Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc bấy giờ, Sở Phong chính thức bị gạt ra ngoài trận đấu, không cần hắn động thủ thì mấy hỗn thế ma đầu kia đã tranh đoạt hạ tử thủ thay hắn, đẩy chính chủ qua một bên.
Hiện tại Sở Phong đang nghiên cứu Cửu Đầu Điểu trong tay, suy nghĩ làm thế nào mới có thể đánh nổ ba cái đầu cuối cùng của gã ta, triệt để kết liễu kẻ này.
“Ngao...”
Giữa sân, thiên sứ của trời – Thập Nhị Dực Ngân Long bị đánh hội đồng quá thê thảm, đến nỗi chốc chốc lại hóa thành bản thể, chốc chốc lại trở về hình người, nhưng bất luận gã có biến hóa và trốn tránh ra sao, đều bị mấy người xung quanh vây lên đội đồng, kết cục không tốt đẹp chút nào.
Không phải do thực lực của gã không đủ mạnh, mà là sự vây công của mấy kẻ xung quanh quá lợi hại.
Tương đối mà nói, Thập Nhị Dực Ngân Long còn mạnh hơn Huyền Vũ, Bạch Ô Nha và Thiên Huyết Đằng một đoạn lớn, là nhân vật có thể đứng ngang hàng với Cửu Đầu Điểu.
Thế nhưng lúc này lại bị vây đánh, cho dù gã có thần thông quảng đại cỡ nào cũng vô dụng, bị nhân vật tầm cỡ như đám Di Thiên chém giết, đã định trước là có kết cục bi thảm.
“A!”
Gã lại gào thảm một tiếng, vảy rồng nhuốm máu trên người rơi xuống, máu tươi ồ ạt chảy ra.
Lúc này đến lượt Di Thanh chiếm được vị trí công kích, không ngờ còn bá đạo hơn cả huynh trưởng nhà cô, đại côn Ô Kim trong tay không ngừng lên xuống giống như những tia chớp màu đen đan xen, khí thế rất trầm, quá mạnh mẽ quá bá khí.
Mấy côn liên tiếp quất đến trên lưng Thập Nhị Dực Ngân Long, có thể thấy rõ mười hai cánh của gã trực tiếp nổ tung, long huyết văng tứ phía, vảy rồng rơi lả tả.
Chỉ một thoáng mà thôi, Di Thanh đã trực tiếp xử lý gọn chín cái cánh của Ngân Long, lại thêm vào hai cánh bị huynh trưởng của cô đánh nổ, hiện tại trên lưng Ngân Long chỉ còn sót lại một chiếc cuối cùng!
Rất nhiều người đều rung động, về phần Ngân Long thì không khỏi tru lên đau đớn, sau lưng gã toàn màu đỏ, chỉ còn duy nhất một chiếc cánh trơ trọi, cơ thể mất đi cân bằng, gã phẫn nộ phản công, đầu rồng vô cùng dữ tợn.
Rất nhiều người không khỏi sửng sốt, rất khó tưởng tượng được Di Thanh lại mạnh mẽ nhường này, còn lợi hại hơn cả huynh trưởng nhà cô!
Phải biết rằng dáng vẻ của Di Thanh tương đối mỹ lệ, một thân bạch y xuất trần, mái tóc dài óng ả mềm mại, đôi mắt to tròn thuần khiết, cả người vô cùng linh hoạt phiêu dật giống như có một cỗ tiên khí lượn quanh, có thể xưng là mỹ nhân tuyệt thế.
Nhưng một khi cô đã ra tay động thủ, không ngờ lại khiến Di Thiên cũng phải thối lui nhường lại đường cho muội muội nhà mình, để cô trở thành kẻ tấn công chủ yếu, thế tiến công kia cũng quá dũng mãnh và cường thế.
Chẳng qua động tác của cô lại rất ưu mỹ, cho dù ra tay cực kỳ bá đạo, thế nhưng lại có một loại ý vận không minh nào đó, tóc dài phiêu động, tay áo phấp phới, quả thực là siêu thoát trần tục.
Nhưng trong mắt Ngân Long lại hoàn toàn ngược lại, cứ như thế trong một thoáng ngắn ngủi, gã cảm thấy bản thân đã đi đến địa ngục, bị đại côn Ô Kim đánh gãy xương cốt, nhục thân đều sắp tan vỡ.
Coong!
Giữa hoa lửa tung tóe, trên đầu Ngân Long lại chịu thêm một kích, răng rắc một tiếng, chiếc sừng rồng hoàn hảo còn lại cũng đứt gãy.
“Grao...” Gã phát ra âm thanh như dã thú tru thét.
Sau đó tiếng kêu đau đớn của gã liền ngưng bặt, bởi vì phần đuôi bỗng dưng truyền đến đau nhức kịch liệt, đại côn trong tay Di Thanh không ngừng rơi xuống, sờ sờ nện đứt chiếc đuôi màu bạc của gã, khiến nó rời khỏi cơ thể, máu đỏ nhuộm đầy đất.
Di Thanh là muốn giết rồng!
Thập Nhị Dực Ngân Long có muốn chạy trốn cũng không thể, vừa mới xông lên bầu trời thì đã bị Kim Sí Đại Bằng kia vồ đến, dùng móng vuốt sắc bén trực tiếp kìm kẹp.
Trong không trung, một mảnh long huyết rơi xuống!
Thập Nhị Dực Ngân Long lại rơi xuống dưới đất, kết quả lại bị Tiêu Dao bồi thêm một chưởng ấn, một kích này khiến gã lập tức phun ra mười ba ngụm máu, ngũ tạng đều rạn nứt, cơ thể lung lay sắp đổ.
Trong liên doanh Kim Thân, tất cả mọi người đều hít ngược một ngụm khí lạnh, tổ đội Cửu Đầu Điểu, Thập Nhị Dực Ngân Long và mấy huynh đệ kết bái của chúng đều bị diệt gọn hoàn toàn.
Mà trên mặt đất, Bạch Ô Nha vẫn chưa có chết, nó bị Sở Phong đánh bay nửa cơ thể, ngã trong vũng máu, lúc này cũng không nhịn được mà khiếp sợ, muốn lặng lẽ không tiếng động mà đào tẩu.
Kết quả, một màn lén lút này bị hầu tử phát hiện, gã lập tức thi triển một pháp thần thông Tương Thiên Địa, phi thân nhảy lên đạp một cước, bịch một tiếng, Bạch Ô Nha chính thức bị dẫm chết, máu tươi bắn ra một mảng lớn!
“Không hổ là Thập Nhị Dực Ngân Long a, quả nhiên là da dày thịt béo, đến bây giờ vẫn có thể kiên cường không chết!”: Bằng Vạn Lý lên tiếng.
Những người còn lại nghe được đều cười lạnh một tiếng, sau đó cùng nhau hướng đến chỗ gã đánh giết.
Đáng thương cho Thập Nhị Dực Ngân Long, giây phút cuối cùng cũng không chịu nổi mấy lần giày vò liền bị mấy người hầu tử đánh chết, sừng rồng, xương rồng đều nhuốm máu, phân tán tứ tung.
“Chín đầu kia, mi cũng chết đi cho ta!”
Hầu tử, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao và Di Thanh lại tiếp tục xông đến, muốn xử lý Cửu Đầu Điểu.
Sở Phong tất nhiên là tương đối phối hợp, vui một mình không bằng vui mọi người cùng vui, lập tức vứt nửa cơ thể của Cửu Đầu Điểu xuống đất, để mấy người cùng nhau hạ tử thủ.
Bởi vì bản mệnh thần thông của Cửu Đầu Điểu rất cổ quái, ba cái đầu còn lại pháp sáng che chở bộ phận từ ngực trở lên, từ đầu đến cuối khó mà công kích, cho nên vẫn còn sống đến hiện tại.
Hiện tại mấy hỗn thế ma vương đều tụ họp đông đủ, có thể cùng nhau hội đồng!
Bọn hắn cũng không nghiên cứu làm cách nào để sử dụng bí thuật công phá màn sáng bảo hộ của đối phương, mà là dùng phương thức đơn giản mà trực tiếp nhất, thẳng thắn mà lỗ mãng, cứ thế hạ xuống tử thủ.
Ví dụ như hiện trường lúc này có hai đại côn Ô Kim đang hỗn động, Di Thiên cùng Di Thanh liên tiếp xoay tròn đại côn, không ngừng đập xuống đầu Cửu Đầu Điểu.
Lại ví như Kim Sí Đại Bằng huýt dài một tiếng, khắp trời ngập tràn kim quang mãnh liệt, gã ta hóa thành thanh đao sắc bén vàng kim, từ trên không trung lao thẳng xuống, chém thẳng vào Cửu Đầu Điểu.
Ngoài ra, Tiêu Dao còn sử dụng quyền ấn như Cửu Thiên Thần Lôi, bộc phát ra ánh sáng chói mắt, liên tiếp đánh xuống trên người Cửu Đầu Điểu.
Tất cả bọn họ đều hạ tử thủ, ra tay tuyệt đối không lưu tình, chủ yếu là có quá nhiều ác cảm với Cửu Đầu Điểu, không mong gặp lại gã ta chút nào.