Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Không hề, chúng ta tuyệt đối không như thế, không có quá nhiều yêu cầu, chỉ là thời điểm cần Tào huynh liền mong hắn ra tay. Nếu như hắn không đồng ý, chúng ta tuyệt đối không miễn cưỡng hắn đi ra chịu chiến, sở dĩ như vậy chính là do tộc ta coi trọng tiềm lực của hắn, tương lai chắc chắn sẽ có khả năng vô hạn.”
Cửu Đầu Điểu trông rất thản nhiên, gã ta cũng trực tiếp nói rõ, lĩnh vực cấp Thánh và cấp Thần trong tương lai, dương gian sẽ mở ra thêm vài cọc tạo hóa nữa, tất nhiên cần những người như Tào Đức tương trợ.
Sắc mặt đám người Di Thiên thay đổi, dương gian có vài địa phương đặc thì, ví dụ như Thời Quang Lâu, còn có Như Lai Điện, hay là hồ Khởi Nguyên, tất cả đều rất kỳ dị, cấn có tiến hóa giả đặc thù.
Ví như Thời Quang Lâu có năng lực gia trì thời gian kia, có thể đem một người vứt xuống thời kỳ lịch sử, đem người ta trở lại trạng thái thiếu niên thanh xuân.
Nếu thực sự là vậy, đến lúc đó so đấu cũng không phải là cảnh giới, mà càng thiên về năng lực công kích của cấp độ tương ứng.
Nếu như có người ở một lĩnh vực nào đó có thể xưng là số một trong tỷ vạn công kích đến nay, vậy thì người đó tuyệt đối sẽ trở thành người thắng lớn.
Nếu như ở trong cấp độ tương ứng kia, trở thành một trong những người trong lịch sử, vậy thì lại càng đáng sợ, đến lúc đó khẳng định có thể nghiền ép rất nhiều đối thủ cạnh tranh.
Đương nhiên, ở trong Thời Quang Lâu, dựa vào một người là không thể, nếu như lực gia trì đem một người đang ở trạng thái già nua chuyển nghịch thời gian, nếu như tương ứng đến cấp bậc Thiên Tôn, vậy thì cảnh giới và địa vị của người kia liền nguy to.
Nói như vậy, người trẻ tuổi như Sở Phong cũng không có uy hiếp gì cả, cho dù có bị đánh đến trạng thái già nua, hắn cũng không tương ứng với thực lực Thiên Tôn.
Lúc này, sau khi con khỉ nghe những lời của Cửu Đầu Điểu, sắc mặt của gã có chút ngưng trọng, gã nhận ra được tộc quần này đã bắt đầu mưu đồ đến vài cọc đại cơ duyên kia.
Nếu quả thực đem vật trấn lâu trong Thời Quang Lâu lấy ra, có trời mới biết nhất tộc Cửu Đầu Điểu này có thể mạnh đến bước nào!
Bởi vì một khi có quan hệ đến thời gian, loại đồ vật kia chính là vô giá, có thể khiến người ta chân chính vô địch thiên hạ.
Về phần những cái khác như hồ Khởi Nguyên hay các vùng ao đầm có trật tự vạn linh, đều là những địa phương đáng sợ tương cận, đương nhiên cũng là vùng đất có cơ duyên nghịch thiên.
Ví dụ như đại hắc thủ Lê Đà thời tiền sử, y cũng là tiến vào một trong những nơi đó mà nhanh chóng quật khởi, trong lúc tuổi tác không lớn đã dám khiêu chiến bốn chỗ, đánh nhau với Võ Phong Tử, đánh bất ngờ những sinh linh đáng sợ thỉnh thoảng đi lại trong khu vực biên duyên, chuyên đi săn những người và khí vật có liên quan đến luân hồi.
Nói tóm lại, sau khi Lê Đà ở loại địa phương này thì đã quật khởi, có thể lật tung thiên hạ, không có nơi nào, không có ai là y không dám hạ hắc thủ!
Sau khi Sở Phong âm thầm hỏi Bằng Vạn Lý và Tiêu Dao, tìm hiểu đến những ẩn tình này, quả thực có chút say mê, không khỏi ngơ ngẩn một chốc, hắn thực sự rất mong đợi ngày đó đến sớm một chút.
“Cho nên nói, ta đối với Tào huynh rất chân thành thẳng thắn, có cái gì nói cái đó, đến lúc đó ngươi và chúng ta sẽ là quan hệ hợp tác, sẽ không làm khó ngươi, có cơ duyên thì cùng lên, hơn nữa trong vòng trăm năm đó chúng ta sẽ cung dưỡng ngươi, bất luận Tào huynh cần tài nguyên tu hành gì, chúng ta đều sẽ cung cấp cho ngươi!”
Những lời Cửu Đầu Điểu nói đều vô cùng hấp dẫn, nói năng rất có khí phách, khiến Sở Phong nhất thời động tâm, đây thực sự là điều kiện hợp tác rất kinh người, hắn cần thứ gì sẽ cung cấp thứ đó? Đi đâu tìm được loại môn phái tiến hóa như này đây.
Thế nhưng hắn cũng thở dài trong lòng, không dám đi a, nếu như tiến vào trong tộc quần như thế, bí mật trên người hắn chỉ sợ sẽ bị lộ hết, đến lúc đó cái gì cũng không giấu được.
Nếu như thực sự đến khi đó, hộp đá của hắn, ba viên hạt giống của hắn sẽ thuộc về kẻ nào? E là đều biến thành bảo vật của bộ tộc Cửu Đầu Điểu.
“Những điều kiện này quả thực khiến ta động tâm, không biết có hạn chế gì không, ta có thể tự do hành tẩu ở ngoài hay không, không đi vào tộc các ngươi cũng không thành vấn đề chứ?” Sở Phong thăm dò sâu hơn.
Đôi mắt đẹp của Di Thanh khẽ động, âm thầm truyền âm: “Tào huynh, huynh tốt nhất không nên có quan hệ gì với bọn họ, nếu cứ dây dưa không rõ, chỉ sợ tộc này sẽ ăn tươi nuốt sống huynh đến xương cũng không còn, cho dù điều kiện nhìn thì có vẻ rộng rãi, thế nhưng đến lúc ấy vẫn là kích trí mạng.”
Lúc này, Cửu Đầu Điểu cười nói: “Hạn chế của chúng ta đối với Tào huynh tuyệt không nhiều, chỉ cần ngẫu nhiên tụ họp là được, nếu không Tào huynh từ đầu đến cuối không xuất hiện, chúng ta cũng lo lắng ngươi đi xa, sẽ không trở lại nữa.”
Sau khi Sở Phong nghe xong, đối với sự thẳng thắn của gã ta không thể nào không quan tâm, cái này chính là hạn chế, nếu như thực sự để bọn chúng để mắt đến bản thân, sau này chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện.
Ngoài ra, cho dù có hợp tác với bọn chúng, những diệu vật thu được ở Thời Quang Lâu chỉ sợ sẽ dẫn đến phong ba cho hắn, tộc này ắt sẽ bất bình, phái ra người âm thầm xử lý.
“Tào huynh, ngươi cứ suy nghĩ đi, chúng ta còn có thể cung cấp cho ngươi càng nhiều thứ, chỉ cần ngươi muốn, cứ trực tiếp mở miệng, chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn.” Mặt mũi Cửu Đầu Điểu tràn ngập ý cười, nhìn dáng vẻ cực kỳ chân thành.
Nhưng mà đám hầu tử, Di Thanh, Tiêu Dao và Bằng Vạn Lý lại không thoải mái chút nào, bởi vì lần này bọn họ hợp tác với Tào Đức đi liều mạng một phen, đến cuối cùng lại lòi ra một tên Cửu Đầu Điểu ngồi mát muốn ăn bát vàng, dựa vào cái gì chứ?
Bằng Vạn Lý nói: “Ngươi nói những lời này, tộc ta đều có thể cung cấp cho Tào Đức!”
Đôi mắt sáng của Di Thanh cũng chớp động, khí chất linh hoạt mà kỳ ảo, cô cũng lên tiếng: “Lại nói, ngươi dựa vào đâu mà dám đến đây bàn điều kiện, nói cái gì mà nếu Tào Đức đáp ứng điều kiện của ngươi, các ngươi liền cam đoan hắn có cơ hội hấp thu tinh túy Dung Đạo Thảo, điều này hắn vốn dĩ nên có được, các ngươi lấy thứ thuộc về hắn để đưa ra bàn điều kiện với hắn, không thấy rất nực cười sao hả?”