ đi bộ tiến về phía trước.

Hắn đang nghĩ chuyện sau này, phải làm sao thể nhanh chóng đi đến tuyệt đỉnh!

Bản thân có ba viên hạt giống, sau khi đi vào dương gian còn chưa kịp dùng, mà đây chính là căn cơ quật khởi!

Chẳng qua thì hiện tại hắn vẫn chưa đến tuổi thích hợp để sử dụng phấn hoa, những trước đó đã có thể nấu luyện bản thân có thể phách mạnh nhất cùng nhục thân thành phật, nhưng vẫn là chưa thể ăn các loại dị quả.

“Ừm, canh Mạnh Bà không thể cất đi nữa rồi, loại vật chất tạo hóa này chính là để tăng thêm tiềm năng, trên người ta hãy còn không ít, vẫn nên dùng toàn bộ, để nhục thân và linh hồn có thể lột xác, từ đó biến cường!”

Sở Phong lẩm nhẩm, nghĩ hết biện pháp để tăng lên thể chất cho chính mình, tích lũy thêm tiềm lực.

Canh Mạnh Bà, loại dung dịch tạo hóa này rất thích hợp với điều kiện của hắn, không có bất kỳ tác dụng phụ nào.

Lúc còn ở biên hoang, Sở Phong đã uống qua không ít, chưa chắc có thể trực tiếp tăng lên thực lực, thế nhưng lại có thể làm chính mình trở nên hoàn mỹ hơn, đánh xuống căn cơ khủng bố nhất.

Bất luận là người nào, tiềm năng trong họ đều bất tận, mà hắn hiện tại mới chỉ là bước đặt nền móng, còn cách rất xa cái gọi là địa phương cuối cùng kia.

“Ực ực!”

Chất lỏng óng ánh kia rót vào trong miệng, tản ra ánh sáng lấp lánh, khiến cả người Sở Phong đều chiếu ra một tầng ánh sáng mỏng manh trong suốt, tế bào toàn thân đều được kích hoạt.

Sự trao đổi chất trong cơ thể diễn ra nhanh hơn, một số ám thương ngày xưa lưu lại do chiến đấu, ngay cả hắn cũng không cảm nhận được thương tích trong cơ thể, vốn dĩ phải mất thời gian rất lâu để khôi phục, vậy mà lúc này lại biến mất trong nháy mắt.

Lúc trước kia, khi tranh đoạt Huyết Mạch Quả, hắn từng liều mạng đối mặt với người tu luyện Thất Tử Thân cùng Thần Vương đáng sợ là truyền nhân của Lê Đà, hóa ra bản thân lúc ấy đã bị thương nặng.

“Thật sự không đơn giản, hai sinh vật kia lại để lại cho mình ám thương như vậy, nếu không phải ban nãy uống canh Mạnh Bà thì ta vẫn còn chưa phát hiện ra đâu, chỉ cần để thêm mấy tháng nữa e là sẽ dẫn đến tai họa ngầm."

Bình Luận (0)
Comment