Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nếu để cho Sở Phong biết suy nghĩ trong đầu bọn hắn, chắc chắn sẽ tẩn cho bọn hắn một trận tơi bời.
“Được lắm, ta đi! Tào Đức, ngươi nhớ cho kỹ, ngươi nhất định không có kết cục tốt. Dám coi thường người truyền tin, xé nát thư của tiểu thư nhà ta, không phục tùng mệnh lệnh đi thỉnh tội của người, ngươi cứ chờ bị đẹp mặt đi!”
Nữ tử kia cười lạnh, giương cằm, xốc lên tấm màn đi ra ngoài.
Sở Phong mặt trầm như nước. Hắn lại một lần nữa bị uy hiếp, hơn nữa còn là bởi một ả thị nữ của vị tiểu thư kia.
Ầm ầm!
Chỉ trong tích tắc, hắn đột ngột ném chuỳ nanh sói ra ngoài, lực tay vô cùng dũng mãnh, những cái đinh sắc bén trên chuỳ lập tức xoay tròn bay ra ngoài với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Giờ khắc này, đừng nói nữ tử kia, ngay cả đám người Di Thiên, Tiêu Dao đều không kịp phản ứng, căn bản không ngờ rằng Tào Đức lại ra tay bất ngờ như vậy.
Đầu bọn họ lập tức to như cái đấu. Nữ nhân kia cực kỳ không dễ chọc, chẳng sợ không hòa thuận với đám bọn họ, bọn họ vẫn phải do dự có muốn hay không phục kích nữ nhân kia.
Vậy mà lúc này Tào Đức lại dứt khoát như vậy, lần đầu tiên gặp mặt đã đánh thị nữ của nàng ta trước rồi.
Hiển nhiên, nữ tử này căn bản không có chút phòng bị nào. Ả không thể ngờ rằng lấy thân phận của mình mà trước khi đi còn phải chịu một gậy.
Bụp!
Chuỳ nanh sói như một tia sét toả ánh hào quang, lập tức đập trúng mông của nữ tử kia. Đòn này đúng thật là thê thảm, ả ta lập tức bay vèo ra xa, máu văng khắp nơi.
“Tào Đức!” Ả gầm thét, xấu hổ cùng giận dữ tột cùng, quả thực không thể tin được mình phải chịu một đòn đau nhức khó nhịn thế này, cái mông đều bị chuỳ nanh sói đập cho nát nhừ.
“Ngươi còn dám uy hiếp ta một lần nữa xem!” Sở Phong nghiêm mặt nói, sau đó còn nhấc đôi chân dài đuổi theo ra đi.
“Aaa...”
Nữ tử hét thảm một tiếng, bộ dạng cũng hãi hùng khiếp vía, co giò bỏ chạy như một cơn lốc xoáy.
Mọi người nhìn thấy ả hóa ra bản thể, là một con thú trông giống như con chồn. Xung quanh người ả nổi lên một chùm gió lốc khiến bụi đất mịt mù, chớp mắt đã chạy không còn thấy hình dáng.
Ả quả thật không dám dừng lại, bởi ả chưa từng gặp qua nam nhân ghê tởm như thế, dám động thủ với ả, đánh mông ả đến nở hoa, khiến ả xấu hổ và giận dữ. Tên Tào Đức đó thật đúng là đáng hận chết đi được.
Bên ngoài có không ít tiến hóa giả cấp độ Kim Thân đến từ các tộc. Bọn họ thấy được cảnh này đều trợn mắt há hốc mồm.
“Đại ca nóng tính à, ngài cũng giỏi quá ha, ta phục rồi đấy! Sao ngươi nói xuống tay là liền xuống tay vậy hả, chúng ta không thể mềm mỏng, kiềm chế một chút được sao!”
Bằng Vạn Lý đứng đó xoa tay, không biết nói gì cho phải.
“Kêu ai là đại ca, các ngươi đều già hơn ta đấy!” Sở Phong lại xoi mói chuyện này.
Đây là trọng điểm hả? Dù là Bằng Vạn Lý hay Hầu Tử đều không còn gì để nói, cảm thấy điểm chú ý của Tào Đức sao lại kỳ diệu thế không biết.
Di Thanh cũng không nói gì, nhưng sau đó lại vụng trộm hé miệng cười, cảm thấy tên Tào Đức này rất có ý tứ, tính tình như một con ngựa hoang, so với mấy trang tuấn kiệt kia thì quá mức kỳ dị, khác biệt một trời một vực.
Đồng thời, nhìn thấy vết máu ngoài lều và cơn lốc xoáy đang bay nhanh trốn đi thật xa kia, nàng cảm thấy đau thay cho cái mông của nữ tử kia. Cô ta cũng quá xui xẻo, gặp phải tên Đức hung tàn này.
Lúc này, rất nhiều người ở liên doanh Kim Thân đều bị kinh động, sau khi biết chuyện gì xảy ra, cả đám nều nín lặng. Tay Tào Đức này thật đúng là chính trực, thẳng thắn, mới đó mà lại đắc tội với một nữ nhân có lai lịch lớn!
Chỉ có hai huynh đệ Hồng Thịnh và Hồng Vũ sau khi biết chuyện là không nhịn được mà mắng to. Chính trực cái rắm, tên Tào Đức kia chắc chắn là đang cố ý giả đò bộp chộp ngay thẳng, kỳ thật hắn là một tên rất ghê tởm, bịp bợm.
Đồng thời, Hồng Thịnh cũng thấy chột dạ. Gã từng nói cho người ta là gã bị oan, vì gã đoán được nếu lời này truyền đến tai của nữ tử kia thì dựa vào giao tình của bọn họ chắc chắn nàng ta sẽ ra mặt giúp gã.
Thế nhưng bọn họ không hề nghĩ đến chuyện tên Tào Đức này lại hung tàn như vậy, đánh người truyền tin của nữ tử kia đến mức mông cũng nở hoa, có trời mới biết sẽ có hậu quả gì.
Hậu quả của tên Tào Đức là gì thì gã chưa biết, nhưng chính gã đã phải chịu hậu quả ngay sau đó.
Bởi vì, Tào Đức lại tới nữa! Thừa dịp tổ phụ gã ra ngoài, hắn lại tìm đến tận cửa, chỉ ngay thẳng mặt mắng gã đâm chọt đằng sau, vì vậy lại đánh cho gã một trận te tua.
“Ta... Tào... Đức!”
Gã hận không thể chửi ầm lên. Mình vừa nhờ thay xong một món thuốc hiếm có mới dưỡng cho vết thương ổn ổn, thế mà mẹ nó... lại bị đánh!
Đồng thời, cả đệ đệ Hồng Vũ của gã cũng vì liên luỵ mà lại bị hành hung một trận, tức giận đến mức trợn trắng mắt, trực tiếp ngất đi, trong lúc hôn mê còn đau đến co giật.
"Ta có liên quan gì đến chuyện này hả, cũng không phải ta gọi nàng đến hỏi tội ngươi!” Hồng Thịnh nghiến răng nghiến lợi. Gã không biết lại phải dưỡng thương bao lâu nữa, tốn công giày xéo một gốc cây thuốc hiếm nhưng rốt cuộc lại bị lãng phí.
“Mặc kệ ngươi có tin hay không, dù sao ta tin chính ngươi đã kêu người đến.” Sở Phong không thèm nghe gã giải thích, đánh xong liền lập tức phủi mông chạy lấy người.
Mẹ nó! Hồng Thịnh tức đến run rẩy, thật muốn liều mạng với hắn mà! Quá ư là xấu hổ, quá ư là đáng hận, cũng quá ư là chọc người ta điên! Hồng Thịnh gã cũng từng là cao thủ một đời, thế mà lại rơi xuống nông nỗi này.
“Huynh đệ, ngươi hôm nay cũng quá hung bạo rồi, ra tay với nữ nhân như vậy không tốt lắm đâu.” Bằng Vạn Lý nói.
Sở Phong cười nhạo, nói: “Nàng ta đã hếch mũi lên mặt thế kia mà ta còn có thể cười làm lành sao? Chọc phải bổn tọa, ta không thèm quản ả là nam hay là nữ!”
Đây là lời nói thật, năm đó lúc ở Tiểu Âm Gian hắn vẫn xuống tay với mấy Thánh nữ kia như thường, bắt trói được một đám, cuối cùng còn bán đi không ít đấy chứ.
Ngoài ra, ngay cả mẹ ruột của con trai hắn cũng từng bị hắn hạ độc thủ đến mức quyết đấu sinh tử, cuối cùng lại ngoài ý muốn có tiểu Đạo sĩ.
“Ngươi có biết địa vị của vị tiểu thư kia không?” Hầu Tử hỏi. Hắn nhíu chặt mày, cảm thấy chuyện này khó giải quyết rồi đây. Mặc dù hắn cũng không thích vị đại tiểu thư kia, nhưng hắn cũng hoàn toàn không muốn chọc vào nàng ta.
Cho nên vị đại tiểu thư kia chỉ nằm trong danh sách dự bị thôi chứ không có bị liệt vào đối tượng phục kích trọng điểm.