Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2501 - Chương 2501: Giết Không Tha (3)

Thánh Khư Chương 2501: Giết không tha (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Chủ yếu thứ hắn chính là có bản lĩnh, không cần phải gấp gáp trốn chạy làm chi.

Nếu không thì âm mưu lần này của Cửu Đầu Điểu ngoan độc như thế, kỹ năng diễn xuất lại tốt như thế, hơn nữa Côn Long và Kim Liệt cũng được gã ta mời đến cùng nhau liên thủ hành động, hiệu quả y như thật.

Đáng tiếc, đến cuối cùng chỉ có thể than thở Cửu Đầu Điểu trộm gà không thành còn mất thêm nắm gạo, thậm chí bản thân đều bị dâng lên tận cửa.

“Rống!”

Phía xa truyền đến âm thanh giận dữ, một tòa đại trướng chấn động, kim quang bành trướng, là âm thanh của đám người Di Thiên.

“Không tốt!”

Lão bộc nhân của tộc Lục Nhĩ Mi Hầu giật mình, nháy mắt đã lách người, trực tiếp biến mất không dấu vết.

Khi lão vừa đến nơi này, Sở Phong đã từng nhắc nhở lão đám Di Thiên có khả năng bị người ta ngăn trở trong động phủ, nếu không thì xét theo tính tình của bọn họ, chắc chắn đã xuất hiện ngay từ đầu.

Kết quả là lão bộc trông thấy Sở Phong xuống tay quá độc, không dám rời khỏi hiện trường để đến đại trướng, trì hoãn thời gian mất một lúc, ở trong lều trướng đã biến thành kịch liệt không gì sánh được.

Lão nhanh chóng xông qua, biến mất tại chỗ.

Thần sắc Sở Phong khẽ động, ầm một tiếng, dùng toàn lực ứng phó, xoay tròn Cửu Đầu Điểu đánh về phía mấy huynh đệ kết bái của gã ta, quyết một trận tử chiến.

Những người kia đều muốn nôn ra máu, bởi vì chiến đấu kịch liệt như này rất gò bó tay chân, có thể nói là sợ ném chuột vỡ bình.

Xoẹt!

Sở Phong hóa thành một vệt sáng, tốc độ quá nhanh, trực tiếp bỏ qua bọn họ, mang theo Cửu Đầu Điểu xông thẳng về một hướng, mục tiêu chính là Lan thúc và Lục thúc của Cửu Đầu Điểu.

Sau khi xông qua đó, hắn đương nhiên là trực tiếp hạ tử thủ, tay phải lập tức xuất hiện một thanh kiếm năng lượng, không nói hai lời liền bổ thẳng xuống, cứ như vậy mà chém giết, đầu của hai kẻ kia trong nháy mắt đã bị tước mất.

Không chỉ như vậy, Sở Phong còn chém ngang lưng bọn họ, sau đó lại tiếp tục chém ngang vai, dù sao thì hai kẻ này cũng bị thuật định thân khóa chặt, cứ chém thôi.

Xích hà lập lòe, phần đầu của Lan thúc và Lục thúc cũng được ngưng tụ ra, thế nhưng hai chân Sở Phong cứ như mọc rễ ở chỗ này, không ngừng cầm kiếm bổ xuống!

“A, mau ra tay cứu bọn họ!”

Cửu Đầu Điểu bắt đầu kêu lớn, con mắt đều muốn nứt ra, chỉ tại mình mà hai vị thúc thúc chịu phải tai kiếp.

Thế nhưng, bất luận là Bạch Ô Nha hay là Huyền Quy, hoặc là Thập Nhị Dực Ngân Long, kẻ nào cũng khó mà đánh đến gần Sở Phong hắn lúc này giống như phát cuồng, một tay xoay Cửu Đầu Điểu, tay còn lại không ngừng xuất kiếm.

Đến cuối cùng, hắn chặt đầu hai kẻ trên đất liên tiếp tám lần, khiến bọn họ mất đi tám cái mạng, chỉ còn lại một lần cuối cùng.

Sở Phong do dự một trận, tuy rằng hắn rất muốn diệt cỏ tận gốc, nhưng phút cuối cũng không hạ tử thủ, lo lắng sẽ khiến lão bộc nhân của tộc Lục Nhĩ Mi Hầu gặp phiền toái, dù sao thì cũng là ngài ấy định trụ hai người này không thể động.

Cuối cùng, hắn chặt đứt cơ thể của hai kẻ trên mặt đất, nhưng không hoàn toàn giết chết.

Hai người dưới đất quá oan, bởi vì không thể nhúc nhích một chút nào, chỉ có thể giương mắt nhìn Sở Phong liên tiếp giết của bọn họ tám cái mạng, hủy đi tấm thân bất tử của bọn họ!

Nơi xa, trên trán Kim Liệt không khỏi đổ đầy mồ hôi lạnh, hắn quả thực sợ Tào Đức cũng xông lại chém mình.

Dù sao thì lúc này gã đúng đã dính thuật định thân, vẫn không thể động đậy.

Trong mảnh liên doanh này, tiến hóa giả cấp thấp nếu có đủ năng lực giết tu sĩ cảnh giới cao hơn, đảm bảo không cần lo bị trừng phạt.

ngược lại, nếu như tiến hóa giả cấp cao ra tay với tu sĩ cấp thấp hơn, như vậy sẽ tính là phá hư quy củ, bản thân có khả năng sẽ bị xử lý.

Nhân vật cấp Thần xuất hiện kịp lúc mang Kim Liệt đi, đem gã thoát ly khỏi chiến trường, không để gã tiếp tục lấn vào vòng xoáy này.

Sở Phong tương đối tiếc hận, hắn vốn dĩ còn muốn cho ca ca của Kim Lâm một đao a, bởi vì hắn thực sự chuẩn bị xử lý hết thảy những người tham dự.

Ban nãy hạ tử thủ với tộc Cửu Đầu Điểu trước tiên chủ yếu là bởi hắn quá hận bộ tộc này, không ngờ bọn chúng lại làm ra thế cục này, muốn mưu sát hắn, bởi thế hắn mới hận không thể ngàn chém vạn chém giết chết bọn chúng.

“A...”

Cửu Đầu Điểu đỏ ngầu hai mắt, ngày hôm nay gã ta chịu thiệt lớn, mất cả chì lẫn chài, từ lúc xuất thế đến nay, chưa bao giờ gã ta chịu phải thê thảm nhường này.

“Gào cái quỷ gì, đến lượt ngươi rồi!”

Sở Phong quát một tiếng, hắn đột nhiên phát lực, lập tức chém thẳng vào Cửu Đầu Điểu, phốc một tiếng, máu tươi bắn tứ tung, một chân của Cửu Đầu Điểu rời khỏi cơ thể, hiện trường máu tươi lan tràn.

“A!” Cửu Đầu Điểu thảm thiết kêu đau.

Lúc này, gã ta có ba cái đầu đều phát sáng, bảo hộ được nửa thân trên, thế nhưng lại không có cách nào che chở thân dưới, cho nên mới gặp phải cục diện này.

“Tào Đức, ngươi thực sự đáng chết a!” Nữ tử hóa thành từ Thiên Huyết Đằng phẫn nộ lên tiếng, lo lắng tột độ, tình cảm của ả đối với Cửu Đầu Điểu đã vượt quá mức tình bạn.

“Kẻ đáng chết chính là các ngươi!”

Sở Phong thi triển Thất Bảo Diệu Thuật, đồng thời sử dụng thần năng thuộc tính thổ và thuộc tính âm, lực lượng của hai năng lượng này đều rất đáng sợ, một loại có khởi nguyên từ địa phủ, một loại lại đến từ đất luân hồi.

Ầm!

Trong thời khắc này, nữ tử do Thiên Huyết Đằng hóa thành bỗng dung hợp với luồng ánh sáng kia, trực tiếp nổ tung, thần hình câu diệt.

Mà lúc này, đừng nói là những người khác, ngay cả Sở Phong cũng ngẩn người, uy năng của diệu thuật lớn như thế?

Hắn rốt cuộc cũng ý thức được, Thất Bảo Diệu Thuật xếp hạng thứ mười một trong dương gian từ cổ chí kim có năng lực nghịch thiên nhường nào, quả thực là vượt xa tưởng tượng!

Nhất là khi hắn luyện loại diệu thuật này có sử dụng những chất liệu quá mức siêu phàm, không giống với mọi người, đều là vật có một không hai, do đó mà gia trì ra diệu thuật cũng càng thêm mạnh mẽ.

Đương nhiên Sở Phong cũng huyết khí sôi trào một trận, một kích này rất đáng sợ, thế nhưng sự tiêu hao cũng quá mức kinh người, khiến hắn cũng phải lảo đảo một cái.

“Lại đến!”

Sở Phong quát lớn một tiếng, xuất ra Thất Bảo Diệu Thuật, xoát một tiếng, quang hoa nở rộ quét ra ngoài, phốc một tiếng đã đánh trúng Huyền Vũ được mệnh danh là cao thủ phòng ngự.

“A...”

Lúc này đây, hai bên sườn mọc cánh của Huyền Vũ bị thương, khiến nó không khỏi kêm thảm, mai rùa vậy mà lại bị đánh đến nổ tung, sau đó cơ thể của nó nhanh chóng bị chia năm xẻ bảy, bị đánh xuyên, chết oan chết uổng.

Bình Luận (0)
Comment