Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2463 - Chương 2463: Thế Giới Tốt Đẹp Như Vậy (2)

Thánh Khư Chương 2463: Thế giới tốt đẹp như vậy (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sắc mặt Hồng Vân Hải âm trầm như nước. Lúc này, lão ta không thể phác tác, ngay trước mặt người đồng cấp, lão ta không đủ nghịch hoành. Nếu cố tình gây sự, tôn nhi của lão ta lại càng không may.

“Tiểu súc sinh này đã bị hóa điên. Ta mặc kệ, các ngươi cứ nghiêm trị nó, nhưng ta hy vọng mọi người lưu lại cho nó một mạng.” Lão ta lên tiếng.

Cũng xem như lấy lui làm tiến, tự mình yêu cầu giải quyết việc chung. Chỉ cần cho Hồng Thịnh một con đường sống, muốn trừng phạt sao cũng được.

Có người lên tiếng: “Ảnh hưởng đích thật rất lớn. Mặc dù không sát thương Tào Đức nhưng cũng không thể không trừng phạt. Cứ để cho hắn ta phục vụ chiến trường mười năm trở lên.”

Nghe qua dường như là mức phạt rất nhẹ, nhưng sắc mặt Hồng Vân Hải lại thay đổi. Chinh chiến mười năm trên chiến trường, có trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì, có khả năng sẽ chết trận.

Hiện tại, Hồng Thịnh đang tự do, đến đây là để ma luyện, tùy thời có thể rời đi.

“Năm năm thôi.” Có người nói.

“Được rồi, tuổi trẻ ai mà không phạm sai lầm. Ba năm thôi, cho hắn ta cơ hội sửa đổi. Thời gian quá dài, hơn phân nửa không thể rời khỏi chiến trường.” Người lên tiếng cuối cùng là người có quan hệ không tệ với Hồng Vân Hải, cũng coi như giúp đỡ xin tha.

“Các ngươi cứ thương lượng xử lý.” Lão bộc Lục Nhĩ Mi Hầu tộc đứng dậy bước ra ngoài đại trướng. Ông không phát biểu ý kiến, cũng không tiếp tục tham dự.

Lúc này, hầu tử, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao đang vây quanh Sở Phong, bội phực thực lực của hắn.

“Không hổ danh là người lót chữ Đức, hung tàn đến rối tinh rối mù.” Hầu tử thở dài.

“Ta thật sự không biết vì sao bọn họ lại muốn giết ta?” Sở Phong còn đang đắn đo việc này. Hắn cảm thất rất bất an, tự dưng bị người ta ghi hận, thật sự khiến hắn không thể hiểu được.

Lục Nhĩ Mi Hầu, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao nhìn nhau như có điều suy nghĩ, giống như nghĩ đến điều gì đó.

“Không phải tên Hồng Vũ kia muốn gia nhập chúng ta kiếm một chén canh chứ?”

“Cũng có khả năng. Có một số lần hắn ta đều rất chủ động, cực lực biểu hiện trước mặt chúng ta.”

….

Thời gian không dài, ba người đã suy đoán ra chân tướng, điều tra được động cơ ra tay của Hồng gia.

“Đủ ác độc thật, muốn trực tiếp xử lý Tào Đức.”

“Hồng Vũ thiếu không ít hỏa hầu, thực lực không đủ, dựa vào cái gì mà gia nhập chúng ta? Bọn họ cho rằng, chúng ta bất luận thành bại cũng sẽ leo vào danh sách kia, hắn ta muốn đến mạ vàng, cũng muốn lọt vào danh sách đó? Nghĩ hay thật, dã tâm không nhỏ, nhưng sợ mệnh của hắn ta không cứng như vậy.”

Đám người hầu tử cười lạnh, trong lòng có chút tức giận. Bí mật bị người ta nhìn trộm, biết đám người bọn họ sẽ làm gì sau đó.

Tiêu Dao nói: “Không được rồi, phải tranh thủ thời gian cảnh cáo mấy người tổ tôn Hồng gia. Bằng không, phong thanh bị tiết lộ, chúng ta còn ra tay như thế nào nữa. Đối phương nhất định có phòng bị, hơn phân nửa người sẽ tìm không thấy.”

Hầu tử nghe xong, lập tức gấp lên, hỏa tốc tìm lão bộc, bảo ông dùng danh nghĩa Lục Nhĩ Mi Hầu tộc đến cảnh cáo Hồng gia, tốt nhất nên ngậm miệng của mình lại. Bằng không, tự gánh lấy hậu quả.

Lục Nhĩ Mi Hầu tộc là cường tộc ít có ở dương gian, Hồng gia tuyệt đối không thể trêu chọc. Nếu chọc giận hầu tử nhất mạch, diệt toàn tộc bọn họ cũng không thành vấn đề.

Sở Phong nói: “Bây giờ ta muốn biết Hồng Thịnh kia bị xử phạt như thế nào. Ta đang chờ lời giải thích.”

“Ngươi nên chuẩn bị tâm lý. Mấy loại bê bối này bình thường sẽ không công khai. Hơn nữa Hồng mạch của không tệ, có người giúp đỡ nói chuyện, đoán chừng sẽ phạt Hồng Thịnh ở lại ba năm trên chiến trường là hết cỡ, không có khả năng lấy đầu hắn ta bồi tội cho ngươi.”

Hầu tử thở dài. Đây là tin tức mà hắn ta nhận được từ lão bộc.

Sở Phong bó tay. Hắn cảm thấy nơi này quá hắc ám. Hắn bị người ta đánh lén, suýt chút nữa mất mạng nhưng cứ như vậy mà bỏ qua, thật khiến cho hắn cảm thấy khó chịu.

“Đừng khó chịu. Ngươi có chữ lót là Đức, ngươi nhất định phải trấn định. Không phải ngươi đã nói sao, mỗi khi gặp chuyện lớn phải tĩnh khí. Chờ kết quả trừng phạt được đưa ra, chúng ta sẽ giúp ngươi xả giận. Hồng gia làm ra mấy chuyện như thế, tìm bọn họ tính sổ cũng không có ai nói gì.”

‘Đúng, Tào, tổ tông, ngươi trước đừng gây ra họa, tĩnh tâm ngưng thần chờ thêm mấy ngày nữa.”

Hầu tử và Bằng Vạn Lý cùng nhau giữ chặt Sở Phong, hết lời ngon ngọt, cam đoan giúp cho hắn hả giận.

“Được, ta chờ.”

Quả nhiên, ba ngày sau, Hồng Thịnh được tuyên bố ở lại chiến trường bốn năm, dùng chiến công đền tội, không được rời đi sớm.

Hơn nữa, tuyên bố này cũng trong phạm vi nhỏ, không công khai ra ngoài. Nếu không, ảnh hưởng của sự kiện lần này quá xấu.

Ngày hôm đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy sắc mặt Sở Phong rất khó coi, tức giận muốn rời khỏi chiến trường.

Hai ngày sau, hầu tử gửi tin đến, Hồng gia thần thông quảng đại cầu được loại đại dược, giúp Hồng Thịnh tái sinh được đoạn cơ thể bên dưới, mọc ra hai chân. Đương nhiên, trong thời gian ngắn sẽ rất suy yếu, không có khả năng có được đạo thể cường đại như ban đầu.

“Chờ Hồng Vân Hải rời đi, chúng ta sẽ canh chừng cho ngươi, hoặc đi chung với ngươi xử lý tên Hồng Thịnh kia, đánh hắn ta gần chết. Đương nhiên, tuyệt đối không nên gây ra chuyện chết người.”

Sở Phong nghe xong, hai mắt tỏa sáng, gật đầu đồng ý.

Một ngày nọ, Hồng Vân Hải bị người ta khẩn cấp gọi đi. Sắc mặt Hồng Thịnh đang dưỡng thương trong đại trướng trắng bệch.

Đệ đệ của hắn ta cũng phẫn nộ, cảm giác lần này khó mà tiếp nhận được. Chẳng những không lọt vào danh sách kia, huynh trưởng còn bị ăn thiệt như thế. Hắn ta thật sự muốn trả thù, nhưng tổ phụ của hắn ta lại không thể một tay che trời ở đây.

Oành.

Đột nhiên, đại trướng bị người ta xâm nhập. Sở Phong sải bước bước vào, mang theo cây gậy lớn không nói hai lời đập tới huynh đệ Hồng Vũ.

“A…”

Huynh đệ Hồng gia gầm thét, dốc hết khả năng đối kháng và chém giết với Sở Phong.

Nhưng sức khỏe Hồng Thịnh suy yếu, vừa mới mọc lại hai chân, đả thương bổn nguyên, chiến lực giảm mạnh, hoàn toàn không ngăn được lang nha đại bổng.

Về phần đệ đệ của hắn ta, hoàn toàn không cách nào đánh đồng với Tào Đức trong cảnh giới Kim Thân.

Kết quả trận chiến này không cần suy nghĩ nhiều. Cộng thêm hầu tử, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao cũng vào theo, khiến cho huynh đệ kia lạnh từ đầu đến chân.

Hôm đó, rất nhiều người nghe được tiến quỷ khóc sói gào bên trong đại trướng. Huynh đệ họ Hồng bị ngăn bên trong, bị Sở Phong mang theo gậy lớn đánh cho tàn phế.

“Tào Đức.”

Khi đám người Sở Phong rời đi, Hồng Vũ gầm thét, cả người toàn máu, không cách nào đứng dậy. Còn Hồng Thịnh thì không nhúc nhích, chẳng khác nào người chết.

Bình Luận (0)
Comment