Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2520 - Chương 2520: Ai Có Thể Cản Ta (2)

Thánh Khư Chương 2520: Ai có thể cản ta (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thần Vương Xích Phong nói cũng khá có lý, nhưng rõ ràng vẫn là vượt giới hạn, bởi vì gã ta dùng trật tự Thần Vương cơ hồ bao trùm toàn bộ chỗ Sở Phong đang ở, kiểu thôn phệ vật chất mà Dung Đạo Thảo tản ra, gia tăng lĩnh vực mà bản thân nắm giữ này cũng quả thật là đang cắt đứt nền móng của người khác.

“Tất cả câm miệng! “

Tiếng nói của vị nam tử trung niên kia vang lên lần nữa, vẫn lạnh lẽo mà có uy nghiêm như cũ, làm cho tất cả mọi người kinh sợ.

Không còn nghi ngờ gì nữa, hắn có hơi thiên lệch, không có để ý Thần Vương Xích Phong của tộc Cửu Đầu Điểu, mặc kệ gã ta hành động.

Nếu tiếp tục như vậy nữa, liền tương đương với việc hủy hoại con đường tương lai của Sở Phong.

Trên thực tế, vị lão Thiên Tôn kia không đồng ý, có tranh chấp, chỉ là vị Thiên Tôn phát ra tiếng như nam tử trung niên kia lại cho là đúng, trước kia Tào Đức cũng cướp bóc tạo hóa của người khác, cho nên hiện tại không rảnh để ý.

“Mới đầu, cũng là bởi vì những người kia nhằm vào hắn, ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, hiện tại quả thực là Cửu Đầu Điểu đang cắt đứt con đường tương lại của hắn, không thể như thế! “

Lão Thiên Tôn âm thầm mở miệng.

“Nhất ẩm nhất trác (3), đều có định số. Do hắn cướp vận may của người khác trước nên giờ mất đi cơ duyên, rất công bằng. “ Tiếng nói của nam tử trung niên kia rất lạnh lùng.

(3)Nhất ẩm nhất trác: ý bảo là do mình làm với người khác trước giờ bị gậy ông đập lưng ông thì cũng chỉ có thể chấp nhận số phận không thể than van lý sự gì thêm.

Hiển nhiên, hắn thiên vị bọn người Cửu Đầu Điểu, Côn Long, loại nhân vật này càng đề cao bản thân, làm việc không kiêng kỵ gì.

Hắn có quan hệ thân thiết với tộc Cửu Đầu Điểu, đương nhiên sẽ nói như vậy.

Lúc hai vị Thiên Tôn âm thầm tranh chấp, tình cảnh gần Dung Đạo Thảo cũng là sóng ngầm cuồn cuộn.

Cửu Đầu Điểu nhìn thấy Di Hồng và Lê Cửu Tiêu bị Thiên Tôn áp chế, không cách nào cứu viện Sở Phong bèn nở nụ cười nhạt, chỉ có điều sâu trong đáy mắt lại rất lạnh lùng, đóng kín và ngăn chặn nơi đây kỹ càng hơn, không cho Sở Phong cơ hội.

Thần long ba đầu Vân Thác thấy thế, lộ ra nét mừng, đồng thời cười nhạt mở miệng, nói: “Thiên Tôn quyết định rất công bằng, chúng ta không dị nghị. “

“Lẽ ra nên như vậy! “ Côn Long gật đầu, đao khí vòng quanh thân thể, hắn ta đang điên cuồng hấp thu tinh túy của Dung Đạo Thảo.

“Ha ha... “

Rất nhiều người trong trận doanh này của bọn họ đều cười, Thần Vương tộc Cửu Đầu Điểu ra tay quả nhiên phi phàm, trực tiếp hạn chế Tào Đức, khiến cho hắn không cách nào tiến hóa nữa!

Kim Liệt mỉm cười, hiện tại gã cảm thấy trong lòng sung sướng.

trận doanh này còn có hai tên Thần Vương chưa ra tay, họ cũng đều nở nụ cười cay nghiệt, thiên phú của một tên tiến hóa giả cấp độ Kim Thân có mạnh hơn nữa thì sao? Muốn kiềm chế ngươi thì cứ trực tiếp cắt đi nền móng của ngươi!

“Bóp chết thiên tài, rất đơn giản! “ Thần Vương tộc Cửu Đầu Điểu lạnh nhạt nói.

Thế nhưng Sở Phong lại không nôn nóng một chút nào, ngồi xếp bằng ở đó, nói: “Muốn bao vây ta, ngăn chặn và chặt đứt con đường tương lai của ta? Tự cho là đúng, nghĩ rằng là Thần Vương là có thể thành công sao, thật ra, ngươi chẳng qua là cái... Rắm! “

Trên mặt Sở Phong có vẻ tức giận, bởi vì tên Thần Vương tộc Cửu Đầu Điểu này rất ác độc, muốn dựa vào quy tắc mạnh mẽ cấp Thần Vương của mình bao trùm nơi đây, trấn áp hắn một cách thô bạo, tiêu diệt hết tất cả cơ duyên!

Nhưng hắn không sợ, lúc này chủ động thôi động cối xay nhỏ, kích hoạt nhóm ký tự màu vàng kia sâu thêm một tầng.

Một tiếng rầm, tất cả vòng xoáy màu xám bên ngoài cơ thể Sở Phong đều biến thành màu vàng kim, cực kỳ chói lọi chói mắt.

“Thần Vương không tầm thường a? Muốn cản bước chân ta, ta liền lột xác tại đây ngay trước mặt các ngươi, bước đầu tiên đánh phá cảnh giới hiện tại, vượt qua phàm cảnh vào thánh cảnh! Ta xem ai có thể cản ta?! “

Sở Phong lạnh giọng nói, không sợ hãi, trực tiếp khiêu chiến, một mình đối mặt với một đám đối thủ và kẻ địch tại đây.

Sắc mặt của Thần Vương Xích Phong tộc Cửu Đầu Điểu lạnh lùng, trong mắt càng cay nghiệt vô tình, nếu để cho một tên tu sĩ nho nhỏ cấp độ Kim Thân đột phá vòng vây của y thì còn đâu mặt mũi?

Y cười lạnh lùng, nói: “Cấp độ Kim Thân mà cũng dám khiêu khích bản tọa, ta bảo ngươi an phận thì ngươi phải an phận, ta muốn bóp chết ngươi, ngươi cũng chỉ có thể đàng hoàng ở trong cái cảnh giới này, ngươi không cần suy nghĩ gì đến cơ duyên Dung Đạo Thảo nữa!”

Y rất bá đạo, cũng rất lạnh lùng, lúc nói những lời này vô cùng hung hăng, nói rõ chính là muốn cắt đứt con đường tương lai của Tào Đức, không cho hắn cơ hội.

Hơn nữa, những lời này được nói ra trước mặt mọi người, công khai nhằm vào Tào Đức, đây là sự trả đũa trần trụi!

Thế nhưng vị Thiên Tôn giống như trung niên trong bóng tối kia lại không hề ngăn y lại, mặc kệ cử chỉ và lời nói của y, tương đương với việc công nhận hành động của y, chính là muốn cắt đứt con đường tương lai của Tào Đức.

Cái này khiến trong lòng Sở Phong giận dữ, loại thiên vị này cũng quá rõ ràng!

“Cửu Đầu, ngươi quá đáng!” Thần Vương Di Hồng mở miệng.

“Ngươi xem ta là vật trang trí sao? !” Lê Cửu Tiêu cũng cực kỳ hung hăng.

Hai đại Thần Vương nói rõ muốn ra mặt vì Sở Phong, điều này khiến trong lòng hắn nóng hầm hập.

Những Thần Vương chịu đứng ra trong loại tình huống này, đương nhiên là đáng để báo đáp chân thành.

“Tất cả an phận một chút!”

Thế nhưng vào thời khắc mấu chốt, vị Thiên Tôn phát ra tiếng như là nam tử trung niên kia lại mở miệng một lần nữa, vậy mà lại nhằm vào Di Hồng và Lê Cửu Tiêu!

Giờ phút này, Hầu Tử nổi giận, đây quả thực là khinh người quá đáng, chưa đợi ca ca mình mở miệng lần nữa, hắn ta đã chịu không nổi mà nói: “Ngươi cho là tộc ta không có Thiên Tôn sao? Ngươi thiên vị tộc Cửu Đầu Điểu như thế, nhằm vào đại huynh ta, rốt cục là muốn làm gì? Lão tổ tộc ta cách nơi này không xa, vẫn chưa về lại trong tộc đâu!”

Bởi vì, hắn ta cảm thấy quá đáng, đường đường là Thiên Tôn mà không quản lý sự công bằng của nơi này, ngược lại đi thiên vị Thần Vương tộc Cửu Đầu Điểu, ức hiếp một thiếu niên cấp Kim Thân.

“Ngậm miệng!” Vị Thiên Tôn kia quát tháo Hầu Tử, lập tức chấn cho hai tai của hắn ta vang lên ong ong, thân thể run rẩy, khóe miệng tràn ra một sợi máu, suýt nữa té lăn trên đất, thân thể không ngừng rung động kịch liệt.

Bình Luận (0)
Comment