Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2518 - Chương 2518: Thế Gian Này Còn Ai Dám Xưng Nhất? Chỉ Có Ta (2)

Thánh Khư Chương 2518: Thế gian này còn ai dám xưng nhất? Chỉ có ta (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Kim Thân cực hạn, biểu hiện chân chính của thân thể thành thánh!” Có người nói nhỏ.

Mặc dù đều đang nói thân thể của người ở cảnh giới Kim Thân cực hạn như thế nào, phải như thế nào, nhưng cực hạn Kim Thân mà tất cả tiến hóa giả nhìn thấy vào ngày thường đều là phóng đại.

Ngày thường nói là thân thể phát ra mùi thơm ngát, siêu phàm nhập thánh, tất cả đều có những nhân tố khác cộng minh mà hình thành, cũng không phải là cực hạn đúng nghĩa.

Tại dương gian này, đạo tắc hoàn thiện, xưa nay hiếm thấy sinh vật thật sự đi đến bước này bằng máu thịt của bản thân, quá thưa thớt.

Mà bây giờ Tào Đức lại làm được, hắn không dùng dược thảo đặc thù làm nóng thân thể, mà là đang dùng phù văn trật tự để nung luyện, mạnh mẽ khiến cho máu thịt tăng lên.

“Tại sao hắn không kính sợ Dung Đạo Thảo, có thể hấp thu tinh hoa như vậy?” Kim Liệt không phục.

Trên thực tế, đám người Côn Long, Vân Thác càng không cam lòng, muốn chặn đánh Tào Đức, kết quả hiện tại xem ra, ngược lại càng ngày càng tác thành cho hắn!

“Không sợ Dung Đạo Thảo, giống như là đang đối mặt trực tiếp với vật dẫn hữu hình của đại đạo, mà loại tình huống này cũng không phải là không thể xảy ra.”

Có một giọng nói già nua âm thầm truyền đến, vang vọng ở nơi đây, không cần nghĩ cũng biết đó là một vị Thiên Tôn đang mở miệng, hắn đang duy trì sự an ổn ở nơi đây.

“Tình huống như thế nào?” Không phải chỉ có bọn người Kim Lâm, Vân Thác, ngay cả bọn người Hầu Tử, Tiêu Thi Vận cũng muốn biết rốt cục tại sao lại như vậy.

Trong lòng Sở Phong run lên, chẳng lẽ lão gia hỏa này nhận ra cái gì hay sao?

Hắn biết là mình có thể không sợ uy áp của Dung Đạo Thảo hoàn toàn là bởi vì cối xay nhỏ màu xám của mình rất khác biệt, đồng thời có khắc một nhóm ký tự màu vàng.

“Chỉ có khiến cho bản thân có được một trái tim tinh khiết nhất, chí thuần chí thiện, chí tình chí nghĩa, mới có thể như thế, mới có thể không sợ vật dẫn hữu hình của đại đạo, có thể ở đây một cách bình thường.”

Mặc dù tiếng của lão Thiên Tôn uể oải, cơ thể suy yếu, nhưng sau khi loại lời này được nói ra vẫn khiến một đám người nơi đây chấn động.

Tào Đức có một trái tim tinh khiết, chí thuần chí thiện?!

Lúc này, đừng nói là một đám người bị hại Kim Lâm, Côn Long, ngay cả bọn người Hầu Tử, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao cũng cảm thấy quá cmn... Hoang đường!

Tào Đức thuần khiết lương thiện? Một đám người đều muốn nguyền rủa!

Nhưng mà, Sở Phong lại cười, như là nụ hoa đón ánh bình minh mà nở rộ, vậy nhưng thật sự là vừa xán lạn vừa tươi mát.

“Hỏi thế gian ai dám xưng đệ nhất? Chỉ có Tào Đức ta là thuần khiết nhất, lương thiện nhất!”

Hắn mặt không đỏ tim không đập mà nói.

Đồ không biết xấu hổ, da mặt này cũng quá dày, rìu cũng không chém nổi!

Thế mà không biết ngại đánh giá mình như thế? Rất nhiều người đều muốn nện hắn một trận!

Tiểu tử này tìm chết! Đây là chuyện mà Côn Long muốn biến thành hành động thật nhất.

Kim Lâm tức giận, nói: “Thuần khiết? Thật sự là nhục nhã cái từ này, thuần thiện, hắn thất đức đến ‘bốc khói’(1) như vậy, không tìm ra được mấy người, nào có chỗ nào liên quan đến chữ thiện! “

(1)Thất đức đến ‘bốc khói’: thường thì từ ‘bốc khói’ là nói mộ tổ tiên bốc khói. Nên ý nghĩa của cả câu này ý nói kẻ này thất đức đến mức mộ tổ tiên bị người ta đốt nên bốc khói.

Một đám người gật đầu theo, thực sự không chịu nổi loại đánh giá này, từ khi đi vào chiến trường cái tên Tào Đức này chưa từng yên tĩnh, sao lại thuần khiết thuần thiện được?

Không nói những chuyện khác, ngay trước đây không lâu, hắn còn gặp người nào cắn người ấy đó, nước bọt miệng đầy phun tung tóe, phun người ta khắp nơi, vậy mà cũng có thể được đánh giá là người đơn thuần nhất?

Trên thực tế, ngay cả bọn người Hầu Tử, Bằng Vạn Lý cũng đang thầm than, đều chịu không nổi.

Hầu Tử rất muốn nói, cái tính khí dữ dội này, cmn, ngày đầu tiên tiến vào liên doanh đã đánh cho hắn ta một trận, dẫn đến mặt mũi hắn ta bầm dập, cuối cùng còn cướp đi lang nha bổng của hắn ta, đến nay chưa trả đấy!

Tiêu Dao cũng muốn nói, ngay vừa rồi, Tào Đức còn nhớ thương cô cô của y nữa, muốn làm dượng út của y, thuần thiện cái cọng lông!

Trong lòng Bằng Vạn Lý có sự cảm thông, một lát trước, Tào Đức còn muốn làm tỷ phu của gã ta dưới tình huống của tỷ tỷ gã, đồng thời nhận đại cữu ca khắp nơi, ngay cả da mặt cũng không cần!

Sau đó, nơi này một mảnh phản đối, tất cả đều không tin Sở Phong thuần thiện.

Nơi xa, chuẩn Thần Vương Hồng Vân Hải thủ hộ ở đây rất muốn nói, mỗi ngày đồ dê con mất dịch Tào Đức này đánh hai đứa cháu nội của ta ba trận, lòng trả thù mạnh như thế mà cũng có thể nép vào bên cạnh chữ thiện được hả?

Nghĩ tới những thứ này là lão ta thấy tức, lão ta tính kế với Sở Phong không thành, khiến cho hai đứa cháu nội của lão là Hồng Vũ và Hồng Thịnh rất thảm, đến nay còn nằm trên giường.

Hơn nữa, mỗi lần thương thế vừa chuyển biến tốt thì liền sẽ bị cái tên khốn kiếp tên Đức có chữ lót kia đánh cho một trận, nửa tàn phế thêm lần nữa.

Cho nên, lão Thiên Tôn vừa đưa ra đánh giá, có thể nói là người người oán trách, cả đám người đều không cam lòng.

Đương nhiên, chủ yếu cũng là do lập trường khác biệt, trông cậy vào việc Côn Long, Vân Thác, tộc Cửu Đầu Điểu ưa bản mặt Tào Đức thì căn bản là không thể nào.

Cho dù là tại mảnh đất ngộ đạo này cũng có người không nhịn được mở miệng nói Tào Đức không phải hạng người lương thiện.

Sở Phong lập tức không thích nghe, lập tức phản bác, nói: “Các ngươi không hiểu! “

Có ý gì? Rất nhiều người trợn trắng mắt nhìn hắn.

“Đó là tại ta thẳng thắn, tấm lòng son sắc, theo quan điểm của các ngươi thì là hoang đường, nhưng thật ra đây là đang làm theo lương tâm, dùng tâm tính 'Chân ngã' (2) thuần túy để làm việc, cho nên mới có được đánh giá ‘chí tình chí nghĩa’ của lão Thiên Tôn! “

(2)Chân ngã: làm chính mình.

Vầy cũng được nữa hả? Một đám người càng muốn giết chết hắn.

Nhất là một ít người từng bị hắn làm cho khổ sở thì sắc mặt càng thêm khó coi.

Nhưng mà đúng vào lúc này, Lê Cửu Tiêu lại than nhẹ, nói: “Ta tán thành, Tào Đức đích thật là tính tình thật thà, lòng như thủy tinh, tính tình thẳng thắn, đích thật là tấm lòng son sắc. “

Ta đi!

Cả đám người đều chịu không nổi, vị Lê Thần Vương này, người nổi bật trong những người mang danh xưng Thần Vương hiện nay, không có bao nhiêu sinh linh đồng cấp là đối thủ, vậy mà lại nói đỡ cho tên Tào Đức da mặt dày này, dạng này ủng hộ.

Bình Luận (0)
Comment