Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2517 - Chương 2517: Thế Gian Này Còn Ai Dám Xưng Nhất? Chỉ Có Ta (1)

Thánh Khư Chương 2517: Thế gian này còn ai dám xưng nhất? Chỉ có ta (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong tin tưởng nếu lại đi chém giết nhục thân thì cơ thể hắn sẽ vượt qua các loại pháp bảo, đưa tay là có thể đánh hỏng các loại Kiếm Thai, Thần Lô, Bảo Đỉnh của người khác.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là so sánh một chút mà thôi, hiện tại không thể nào dùng tay không đánh rách tả tơi vũ khí cấp Thần Vương.

Con mắt Côn Long, Kim Liệt, Vân Thác đăm đăm, bọn họ phát hiện không ngăn cản được, Sở Phong đang hấp thu tinh túy của Dung Đạo Thảo, toàn bộ quá trình giống như tự nhiên, giữa hai bên giống như là có một con đường nối vô hình, dính liền với nhau!

“Ngăn cản hắn, tuyệt đối không thể cho hắn cơ hội, ngăn chặn hắn tại giai đoạn Kim Thân, không cho hắn cơ hội trưởng thành, không thể để cho hắn quật khởi tại đây!”

Đây là tư tưởng của bọn họ, dùng tinh thần lực trò chuyện, cả đám đều mang theo sát khí, lộ ra sắc mặt cay nghiệt, dùng hết khả năng ra tay, chặn những tinh túy kia.

Gần đó có rừng hoa đào liên miên vô bờ, cây già cứng cáp, giống như là từng con rồng cổ xưa, sống lại từ thời đại tiền sử, tỏa ra mầm xanh, nở rộ đóa hoa thưa thớt, năng lượng tinh khí khuấy động.

Mà tại chính giữa rừng đào, Dung Đạo Thảo trên tế đài phát sáng, không ngừng phân tán ra trật tự thần liên.

Tại địa phương thần thánh như vầy lại trộn lẫn sát khí, bọn người Côn Long, Vân Thác không ngừng quấy nhiễu Sở Phong, ngăn cản hắn ngộ đạo, không cho hắn thu hoạch được cơ duyên lớn.

Cản con đường kiếm tiền của người ta giống như là giết cha mẹ người ta.

Mà trong lĩnh vực của người tu hành, ngăn người ta đột phá, áp chế con đường tiến hóa của người khác, chuyện này nghiêm trọng hơn, bởi vì tương đương với đang bóp chết sinh mệnh của người ta, vô cùng ác độc.

Đây tuyệt đối là thù lớn, không chết không thôi!

Hiện tại bọn người Côn Long, Vân Thác chính là đang làm loại chuyện này, muốn bóp chết tương lai của Sở Phong, chặn con đường tiến hóa của hắn, muốn đánh gãy!

Con ngươi Sở Phong co vào, hắn cảm nhận được các loại địch ý ở bên ngoài, trong lòng phẫn nộ.

Chỉ là hắn rất nhanh an tâm lại, bởi vì tiến trình này của hắn vẫn đang tiếp tục, những người kia chặn đánh... Vô hiệu!

Điều khiến cho đám người kia giật mình nhất là, trong quá trình bản thân bọn họ đang hấp thu Dung Đạo Thảo còn bị cướp bóc.

Lúc có một ít mảnh vỡ trật tự bay về phía bọn họ thì bị hào quang từ phù văn kỳ lạ màu vàng mà Tào Đức tản ra hấp thụ mất, cưỡng ép cướp đi.

“Chuyện này?!” Vân Thác chấn kinh, y là thần chỉ, là thần long ba đầu hùng mạnh, được xưng là tiến hóa giả khó gặp đối thủ trong nhóm Thần Chỉ, kết quả là y lại bị người ta “Cướp bóc” dưới loại trường hợp này?

Vốn là y đang ngăn cản Tào Đức, muốn cướp đi cơ duyên, kết quả giờ lại xảy ra loại hậu quả nặng nề này.

Việc y ngăn chặn Tào Đức không chỉ không đưa đến hiệu quả vốn có, mà ngay cả phần cơ duyên mà bản thân nên có cũng sượt qua người hắn, tia vật chất tạo hóa kia bỏ chạy!

“A!”

Kim Lâm cũng đang kinh ngạc thốt lên, mái tóc dài màu hoàng kim phất phới, trên khuôn mặt tuyệt mỹ mà trắng sáng như tuyết tràn ngập thần sắc kinh ngạc, cơ duyên của cô ta cũng bị cướp đoạt.

Lúc đầu, cô ta cũng không có tham dự, bởi vì cô ta cảm thấy có huynh trưởng của mình, có bọn người Côn Long, cường giả của tộc Cửu Đầu Điểu ở nơi này, căn bản không cần cô ta đi bao vây Tào Đức.

Cô ta đang an tâm hấp thu tinh túy của Dung Đạo Thảo, kết quả là trong phút chốc đạo tắc xán lạn bay về phía nàng, một tia ảo nghĩa của phù văn bản nguyên biến mất không thấy gì nữa, lại tan vào trong máu thịt của tên Tào Đức kia.

Cô ta vừa sợ vừa tức, đồng thời rất lo lắng, trong hoàn cảnh ngươi tranh ta đoạt tàn khốc này, một khi cô ta mất đi thì có nghĩa là người khác thu hoạch được ngoài định mức.

Bên này lên bên kia xuống, nhất là người kia còn là địch thủ, điều này khiến sắc mặt cô ta trắng bệch, sau đó lại ửng hồng, quá không cam lòng.

Một đám người đều gấp gáp, bọn họ muốn chặn không gian trưởng thành của Tào Đức, kết quả hiện tại phát hiện không thể ngăn cản, còn phải tác thành cho hắn hay sao?

Một chút vật chất tạo hóa thuộc về bọn họ cũng bị Tào Đức kia cắt đứt, cướp tươi cướp sống.

Lúc này, trong lòng Sở Phong thoải mái, hai mắt đang mở hí, dường như có chùm sáng đặc thù xuất hiện trong đồng tử màu vàng, có thể nói là mắt như thiểm điện, sức sống của máu thịt vẫn đang tăng cường.

Thực lực của hắn đang tăng lên, có thể dùng số lượng để tiến hành định lượng.

Cường độ thân thể của hắn tăng lên một mảng lớn, tăng trưởng nhiều gấp đôi, đạt được bất bại Kim Thân trong truyền thuyết!

Cái gọi là bất bại Kim Thân, là phải có được thân thể kiên cố nhất trong cấp độ này, máu thịt không bị hủy hoại!

Hiện tại sức sống của tất cả các tế bào trong cơ thể Sở Phong đề mạnh đến dọa người, nhảy vọt trên phạm vi lớn.

Ở bên ngoài cơ thể hắn có Kim Hà nở rộ, quanh thân càng ngày càng sáng, giống như đúc bằng vàng ròng, giống như là một vị “Thần thánh”, sống lại trở về từ thời đại cổ xưa kia!

Mình có thể cảm nhận được bản thân đang mạnh lên, Sở Phong vững tin, chỉ cần hắn muốn, hiện tại hắn có thể vượt khỏi cấp độ Kim Thân, đạt tới cảnh giới cao hơn!

“Đã đến lúc đột phá!” Hắn nói khẽ, nhưng hắn nhưng cũng rất cẩn thận, vẫn đang nhìn kỹ bản thân, muốn đạt được Kim Thân hoàn mỹ thật sự, sau khi đạt được thân thể bất bại rồi mới đi tiến quân.

Hắn đang so sánh với truyền thuyết được ghi lại bên trong bản chép tay của sư phụ Thạch Hồ Thiên Tôn, kiểm chứng con đường mạnh nhất!

Hôm nay, hắn không chỉ muốn đi con đường mạnh nhất này mà còn muốn tiến thêm một bước!

Đồng thời, hôm nay hắn cũng không chỉ đơn giản là vượt qua cảnh giới Kim Thân, hắn còn muốn đi cao hơn!

Thân thể vàng óng ánh, huyết mạch tinh khiết, giờ đây hắn vô cùng mạnh mẽ, trong lòng Sở Phong yên tĩnh mà an lành, tinh thần càng thêm no đủ.

Cẩn thận nhìn kỹ, ngay cả năng lượng tinh thần của hắn cũng hóa thành màu vàng kim, gần như sắp hóa thành chất lỏng, tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ.

“Vì sao lại như vậy?” Có người nói nhỏ.

Lúc này, đừng nói bọn người Kim Lâm, Vân Thác, Côn Long, ngay cả Thần Vương của tộc Cửu Đầu Điểu cũng giật mình.

Trên thực tế, tất cả mọi người đều kinh ngạc, ngay cả Hầu Tử, Di Thanh cũng ngạc nhiên, bởi vì lúc mỗi người đối mặt với Dung Đạo Thảo đều bị chấn nhiếp, như đối mặt với trời xanh!

Trong lòng bọn họ là thấp thỏm, là kính sợ, thế nhưng tại sao Tào Đức lại không có loại thể nghiệm này? Trông hắn quá ôn hòa, thế mà lộ ra nụ cười thỏa mãn.

Lúc này, thân thể Sở Phong chói lọi một mảnh, sau đó thân thể tản mát ra từng luồng mùi thơm ngát, làm cho người ta giật mình.

Bình Luận (0)
Comment