Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2446 - Chương 2446: Quy Tắc Ngầm (1)

Thánh Khư Chương 2446: Quy tắc ngầm (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tiêu Dao của Đạo Tộc giải thích cho hắn: “Trên chiến trường, đao kiếm chính là không có mắt, việc dựng lên cờ tộc có thể nói cho đối phương biết chúng ta là ai, trừ phi là hai tộc đối địch, là kẻ thù sống chết, bằng không thì có ở những trận doanh khác nhau cũng sẽ đều giữ tình cảm, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, sẽ tiến hành né tránh phù hợp, không nhất định phải đấu sống đấu chết.”

Nói cách khác, một khi lên đến chiến trường, cờ của tộc Lục Nhĩ Mi Hầu và Kim Sí Đại Bằng một khi giương ra, người đối diện lập tức hiểu rõ người đến là kẻ nào, trong lòng ắt sẽ kiêng kỵ.

Tuy rằng các tộc lựa chọn trận doanh không giống nhau, nhưng có một số cường tộc nói không chừng vẫn có giao tình rất lớn.

Hơn nữa, kể cả không có giao tình gì thì kẻ nào cũng không dám tự tiện giết hết dòng dõi của những đạo thống đỉnh cấp như tộc Lục Nhĩ Mi Hầu hay Đạo Tộc, nhất là nhất mạch của con khỉ kia, chỉ còn lại một số cá thể, ngươi dám lục thân không nhận khi ra trận, không nể tình mà giết mất một đứa, vậy thì mấy lão hầu tử còn lại chưa biết chừng sẽ nghĩ biện pháp tìm người tàn sát hết sạch đệ tử của tộc các ngươi trong chiến trường.

Sở Phong cứng họng, hơn nửa ngày mới phát ra âm thanh: “Các ngươi đây là... quy tắc ngầm a!”

“Nhân sinh khắp nơi, không thể không có quy tắc ngầm.” Toàn thân Di Thiêu đều vàng rực, dùng bàn tay toàn lông lá bù xù mà vỗ vai Sở Phong, lời nói cực kỳ thâm thúy, mang hơi hướm giáo dục truyền đạt tri thức.

“Vậy ta thì sao?” Sở Phong muốn hỏi hắn nên dựng một cái cờ như thế nào.

“Lát nữa ngươi có đi cùng chúng ta không?” Bằng Vạn Lý lên tiếng, như vậy tương đối ổn thỏa.

Thế nhưng lúc này lại có người đến bẩm báo, lần này mấy người bọn họ đều có nhiệm vụ quan trọng, trở thành nhân vật giống như quân tiên phong cầm đầu, dẫn theo người thuộc cấp độ Kim Thân trong quân doanh đột phá.

Bọn họ bị phân tán, đều là quân tiên phong!

Về phần Sở Phong thì được an bài ở tuyến đường bên phải, hai bên đều bị phân tách.

“Hắn còn là một tân binh, tại sao lại được làm thủ lĩnh dẫn quân?” Di Thiên tỏ vẻ không hài lòng, thực vất vả mới tìm được một cao thủ tuyệt đỉnh trong lĩnh vực Kim Thân, lỡ chỉ vì lần đầu lên chiến trường nên cái gì cũng không hiểu, bị người ta liên thủ xử lý thì làm sao?

“Theo tin tức thì phía trên nghe nói hắn cực kỳ uy mãnh, có thể đối kháng giao thủ với điện hạ của tộc Lục Nhĩ, cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, cho nên lần này mới cho hắn cơ hội xông pha chiến đấu!”

“Thực phiền phức!” Hầu tử nhíu mày, Tào Đức kia chẳng qua chỉ đánh với gã một trận, kết quả là sự chú ý đều rơi trên người hắn?

Gã không khỏi căn dặn Sở Phong, nói: “Tự ngươi phải cẩn thận, đừng chỉ biết liều mạng ngu ngốc, ta cho ngươi biết, trên chiến trường có một số kẻ rất tàn ác, ngay cả huynh đệ chúng ta cũng phải kiêng kỵ.:

Bằng Vạn Lý và Tiêu Dao cũng gật đầu, bây giờ xuất chiến đều làm cho bọn họ không thoải mái, vốn dĩ muốn giữ thể lực, muốn nghỉ ngơi dưỡng sức để đi phục kích Á Thánh a.

“Không sao đâu, đến lúc đó chúng ta sẽ tranh thủ giết đến cánh phải, đi tiếp ứng cho Tào!” Di Thiên lên tiếng.

Sau đó, gã để cho người mang đến một cây cờ lớn, mặt cờ đỏ thắm rất lớn, giống như dùng máu nhuộm qua, phía trên lại có một chữ đen đen cực to: Tào!

“Vì cái gì mà trên cờ chiến của các người đều là hình vẽ sinh động như thật, mà đến lượt ta chỉ còn một chữ?” Sở Phong bất mãn, luôn cảm thấy ba người kia có một điệu cười ác ý nào đó.

“Ngươi cũng không nổi tiếng, vẽ một dã nhân thì cũng chẳng có ai biết ngươi a. Còn không bằng dùng như này, sau mấy trận chém giết, chiến tích chân thực của ngươi nhất định sẽ khiến người ta sợ hãi, khi tiếp tục đến lượt ngươi ra trận, cờ lớn vừa mở ra, khẳng định sẽ hình thành uy thế mạnh mẽ, người người đều phải kinh hô, Tào, lại đến rồi a! Đảm bảo ai nghe được cũng phải chạy mất dạng!”

Hầu tử giải thích, hai người khác lại ở đó nhe răng hớn hở.

Sau khi Sở Phong nghe xong chỉ muốn đánh người, về sau mỗi lần ra trận, đám người đều sẽ hô lên, Tào, lại đến rồi, mau chạy a! (1)

(1)Hiện tượng đồng âm, câu này có thể hiểu là: Đậu má, lại đến rồi, mau chạy a!

Loại tràng diện này xác thực rất uy phong, thế nhưng hắn lại cảm thấy ngập tràn ác ý.

“Tu u...”Tiếng kèn vang rung trời.

“Được rồi, đừng lề mề nữa, phải ra chiến trường thôi.” Di Thiên nhắc nhở.

Sắc mặt Sở Phong đen lại, cuối cùng đành cắn răng một cái, mang cái cờ này ra trận thì có làm sao? Chính là nó!

Đây là lần đầu tiên Sở Phong ra chiến trường ở dương gian, khung cảnh trước mắt quả thực rất chấn động, hai mắt hắn đen thui, sau lưng chính là vô số thân ảnh lít nha lít nhít, toàn bộ... đều không quen biết!

Hắn có chút không rõ lắm, vì sao lại để một tên tân binh như hắn làm nhân vật đỉnh cấp tiên dẫn đầu tiên phong? Được đề bạt trở thành đao nhọn, tiến đánh vào trận doanh của đối phương.

Cho dù chiến lực của hắn có tài giỏi, đột nhiên bị người phát hiện, thế nhưng lại chẳng có chút kinh nghiệm nào, trực tiếp để hắn cầm đầu phải chăng chính là quá liều lĩnh, quá mạo hiểm?

“Con khỉ đáng chết, Kim Sí Đại Bằng kia cũng chẳng phải con chim tốt đẹp gì, mình đã nói muốn bí bảo giữ mạng rồi mà, vậy mà ngay cả cọng lông cũng không để lại!” Sở Phong bất mãn lên tiếng.

“Yên lặng, xếp hàng, xuất chinh!” Có người quát.

Chiến trường thực sự rất lớn, vô bờ vô bến, mênh mông bạt ngàn, đây quả thực là địa phương rất phù hợp để tam phương tranh bá.

Ngay cả Sở Phong cũng có chút hoa mắt, phía trước hắn chính là chiến trương có vô số thân ảnh chen chúc nhau mà đứng, toàn bộ đều là tiến hóa giả cấp độ Kim Thân.

Trong biển người kia, có rất nhiều cờ lớn đang phát sáng, mặt trên còn thêu các loại đồ án như Toan Nghê, Thanh Loan, Cửu Đầu Điểu, Thao Thiết, Nhân Vương Kỳ, rất nhiều huy hiệu của các gia tộc tiền sử.

Nhưng thứ kinh khủng nhất vẫn là huyết khí, phải nói là vọt lên ngợp trời, cuồn cuộn dâng lên giống như xé rách cả hư không.

Trên chiến trường lớn như vậy, kim quang của tiến hóa giả cấp Kim Thân tỏa ra vài chục đến vài trăm dặm, thực sự có chút kinh người, cỗ sát khí và huyết khí kia rất kinh thiên động địa, khiến cho người ta không khỏi cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé.

“Hôm nay phải khai chiến với bên nào?” Sở Phong hỏi người bên cạnh.

Xung quanh Sở Phong, sắc mặt đám người lập tức xanh lét, người tiên phong ngày hôm nay cũng quá không đáng tin cậy rồi đi, đều đã ra đến chiến trường, vậy mà còn chưa biết quân mình sẽ chiến đấu với kẻ nào, đi theo người như vậy có thể có kết quả tốt sao?

Bình Luận (0)
Comment