Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2429 - Chương 2429: Buông Xuống Không Phải Là Vô Tình (1)

Thánh Khư Chương 2429: Buông xuống không phải là vô tình (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Để ta nhìn một chút, vậy mà lại là... huyết dịch màu vàng! Ngươi... lột xác thành huyết thống cực kỳ khó lường!” Lão Cổ sửng sốt kêu lên.

Lão từng nghe qua tin đồn, cho dù có mấy tộc Nhân Vương Dị Hoang, thế nhưng tương truyền chính là lấy huyết mạch màu vàng làm chủ.

Không ngờ Sở Phong lại lột xác thành loại huyết dịch này, hơn nữa đây chỉ là hình dáng của giai đoạn thứ hai, sau này rốt cuộc sẽ diễn dịch ra trạng thái gì?

“Làm sai có khả năng, giai đoạn thứ hai là màu vàng, về sau thì phải làm sao, không phải sẽ càng biến thái hơn a?” Lão Cổ giật mình.

“Ta không thích đứng chung hàng ngũ với Mạc gia, cho nên mới muốn siêu thoát khỏi phạm trù của huyết mạch Nhân Vương!” Sở Phong lên tiếng.

Lão Cổ nói: “Đắc chí ít thôi, trạng thái này của ngươi cực kỳ không ổn định, vẫn chưa thật sự lột xác thành công, chỉ mới là bước chuyển hóa ban đầu, một ít huyết dịch biến thành màu vàng.”

Xác thực mà nói, hiện tại Sở Phong đã vượt qua giai đoạn then chốt, dò xét được con đường Nhân Vương giai đoạn hai, lần trước ăn Huyết Mạch Quả cũng không phải không có tác dụng.

Ngày hôm nay tiềm năng lại được tăng lên như thế, cho nên hết thảy đều được kích phát ra ngoài!

“Máu Nhân Đế, ngươi cũng thực dám nói.” Đông Đại Hổ cũng lẩm bẩm.

“Đó đều là chuyện nhỏ, quan trọng nhất chính là, ký ức của ta hiện tại đang mơ hồ rồi, ta sợ sẽ quên những thứ khác!” Sở Phong trầm giọng nói.

Hắn ngồi xếp bằng ở nơi này, nỗ lực nhớ lại những chuyện đã qua, hồi tưởng lại hết thảy những ký ức liên quan đến tiểu âm gian, muốn để bản thân khắc ghi, sợ thật sự quên hết tất cả.

“Ngươi uống bao nhiêu Canh Mạnh Bà rồi?” Lão Cổ hỏi hắn, sau đó hướng mắt ra sau lưng Sở Phong, trong lúc nhất thời liền có chút hoa mắt.

Hai bình đều trống rỗng!

Hơn nữa một bình khác cũng đã mở ra.

Lão Cổ thở dài: “Uống nhiều như thế, ngươi đây là đang muốn chết a, làm sao lại uống liền một lúc như vậy? Ngươi lại còn là người chuyển thế, phỏng chừng cũng bị đánh về nguyên hình, triệt để quên mất quá khứ!”

Chưa nhìn thấy dã tâm nào lớn như vậy, thật sự cho rằng Canh Mạnh Bà là nước đường? Trong lịch sử, những sinh vật dám tham ăn như thế đều đưa cho bọn họ bài học sâu sắc.

Sở Phong nói: “Trước kia không phải ta cũng từng uống rồi sao, cũng không tính là ít, nhưng cũng đâu có xảy ra chuyện gì. Hơn nữa lần này máu Nhân Vương lột xác, ta chỉ muốn thêm chút lửa chứ bộ.”

Sắc mặt lão Cổ lập tức đen lại, nói: “Những bình trước kia ngươi uống đều là của ta, uống của lão phu rất nhiều bình!”

“Rất nhiều chuyện trong lòng ta đều đang mơ hồ dần, nhưng vẫn còn khái quát chung chung, thế nhưng lại thiếu đi một loại thâm trầm, một loại cảm xúc khắc cốt ghi tâm.”

Sở Phong tự lẩm bẩm, đây là trải nghiệm chân thực của hắn.

Cũng không phải triệt để quên mất, thế nhưng có một số chuyện khi nhớ lại,bản thân hắn lại giống như đang nhìn bi kịch của người khác, hắn tựa như một người khách qua đường, dừng chân ở chỗ đó.

“Hổ ca, ngươi nhớ kỹ kiếp trước của ta, biết những kẻ địch kia của ta, hãy nhớ rõ giúp ta, không được quên, còn có những người thân bằng hữu của ta nữa, đến lúc đó nhớ nhắc nhở ta, hiện tại ta muốn tiếp tục uống Canh Mạnh Bà!”

Sở Phong quyết tâm, nắm chặt cái bình cuối cùng.

Đông Đại Hổ giật mình không thôi, nói: “Ngươi điên rồi, hiện tại rất nhanh đã quên mất, nếu ngươi còn tiếp tục uống nữa, chính là lên tiếng tạm biệt với kiếp trước đó!”

Sở Phong cũng cắn răng đáp trả: “Cơ hội chỉ có một lần, mất rồi sẽ không trở lại, ta từ tiểu âm gian đến dương gian, thời gian dài như vậy, máu Nhân Vương vẫn chưa từng lột xác, nghĩ thôi đã biết khó khăn nhường nào, hiện tại cuối cùng cũng xuất hiện thời cơ, tất nhiên phải tăng tốc quá trình này.”

Lão Cổ thở dài: “Ngươi quá nóng lòng, cũng không nghĩ xem đây là huyết thống gì, ngươi mới bao nhiêu lớn, bình thường mà nói, huyết thống Nhân Vương phải mất mấy chục mấy trăm năm, thậm chí mất cả ngàn năm mới có thể lột xác một lần, như vậy cũng đã là tư chất ngút trời. Ngoại trừ lão Nhân Vương cứng rắn ra tay giúp đỡ thúc đẩy, nếu không thì thời kỳ thiếu niên căn bản không có khả năng lột xác, ngươi hiện tại đã có thể bắt đầu, còn chưa đủ thỏa mãn hay sao.”

Sở Phong đáp: “Ta muốn trở nên mạnh hơn, ta không muốn chỉ mới dò xét đến huyết thống màu vàng, ta muốn loại huyết thống lột xác thành thục một chút, trực tiếp đi xa hơn một chút!”

“Đừng nóng vội, sau này đợi tìm được cơ duyên khác cũng chưa muộn.” Lão Cổ khuyên nhủ.

“Không được, ta không có nhiều thời gian như thế, bắt đầu thôi, Hổ ca giúp ta nhớ kĩ quá khứ, những người thân thích và bạn bè kia, nhưng tình cảm kia!”

“Huynh đệ, không cần liều mạng như vậy có được không, chúng ta vẫn có thời gian!” Đông Đại Hổ gấp gáp.

“Không có thời gian, ta phải nhanh chóng quật khởi, có cơ hội thì nhất định phải nắm chặt, từ này về sau, ngươi phụ trách nhớ kĩ quá khứ giúp ta, ta phụ trách đi báo thù, chém giết kẻ địch!”

Sở Phong cắn răng nói.

Đông Đại Hổ rất nhanh đã khóc, hắn ta biết Sở Phong đây là đang trả giá đắt, một người đối với tình cảm ngày xưa, lại bởi vì ký ức dần mơ hồ mà biến mất, rất nhiều tình thân, tình bằng hữu, tình yêu có lẽ đều sẽ không trở lại.

“Ngươi giúp ta ghi nhớ, sau này có lẽ ta vẫn có khả năng nhớ lại lần nữa!” Sở Phong kiên quyết không gì sánh được, thực chất hắn cũng rất lo lắng, cũng không nỡ buông bỏ, nhưng hắn tin tưởng chỉ cần bản thân trở nên mạnh hơn, những thứ mất đi đều có thể nghịch chuyển trở lại.

Sở Phong uống hết bình Canh Mạnh Bà cuối cùng, ầm một tiếng, cả người giống như bị thiêu cháy, kim quang chói lọi, sáng rực đến chói mắt, kim huyết trong cơ thể đang sôi trào.

Không nghi ngờ gì nữa, hắn lại trở nên mạnh hơn, thể chất được tăng lên, phần lớn vẫn là huyết dịch màu xanh lam, nhưng một số nhỏ đã chuyển hóa thành màu vàng.

“Lão Cổ, cho ta mượn một bình Canh Mạnh Bà!” Sở Phong vươn tay, muốn tiếp tục uống.

“Ngươi điên rồi, uống nhiều như thế, ta sợ ngươi sẽ khiến tất cả sự tình đời này quên sạch, cái gì cũng không nhớ ra được!” Lão Cổ nghiêm túc nói.

Sở Phong lên tiếng: “Không sao cả, chuyện kiếp trước vẫn chưa hoàn toàn quên hết đâu, vẫn còn ở trong lòng ta!”

Sắc mặt lão Cổ nghiêm túc, lấy ra một bình Canh Mạnh Bà, do dự qua đi, cuối cùng liền đưa cho hắn.

Sở Phong một ngụm uống non nửa bình, chờ đợi bản thân biến hóa, nhưng mà huyết dịch màu vàng cũng không gia tăng, hoạt tính tế bào trong cơ thể hắn cũng không tăng thêm bước nào nữa.

“Ừm, làm sao lại có thể như vậy?” Lão vô cùng kinh ngạc.

Bình Luận (0)
Comment