Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2495 - Chương 2495: Không Hề Sợ Hãi (3)

Thánh Khư Chương 2495: Không hề sợ hãi (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc này, Thập Nhị Dực Ngân Long đi về trước mấy bước, hắn ta có mái tóc bạc trắng, không nhanh không chậm mà lên tiếng, âm thanh rất hữu lực: “Hừ, không phải ta nói các ngươi, thực sự cảm thấy lần này Tào Đức có khả năng leo lên được tờ danh sách kia? Ngươi đi hỏi lão gia hỏa trong tộc mình đi, thật sự nguyện ý vì Tào huynh mà trở mặt với các tộc?”

“Lão tôt của tộc ta tất nhiên sẽ tận hết khả năng!” Hầu tử cất cao âm thanh nói.

“À...” Cửu Đầu Điểu cười nhạt một tiếng, nói: “Con khỉ này, ngươi sẽ không ngây thơ cho rằng lão tổ trong tộc sẽ nhiệt tình tương trợ đến cuối đấy chứ, các ngươi đều đã leo lên tờ danh sách kia rồi, bọn họ làm sao sẽ trả cái giá lớn để giúp một mình Tào Đức đây, dù sao thì đến cấp bậc kia của bọn họ, nợ ơn người khác chính là đáng sợ nhất, rất khó trả hết ân tình. Ta dám khẳng định bọn họ sẽ không vì Tào huynh mà ra mặt, hơn nữa rất khó khả năng quay người liền đem hắn đi bán!”

“Ngươi nói vậy là có ý gì?!” Di Thiên quát lớn, mặt mũi ngập tràn giận dữ.

Cửu Đầu Điểu nói: “Chúng ta vẫn còn trẻ, trong lòng có nghĩa khí, tin tưởng nhân gian còn có công đạo. Thế nhưng các ngươi thử nghĩ một chút lão tổ các nhà xem, đã sống đến niên kỷ này, liệu có còn là nghĩa khí hào kiệt như thời trẻ? Ta dám chắc rằng chỉ cần lợi ích đủ đầy liền có thể đả động bọn họ, đến lúc đó đừng nói là đem bán Tào huynh, ngay cả đích thân ra tay xử lý hắn đều có khả năng xảy ra, càng mạnh mẽ lại càng vô tình, bằng không nào có thể trường thịnh không suy, kia chính là vì bọn họ đủ máu lạnh đủ tàn nhẫn, những kẻ mềm lòng đều đã chết rồi!”

“Ngươi sủa cái rắm!” Di Thiên tức giận gào lên, cầm lấy đại côn Ô Kim, rất nhanh đã muốn đuổi người, không muốn tiếp tục nhiều lời với gã ta nữa.

“Chúng ta đi!” Cửu Đầu Điểu cũng vô cùng dứt khoát, mang người của mình xoay người rời khỏi.

Lúc đi ra đến lều trướng, gã ta bỗng dưng quay đầu, nói với Sở Phong: “Tào huynh, ngươi nên có đầu óc một chút, tình huống không đúng liền nhanh chóng đi thôi, bằng không cứ mù quáng tin tưởng người ta, vì người ta vào sinh ra tử, cuối cùng lại là vất vả một trận không công, ngược lại còn bị người ta hãm hại!”

Nói rồi liền rời khỏi, trực tiếp biến mất.

“Đừng nghe lời gã ta, tên khốn kiếp này chính là đến ly gián chúng ta!” Bằng Vạn Lý lên tiếng.

“Ta sớm muộn cũng sẽ xử lý gã ta, đối địch với ta cũng không phải lần một lần hai, hơn nữa mỗi lần đều hạ ám chiêu!” Di Thiên lại càng thêm tức giận bất bình.

“Ta mệt mỏi, quay về nghỉ ngơi trước đây.” Xích Lăng Không cáo từ, để cho người nâng mình lên giường bệnh, sau đó rời khỏi nơi này, y quả thực có chút cô đơn, cũng có chút không cam tâm.

Lúc này đây, trong lòng Sở Phong cũng không tài nào bình tĩnh, hắn tự nhủ không được nghĩ ngợi nhiều nữa, đừng để ngộ nhỡ bị người ta bán đi, đến lúc đó cũng không có chỗ để mà khóc.

Mặc dù mấy người Di Thiên đều lấy máu thề, bảo đảm hắn không có việc gì, sẽ rất an toàn, thế nhưng loại thề máu tiền sử này cũng không phải là không có cách giải.

“Tào Đức, ngươi chớ suy nghĩ nhiều, ta cam đoan không thiếu tên ngươi trong danh sách!” Con khỉ đỏ hồng mắt, dáng vẻ kích động, vỗ vỗ bộ ngực, nói bọn gã không phải hạng người qua cầu rút ván.

Sở Phong gật đầu, sau khi uống chút rượu liền đi dạo quanh liên doanh Kim Thân, hắn đang suy tính đường lui cho mình.

Trên người của hắn có bùa Thiên Độn mà lão Cổ đã cho lúc trước, có thể đoán được chạy trốn không thành vấn đề, có đường lui như vậy, hắn cũng có chút không cam lòng, nếu thực sự bị người ta cướp mất cơ duyên của mình, nửa đường bị kẻ nào đó ra nẫng tay trên, hắn liền đại náo một trận, bằng không khó có thể tiêu trừ ác khí trong lòng, hắn muốn giết chết kẻ đầu sỏ!

Sau đó không lâu, trong lòng Sở Phong run lên, hắn trông thấy một nam tử cõng một thanh đao trên lưng đi đến, sắc mặt kẻ kia đờ đẫn, thế nhưng đao ý lại không ngừng tràn ra trong lúc vô hình, quả nhiên như muốn xé rách bầu trời, hắn ta đang đi đến từ của nam của liên doanh, chặn lại đường đi của hắn.

Mà ở sau lưng hắn ta còn có một đám tùy tùng, ai nấy đều là Thánh giả!

Côn Long!

Sở Phong lập tức ý thức được người này dĩ nhiên là hắn ta, là Thánh giả số một mà Kim Lâm kia tôn sùng!

Cũng trong lúc đó, cửa tây cũng có một nam tử dáng người cao to đi đến, mái tóc vàng rất rực rỡ, toàn thân đều là màu vàng kim, giống như thần thái dương xuất thế.

Xung quanh nam tử nọ được một tầng ánh sáng vàng óng bao phủ, che phủ kín kẽ giống như ánh sáng phật quang phổ chiếu, khiến nam tử nọ càng trở nên thần thánh và cường đại!

Gương mặt nam tửu nọ rất trắng, cũng vô cùng anh tuấn, mang theo vẻ đẹp lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Sở Phong!

Phía sau gã cũng có một đoàn người, đều là cảnh giới cấp Thần!

Là ca ca của Kim Lâm, là sự tồn tại cường giả cấp Thần xếp vị trí thứ ba của dương gian, phục tùng dưới trận doanh Ung Châu!

Trong lòng Sở Phong trầm xuống, những người này lại tìm đến tận cửa lần nữa, ngăn chặn đường đi của hắn, đây là muốn làm cái gì?

“Tào huynh, đi bên này!” Đúng lúc này, Cửu Đầu Điểu liền xuất hiện, dáng vẻ phong trần mỏi mệt, gã ta giống như một tia chớp bổ ầm xuống, kêu gọi Sở Phong, bảo hắn mau chóng rời khỏi.

“Tại sao?” Con ngươi Sở Phong co lại.

“Một số cường giả thỏa hiệp hai bên, làm ra quyết định sau cùng, lần này các ngươi tập kích Á Thánh, vô cớ chém giết, phá hư quy củ, muốn bắt ngươi gánh trách nhiệm, đem ngươi làm dê thế tội!”

Cửu Đầu Điểu mang đến tin tức như vậy khiến Sở Phong lạnh từ đầu đến chân, sau đó hắn rất muốn mắng một câu bệnh thần kinh, lửa giận tràn ngực, hai tai đều kêu lên ong ong, kết quả này quả thực khiến người ta nghẹn khuất, hơn nữa còn quá ác tâm!

Có thể làm ra sự tình như vậy?

“Cửu Đầu Điều, ngươi tránh ra!” Lúc này, Côn Long đã lên tiếng, trường đao sau lưng tỏa ra khí thế bức người.

Huynh trưởng Kim Lâm - cường giả cấp Thần kiệt xuất của Kim gia, Kim Liệt cũng đi đến, trong mắt là thần quang sáng chói, sát ý vô tận, từng bước ép đến.

Cửu Đầu Điểu lộ ra sắc mặt khác thường, nói: “Côn Long, Kim Liệt huynh trưởng, tin tức của các ngươi đều thật linh thông, bên trên còn chưa có truyền đến đâu, lão gia hỏa nhà các ngươi vừa đưa ra quyết đoán, vậy mà các ngươi đều biết rồi?”

Bình Luận (0)
Comment