Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tiếp đó, Cửu Đầu Điểu rất sốt ruột mà âm thầm truyền âm cho Sở Phong, nói: “Mau đi cùng ta, trên người ta mang theo thần phù, chỉ cần ra khỏi liên doanh liền không còn cấm chế, chúng ta có thể dùng thần phù chạy trốn trong nháy mắt. Tào huynh, ngươi đã nhìn ra thành ý của ta chưa? Thời khắc mấu chốt, ta mới là người lo lắng cho tính mạng của ngươi, sớm đưa tin tức cho ngươi, tất cả đều là vì hợp tác say này, hy vọng sau này chúng ta có thể yên tâm giao phó phía sau cho đối phương, cùng nhau giết địch!”
“Muốn chạy? Không có khả năng, một kẻ bị vứt bỏ, đã định trước phải hỏi tội, trực tiếp để chúng ta ra tay mới tốt!” Côn Long lên tiếng, âm thanh lạnh như băng.
Kim Liệt cũng đi tới, mái tóc vàng kim lay động giống như ánh mặt trời rực rỡ, quang hoa chói mắt.
“Theo ta đi, yên tâm, ta có biện pháp khiến người ta ngăn cản Kim Liệt và Côn Long, chúng ta cứ trốn trước đã!” Cửu Đầu Điểu âm thầm truyền âm.
Nét mặt Sở Phong lạnh lẽo, trong mắt như có hỏa diễm bùng lên, cảm thấy phổi đều muốn nổ, ngày hôm nay nếu thực sự chạy trốn như thế, chắc chắn sẽ khiến một số kẻ vui sướng đến thoải mái.
Hai mắt Sở Phong lạnh như băng, quyết định cược một vố lớn!
Hắn có bùa Thiên Độn, không kẻ nào có thể ngăn cản, cấm chế trong mảnh liên doanh này không có hiệu quả gì với hắn, lúc nào cũng có thể đào tẩu, thế nhưng hắn chính là không cam tâm, muốn xử lý một vài kẻ, dĩ nhiên chính là những kẻ muốn đoạt lấy từ hắn tư cách để tiến vào tờ danh sách kia, muốn cắt lấy tạo hóa thuộc về hắn, còn muốn dồn hắn vào chỗ chết, có thể nhẫn nại tuyệt không nhẫn nhục!
Hắn đến chiến trường tam phương để rèn luyện bản thân chứ không phải chịu khinh bỉ, cùng lắm thì phá thiên, phủi mông một cái liền rời đi, vẫn đổi lại được một thân phận!
Hắn còn hơn phân nửa đất luân hồi, lại thêm vào đó mâu gỗ dài bằng chiếc đũa, màu sắc đen như mực, nó đã từng giết qua kẻ đặt một chân vào cảnh giới Thiên Tôn, ngày hôm nay hắn muốn ở chỗ này giết một con cá lớn!”
Nếu như có thể cướp đi Dung Đạo Thảo, vậy lại càng thêm mỹ diệu!
Chân trần không sợ mang giày, lúc này hắn không sợ hãi một chút nào, chỉ có lửa giận kìm nén trong lồng ngực như muốn thiêu cháy thiên không, muốn đâm thủng trời.
Cửu Đầu Điểu âm thầm thúc giục, nhất định phải đi nhanh, bằng không thì thời gian sẽ không kịp, lát nữa nếu như có Thần Vương giáng lâm, tự mình ra tay bắt giết Tào Đức, vậy thì mọi chuyện đã quá muộn.
“Tào huynh, mau đi thôi, núi xanh còn đó lo gì không có củi đốt, hôm nay cứ nhịn lại trước đã, hôm nào chúng ta sẽ liên thủ, giúp ngươi đòi lại công đạo!”
Cửu Đầu Điểu có chút lo lắng, trên trán đã xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh, thỉnh thoảng lại nhìn về phía ngoài liên doanh Kim Thân, lo lắng có Thần Vương xuất hiện truy nã Tào Đức.
“Tiểu gia không đi đâu hết, ai muốn để ta đổ máu, ta bắt bọn chúng để lại mạng!”
Hai mắt Sở Phong đỏ lên, đó chính là Dung Đạo Thảo, có thể phát triển thành tựu của một tiến hóa giả đến tầng cao nhất, hiện tại hắn không chỉ bị người khác cướp mất cọc tạo hóa mà bản thân vào sinh ra tử mới đoạt được này, vậy mà còn muốn định tội hắn, muốn đẩy hắn vào đường chết, thế đạo này con mợ nó quá hắc ám!
Hắn quả thực không nhịn được nữa, phẫn nộ đến huyết dịch cũng sôi trào, hận không thể lập tức triển khai đạo quả kiếp trước, lấy tư cách Thần Vương để tham chiến, ở chỗ này giết thống khoái một phen!
“Tào huynh, không cần hành động theo cảm tính, ta hiểu tâm tình lúc này của ngươi, dùng tính mệnh để chém giết, cực khổ một trận lại bị người ta giở trò sau lưng. Lúc liều mạng thì cần ngươi, kết quả lúc phân chia chiến lợi phẩm lại muốn giết ngươi, loại nghẹn khuất này ta hiểu. Nhưng mà hiện tại thế địch rất mạnh, lùi một bước để giữ mạng mới là quan trọng nhất, ngươi có bi phẫn hơn nữa thì thế nào được, có thể ngăn cản chấp pháp giả cấp Thần Vương hay sao, có thể giết được Thiên Tôn hay sao?!”
Cửu Đầu Điểu túm một cánh tay của hắn, âm thầm truyền âm khuyên can, sau đó muốn mang theo hắn chạy trốn, vòng qua liên doanh Kim Thân ra ngoài.
Đồng thời gã ta cũng nói cho Sở Phong, mất đi cơ duyên Dung Đạo Thảo lần này cũng không phải chuyện to tát gì, chờ đến lúc Thời Quang Lâu mở ra, chờ đến khi đấm lầy chưa đầy trật tự vạn linh xuất hiện, gã ta đảm bảo sẽ để Sở Phong nhất phi xung thiên, từ đây biển rộng mặc cá bơi, trời cao mặc chim bay, sẽ không còn kẻ nào dám động thù với hắn.
“Tạm thời ẩn nhẫn không phải khiếp nhược, mà là chờ đợi thời cơ, vì sau này có thể bay cao hơn!”
Cửu Đầu Điểu cao giọng, âm thanh như sấm nổ ầm bên tai Sở Phong.
“Còn muốn chạy? Thực sự là nực cười, mấy lão gia hỏa kia đã thỏa hiệp xong xuôi, còn kém để chấp pháp giả cấp Thần Vương đến bắt hắn mà thôi. Bây giờ vẫn vọng tưởng muốn trốn, Tào Đức ngươi vẫn nên ngoan ngoãn đi chết đi!”
Bên cạnh Côn Long có một Thanh nữ quát lớn, gương mặt thì mỹ lệ, thế nhưng thần sắc lại không lương thiện chút nào, hùng hổ đến dọa người.
Về phần bản thân Côn Long, sắc mặt vẫn hờ hững như cũ, không hề có bất cứ biểu cảm lên xuống nào, lưng đeo Thiên Đao, bước từng bước kiên định mang tiết tấu đặc biệt đến gần, dần dần kéo lại khoảng cách.
Trong lúc nhất thời, cả mảnh thiên địa này đều cộng hưởng, hợp thành một cùng nhịp điệu của bước chân hắn ta, giống như một loại trật tự thiên đạo đang thức tỉnh, sau đó nổ vang!
Gần đó có một số tiến hóa giả tầng Kim Thân đang quan sát, lúc này ai nấy đều che ngực, cảm thấy trái tim mình cũng đang nảy lên theo tần suất những bước chân của người kia, lúc nào cũng có thể vỡ tung.
Rất nhiều người đều kinh hãi, cảm thấy thiên địa này gần như bị người ta khống chế trong bàn tay, cảm thấy vị Côn Long kia trở thành đạo thể, là chúa tể trong tiểu thế giới này, bước chân chỉnh tề có quy luật, chỉ cần hắn ta muốn, đột ngột chấn động một chút, có thể sẽ khiến rất nhiều tiến hóa giả cấp bậc Kim Thân nổ tan xác mà chết, bị hủy diệt trong âm thanh bước chân kia!
Đây là một thủ đoạn cực kỳ đáng sợ, có thể nói là người dùng chiêu này gần như đã khống chế trọn mảnh khu vực này!
“Lục thúc, giúp ta ngăn cản bọn họ!”
Cửu Đầu Điểu lên tiếng, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc, lên tiếng với kẻ đang ở bóng tối, để ông ta ngăn cản đám người Côn Long.
Sau lưng Côn Long chính là một đám Thánh giả, rất đáng sợ, âm thanh bước chân hợp thành một, cùng loại sóng âm trật tự kia của Côn Long hòa lại với nhau, cùng đạo âm vang!