Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2462 - Chương 2462: Thế Giới Tốt Đẹp Như Vậy (1)

Thánh Khư Chương 2462: Thế giới tốt đẹp như vậy (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ngươi cảm thấy ngươi còn có thể chung sống dưới một bầu trời với ta? Ta sớm muộn gì cũng sẽ xử lý ngươi.”

Sở Phong đáp lại, vượt qua sự cường ngạnh của tất cả mọi người. Hắn tuyệt không sợ phiền phức, mang theo cây gậy lớn hận không thể lập tức tiến lên đập nát đầu Hồng Thịnh.

Nếu không phải có lão giả kia che chở, hắn tuyệt đối biến thành hành động.

Lúc này, Hồng Vân Hải cũng đã đến gần, nhưng bên cạnh lão ta còn có lão bộc đi theo, tiến hành ngăn cản, khiến cho lão ta không cách nào ra tay với Sở Phong.

Sắc mặt lão ta trầm như nước. Đây là tôn nhi ruột của lão ta, kết quả bị người ta thu thập thảm đến như vậy, khiến lão gia oán giận vô biên. Nếu không có thần vương ở đây, một bàn tay lão ta sẽ đập đến Sở Phong, sau đó chậm rãi luyện hồn.

Lúc này, mấy vị lão giả có mặt đều không lên tiếng. Đằng trước truyền đến tiếng quát tháo kịch liệt. Một thiếu niên vọt đến, thân hình mạnh mẽ, long hành hổ bộ, khí vũ hiên ngang, chính là Hồng Vũ.

Hồng gia muốn dùng y thay cho Đào Đức, đi theo Lục Nhĩ Mi Hầu tiến vào danh sách kia.

“Các vị tiền bối, các ngươi nhất định phải làm chủ cho huynh trưởng của ta. Tào Đức vô pháp vô thiên, tội ác tày trời, phát rồ khiến người ta giận sôi, lại hạ tử thủ đối với huynh trưởng của ta, đột nhiên đánh lén khiến huynh ấy rơi vào tình cảnh thê thảm như vậy. Hắn ác độc đến cỡ nào, tại sao lại ra tay với người của phe mình như thế? Nếu trong tình huống bình thường, dựa vào một Tào Đức làm sao có thể là đối thủ của huynh trưởng ta, cho hắn cũng không dám.”

Hồng Vũ quát tháo, gương mặt tràn ngập tức giận và sát cơ, thỉnh cầu mấy vị chuẩn Thần Vương lập tức giết chết Tào Đức, dùng ngòi bút làm vũ khí, liệt ra đủ loại tội trạng.

Lúc này, toàn bộ chiến trường đều an tĩnh lại, bất luận hai bên địch ta cũng không tiếp tục ra tay nữa. Tất cả đều nhìn chằm chằm ở đây. Mặc kệ thế nào, danh của Tào Đức cũng đã chấn động khu vực này.

“Ồn ào quá, ngậm miệng lại đi.”

Sở Phong chỉ nói một câu, sau đó không để ý đến Hồng Vũ nữa, mà quay sang nhìn mấy vị lão giả. Trong lòng hắn đang ẩn chứa một luồng khí nóng. Thiếu chút nữa bị người ta hại chết, kết quả bây giờ một già một trẻ tiến lên bức hắn, ngược lại nói hắn hạ độc thủ giết người.

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Một vị lão giả quay sang hỏi.

“Hồng Thịnh kích thích hung thú Bạch Thứ Vị ngọc thạch câu phần với ta. Hắn ta âm thầm bắn lén, các ngươi nhìn xem đây là cái gì? Thiên Yêu Dong Huyết tiễn. Nếu không phải ta né tránh kịp thời, ta đã chết oan chết uổng rồi.”

Sở Phong khá trực tiếp, thuật lại những gì trải qua, trực chỉ Hồng Thịnh đã hạ độc thủ với hắn trên chiến trường, sử dụng cấm khí ác độc thừa dịp loạn xạ mà giết hắn.

“Ngươi nói bậy, rõ ràng đây là mũi tên mà ngươi mang theo. Ngươi ác ý đả thương người khác, bây giờ ngươi còn dám trả đũa?” Hồng Vũ quát.

Sở Phong liếc xéo. Thiếu niên anh tuấn cấp độ Kim Thân này hình như không muốn giữ mặt mũi, còn vu khống hắn. Xem ra, y muốn dự mưu giết chết hắn.

Sở Phong hơi nghi hoặc một chút. Hắn tự hỏi, hắn không hề có ân oán gì với bọn họ.

Vì sao lại dẫn đến sát ý?

“Các vị tiền bối, ta đề nghị lập tức lục soát hồn quang. Người này hơn phân nửa có vấn đề lớn, mau chế trụ hắn lại trước.” Hồng Vũ kêu lên.

Trong lĩnh vực tiến hóa, hồn quang xảy ra vấn đề, ảnh hưởng nghiêm trọng, động một tý sẽ bị người ta phế bỏ. Hồng Vũ tuyệt đối không có ý đốt. Khi sưu hồn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Sở Phong sẽ phải gánh tổn thương cho linh hồn. Thành tựu đời này sẽ có hạn chế.

Sở Phong nhìn Hồng Vũ, nói: “Ngươi luôn trốn đằng sau chiến trường, cách xa như vậy, mà sao cái gì ngươi cũng nhìn thấy rõ, biết tất cả mọi chuyện. Đừng nói ca ca ngươi có tội phải chết, ngươi cũng chạy không thoát đâu.”

Hắn nói chuyện rất ung dung, bình tĩnh. Có lão tộc Lục Nhĩ tộc ở đây, tình huống hẳn sẽ không sinh biến.

Sở Phong chỉ tay lên bầu trời: “Bên trên có Thông Thiên Kính giám sát, cho dù Á thánh muốn giết ta một cách bí mật, nhưng nếu thu thập tất cả hình ảnh lạc ấn bên trong kính, ta nghĩ cũng có thể tìm ra được dấu vết để lại. Ngoài ra, mũi tên đang ở đây, bất luận có che giấu như thế nào cũng phải có khí tức lưu lại. Thỉnh Thần Minh Vương xem xét, nếu thật sự không được, vậy thì mời Thiên Tôn phản bản hoàn nguyên, điều tra rõ chân tướng.”

Hắn nói rất bình thản, biểu hiện vàng thật không sợ lửa.

Lúc này, Lục Nhĩ Mi Hầu, Bằng Vạn Lý và Tiêu Dao cũng bước đến.

“Đừng để người trận doanh đối diện chế giễu.” Một lão giả lên tiếng, ra hiệu đây là chiến trường, tốt nhất lui về sau giải quyết.

Đồng thời ông cũng cảm thấy Sở Phong rất trấn tĩnh và ung dung, không hề sợ hãi. Chưa nói đến hắn có nói dối hay không, nhưng rất có thể Hồng Thịnh đã xảy ra vấn đề.

Ông và Hồng Vân Hải có giao tình nhất định, cảm thấy có thể tương trợ một phen, tối thiểu có thể chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ xem như xong.

“Được rồi, ngươi quay về đi.” Có người khác lên tiếng.

Sở Phong nói: “Các vị tiền bối, chứng cứ đều ở đây, ta thật sự khó mà chịu đựng. Ta chém giết đằng trước, đằng sau có người bắn lén. Nếu không cho ta một công đạo, cứ thế mà đè xuống, sẽ khiến cho tim người lạnh giá.”

“Yên tâm đi, chờ điều tra manh mối xong, chúng ta sẽ cho ngươi một công đạo.” Một lão giả trịnh trọng gật đầu.

Lão bộc Lục Nhĩ Mi Hầu tộc cũng lên tiếng: “Về trước đi.”

Nếu chuyện này điều tra rõ ràng, khả năng ảnh hưởng sẽ vô cùng tai hại, không có khả năng để lộ trước mặt mọi người. Nếu không, sẽ khiến cho lòng người rét run.

Lúc này, trong lòng Hồng Vân Hải lạnh buốt. Lão ta biết phiền phức lớn rồi. Tại sao Thiên Yêu Dong Huyết tiễn lại không nổ tung? Dựa theo lão ta thiết kế, tiễn này bắn ra, cuối cùng sẽ tự động tan rã không lưu lại vết tích.

Trên thực tế, muốn động tay động chân lên cấm khí cũng không dễ, hỏa hầu khó mà khống chế. Tiễn này đã được bảo tồn một cách hoàn hảo.

Lúc đó, Bạch Thứ Vị tự bạo, tất cả mọi người đều cảm thấy Tào Đức đã bị kéo chung, không ai suy nghĩ gì khác.

Nhưng kết quả như thế này khiến Hồng Vân Hải run sợ. Tào Đức chưa chết, lại không hề tổn hại, hơn nữa còn mang theo Thiên Yêu Dong Huyết tiễn xuất hiện.

“Đi.”

Chiến trường bình tĩnh trở lại, người của trận doanh hai bên đều rút lui.

Trong đại doanh tu sĩ Kim Thân, sắc mặt mấy vị lão giả không tốt bao nhiêu. Đủ loại dấu hiệu cho thấy, chuyện này là ám sát có dự mưu. Hồng Thịnh muốn hạ độc thủ hại chết Tào Đức.

“Lão Hồng, tôn nhi của ngươi quá đáng rồi. Chuyện này làm không tốt đâu.” Có người nói.

Bình Luận (0)
Comment