Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Chạy đi đâu!”
Sở Phong lên tiếng, tuy rằng thân thể bản thân lay động rất mạnh, thế nhưng hắn cũng không để ý đến, vẫn tiếp tục ra tay với người tiếp theo, roạt một tiếng, ánh sáng xung thiên, Bạch Ô Nha ở giữa không trung bị đánh đến tàn phế, nửa cơ thể bị nổ đến nát vụn, nửa cơ thể còn lại rơi trên mặt đất, nó kêu lên thảm thiết, không ngừng vùng vẫy.
Chủ yếu là do một kích ban nãy của Sở Phong đánh lệch, bằng không thì Bạch Ô Nha tuyệt đối không còn sống mà kêu la.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, trong đại trướng cách đó không xa, Di Thiên, Di Thanh, Tiêu Dao, Bằng Vạn Lý cùng nhau xông ra, toàn bộ đều hét lớn.
“Kẻ nào dám bắt nạt huynh đệ của chúng ta? Giết không tha!”
“Cửu Đầu Điểu, Thập Nhị Dực Ngân Long, các người chán sống rồi đúng không, muốn chết!”
“Giết hết toàn bộ!”
Mấy người Di Thiên gào lên, cấp tốc phi nước đại mà đến, có người mang theo đại côn Ô Kim, có người giang ra đôi cánh vàng rực, cùng nhau hạ tử thủ, công kích Cửu Đầu Điểu và Thập Nhị Dực Ngân Long.
Những người quan sát trận chiến thì hóa đá.
Cửu Đầu Điểu và Thập Nhị Dực Ngân Long vừa kinh vừa sợ, rất muốn mắng lớn, ánh mắt của các ngươi là như thế nào, đây là ai giết ai a!?
Nhưng mà lúc này, đám hầu tử, Bằng Vạn Lý, Di Thiên và Tiêu Dao sẽ tuyệt đối không giảng đạo lý với chúng, ban nãy bị người ta vây khốn trong doanh trướng đã khiến bọn họ nghẹn một hơi ác khí, hiện tại lại biết Tào Đức bị người ta thiết kế sát cục, tất nhiên lại càng thêm phẫn nộ, tất cả đều dồn đến lúc này để bùng phát, chính thức hạ sát chiêu.
“Bắt nạt huynh đệ của chúng ta? Thực sự ăn gan hùm mật gấu a, coi chúng ta thành vật trang trí sao? Hay là cảm thấy chúng ta không đủ tư cách, hiện tại đánh tan xác các ngươi!”
Hầu tử, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao và Di Thanh đều ngao ngao kêu lớn, ai nấy đều ra tay rất vô tình, hô to giết thẳng về phía trước.
Thập Nhị Dực Ngân Long trông thấy cảnh này không khỏi nguyền rủa, cực kỳ muốn quát lớn, bản thân gã và Cửu Đầu Điểu mới là kẻ máu me khắp người, bị người ta chém giết dã man a, kết quả là mấy kẻ kia lại đỏ hồng con mắt, nói huynh đệ bọn họ bị ức hiếp?
Đến tột cùng là kẻ nào bắt nạt kẻ nào? Gã rất muốn mắng lớn, phe gã không chỉ chết mất một vị huynh đệ kết bái, bị Tào Đức nổ chết, ngay cả thi thể cũng không được hoàn chỉnh, một huynh đệ khác thì bị diệu thuật cường đại của Tào Đức đánh xuyên cơ thể, cả người bị xé rách thành không biết bao nhiêu mảnh, khắp đất đều là máu.
Mà người còn sống thì cũng rơi vào tình cảnh cực kỳ gay go, Thập Nhị Dực Ngân Long khắp người đều là máu, xương cốt cũng bị đứt gãy rất nhiều.
Về phần đại ca kết bái của gã – Cửu Đầu Điểu, gã ta lại càng thảm hơn so với bất kỳ kẻ nào, bị Tào Đức liên tục đánh nổ sáu cái đầu, cuối cùng còn bị chém thẳng vào người.
Tên Tào Đức hung tàn kia sờ sờ kéo lê nửa thân trên và một cái chân của Cửu Đầu Điểu, lúc này đang xách ở trong tay, coi cái chân của gã ta như binh khí mà sử dụng, cực kỳ thê thảm.
“Ầm!”
Thập Nhị Dực Ngân Long rên rỉ, gã bị đại côn Ô Kim trong tay Di Thiên đập mạnh vào sau lưng, một cú này quá chân thực, quá nặng nề, khiến gã lập tức phun ra máu, bay ngược ra ngoài.
Có thể nhìn thấy một cánh che kín vảy bạc của gã bị đánh đến nổ tung, sau lưng là máu thịt be bét.
Nếu không phải trong thời khắc sinh tử ban nãy, gã đã dùng cánh kia của mình để ngăn cản, đoán chừng lúc này xương cột sống đều đã bị đập gãy, lập tức mất đi khả năng chiến đấu, từ đó bị trấn sát.
“A...” Thập Nhị Dực Ngân Long – sứ giả của trời, Ngân Long, khắp cơ thể đầy máu tươi, không ngừng gào thét đau đớn, mũi miệng cũng có máu chảy ra.
Gã cực kỳ không cam tâm, lần này vốn dĩ là thiết lập ván cờ để giết chết Tào Đức, nhưng kết quả lại quá tương phản, không những không giết được tên táo bạo kia, còn khiến bản thân mình bị phản phệ.
Đặc biệt là tình cảnh trước mắt, gã cảm thấy bản thân mình chính là con mồi đáng thương nhất, bị mấy tên hỗn thế ma vương chặn đánh ở chỗ này, bị người ra tay tàn nhẫn, trở thành người bị hại.
Đương nhiên, những cái này đều là oán niệm của Thập Nhị Dực Ngân Long, đám người Di Thiên, Di Thanh, Tiêu Dao và Bằng Vạn Lý tuyệt đối không cho là như vậy, lập trường khác biệt, quan điểm tất nhiên là hoàn toàn tương phản.
Dưới cái nhìn của đám Di Thiên, mấy kẻ Cửu Đầu Điểu, Thập Nhị Dực Ngân Long, Huyền Vũ, Bạch Ô Nha và Thiên Huyết Đằng có chết cũng chưa hết tội, quá ghê tởm, không ngờ bọn chúng lại có thể âm hiểm như vậy, thiết lập ván cờ phục sát âm tàn đến thế.
Nếu không phải Sở Phong cực kỳ vững tâm, không bị bọn chúng lừa ra khỏi liên doanh, bằng không lúc này đã bị hố chết, hơn nữa còn chết cực kỳ bi thảm.
Thử nghĩ Thánh giả đệ nhất Côn Long kia, trong tay chính là Lục Kim Đao, sinh vật thuộc cấp bậc Kim Thân làm sao có khả năng ngăn cản? Tào Đức nếu rơi vào tay hắn ta, chắc chắn sẽ bị tươi sống chém chết.
Về phần Kim Liệt thì lại càng không cần nói đến, thân là cường giả xếp thứ ba trong những nhân vật cấp Thần, đánh đâu thắng đó, một khi người được bọn chúng dẫn ra khỏi liên doanh, đến lúc đó chắc chắn sẽ không còn gì phải cố kỵ, chỉ cần nhấc tay thôi đã có thể trấn sát Tào Đức.
“Tránh ra, để ta đến!”
Lúc này, hầu tử, Bằng Vạn Lý, Di Thanh và Tiêu Dao đang tranh đoạt, ai nấy đều muốn ra tay xử lý Thập Nhị Dực Ngân Long đầu tiên.
Chuyện này dẫn đến kết cục cực kỳ bi thảm của Ngân Long, bị mấy người đồng thời để mắt đến tất nhiên sẽ không có gì tốt, trực tiếp gặp công kích rất lớn, vảy bạc trên người đều bị tạc nổ, rơi ra rất nhiều.
Ầm!
Một đại côn của hầu tử lại nện xuống, quất thẳng vào trên đầu Ngân Long, trong lúc nhất thời tia lửa tung tóe, khiến chiếc sừng dài trên đầu gã bị chấn động, sau đó rắc một tiếng, sừng rồng bị gãy mất một đoạn.
Thập Nhị Dực Ngân Long đau đớn khó nhịn, trong lúc nhất thời liền cảm thấy trời đất quay cuồng, trước mắt phát đen, suýt nữa đã hôn mê tại chỗ.
“Tới phiên ta!” Bằng Vạn Lý huýt dài một tiếng, sau khi trải qua tu dưỡng thì lông vũ màu vàng trên người đã mọc trở lại, cơ thể không còn trụi lủi trọc lốc, lúc này đang giương cánh lao xuống, đôi cánh đại bàng vàng kim giống như chia cắt thiên không, tựa như một thanh trường kiếm sắc bén cắt xuống!
Phốc!
Sau lưng Thập Nhị Dực Ngân Long lập tức thêm một đường máu, một vết thương đáng sợ hé miệng, sâu đến tận xương khiến gã gào thét đau đớn, cơ thể mạnh mẽ co giật.
Hơn nữa, móng vuốt đại bàng sắc bén còn cào đi một khối thịt lớn trên cơ thể Ngân Long, khiến máu của gã chảy như suối, cảnh tượng cực kỳ dọa người.
...