Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ngươi đợi đó!” Thần Vương Di Hồng giận dữ, vị Thiên Tôn này thế mà lại gầm thét với đệ đệ của hắn ta, lộ ra uy áp, rõ ràng lần này đã làm thương tổn tới Di Thiên.
Đám người giật mình, hai huynh đệ tộc Lục Nhĩ Mi Hầu đang uy hiếp Thiên Tôn, quả nhiên là gan to bằng trời!
“Tộc ta không sợ bất luận kẻ nào, cho dù ngươi là Thiên Tôn, dám ức hiếp hai vị ca ca của ta như vậy thì cuối cùng cũng phải có lời giải thích thỏa đáng!” Di Thanh cũng đột nhiên đứng dậy, trên khuôn mặt mỹ lệ tràn ngập sự lạnh lùng.
Giờ khắc này, Lê Cửu Tiêu cũng mở miệng, nói: “Ngươi là Thiên Tôn, nếu như bất công, thật sự cho rằng không ai có thể xử lý ngươi sao? Từ trước đến nay Lê tộc ta không khuất phục!”
Thân là Thần Vương, hắn ta nói ra những lời này với một vị Thiên Tôn, đương nhiên là vô cùng nghiêm trọng, làm cho sắc mặt của tất cả mọi người cũng thay đổi.
“To gan, các ngươi dám uy hiếp ta!?”
Vị Thiên Tôn kia nổi giận, mặc dù Lê tộc lớn mạnh, được mệnh danh là một trong những chủng tộc đáng sợ thuộc năm vị trí đầu ở dương gian, Lục Nhĩ Mi Hầu nghịch thiên, là chủng tộc thần bí trong thời đại khai thiên hỗn độn, nhưng vị Thiên Tôn này vẫn lộ ra sát cơ lạnh lẽo như trước, loại thân phận này của hắn không cho phép Thần Vương khiêu khích.
Thời khắc mấu chốt, vị lão Thiên Tôn kia lên tiếng, cũng ngăn cản Thiên Tôn có quan hệ thân thiết với tộc Cửu Đầu Điểu: “Cách Diễm Thiên Tôn, ngươi vượt quyền.”
Sau đó, hai vị Thiên Tôn liền im hơi lặng tiếng, bọn họ tranh chấp, giằng co trong bóng tối.
Tại thời điểm này, Sở Phong đứng lên, lúc này cảm tạ Lê Cửu Tiêu, ba huynh muội Hầu Tử, sau đó cứ như vậy đối mặt với Thần Vương Xích Phong của tộc Cửu Đầu Điểu.
“Ngươi là Thần Vương rắm chó gì! Ta mặc cho ngươi cản con đường của ta, ta xem ngươi làm sao làm gì được ta? Ta lại tấn giai ở đây, ngươi ngăn cản thử coi sao!”
Hắn tức giận, vòng xoáy màu vàng kim quấn quanh thân, bao phủ bên ngoài cơ thể hắn, tất cả đều đang xoay tròn kịch liệt.
Thần sắc của Xích Phong lạnh lùng, phát ra pháp tắc Thần Vương, bao trùm mảnh khu vực này, bao phủ chỗ Sở Phong đứng, dùng hành động thực tế chặn đánh hắn.
“Tộc Cửu Đầu Điểu uy chấn thiên hạ, há có thể cho phép một tu sĩ Kim Thân nho nhỏ khiêu khích, dù cho cắt đứt con đường tương lai của hắn cũng không ai nói được cái gì!”
Thần long ba đầu Vân Thác mở miệng.
“Ha ha, ta còn thực sự không nhận ra, hắn làm cách nào để phá giải tình cảnh khó khăn này, dựa vào tấm lòng son sắc sao, ha ha...”
Có người cười to, cho rằng Sở Phong bị khóa chặt, triệt để ngăn cách với Dung Đạo Thảo, cũng không thể hấp thu các mảnh vỡ đại đạo nữa.
Nhưng mà, nụ cười của bọn họ cứng lại chỉ sau mười lăm phút, thân thể trở nên cứng.
Ngay cả Thần Vương Xích Phong của tộc Cửu Đầu Điểu cũng run lên, lưới trật tự mà y bố trí xuống giống như cái sàng, rò rỉ khắp nơi, vật chất mà Dung Đạo Thảo tản ra trút xuống, chọc thủng vách ngăn, bao phủ về phíaTào Đức.
Trong lúc nhất thời, ánh sáng mờ mịt, ráng mây ngũ sắc mênh mông, sấm chớp đùng đùng, thần âm đại đạo hùng vĩ không dứt bên tai, đinh tai nhức óc.
Dường như Dung Đạo Thảo bẩm sinh đã thân thiết với Tào Đức, có không ít vật chất tạo hóa xông qua!
Chuyện này khiến một đám người trợn tròn cả mắt lên, khó có thể tin.
Cối xay nhỏ màu xám trong cơ thể Sở Phong nặng nề như núi, hàng chữ trên đó phảng phất như có sinh mệnh, chuyển động theo cối xay, khơi lên tiếng nổ vang của vòng xoáy màu vàng kim bên ngoài cơ thể.
Giờ khắc này, dường như hắn cộng minh với Dung Đạo Thảo, từ đó làm xảy ra hiện tượng lạ kinh người.
vật chất tinh túy của Dung Đạo Thảo khuếch tán về hướng này, xông ra khỏi phong tỏa của Thần Vương Xích Phong tộc Cửu Đầu Điểu, hơn nữa lại là mạnh mẽ xông ra.
“Ngươi cho rằng ngươi là ai, có thể phong tỏa đại đạo? Si tâm vọng tưởng (1)!” Sở Phong quát lớn.
(1)Si tâm vọng tưởng: mơ mộng hão huyền.
Trên thực tế đúng là như thế, Dung Đạo Thảo đã từng gánh pháp tắc đại đạo trên người, là vật dẫn hữu hình của đại đạo, chỉ dựa vào trật tự của một tên Thần Vương mà muốn khóa lại thì căn bản không thể nào!
Mặc dù y ngăn cách Sở Phong, nhưng hiện tại Sở Phong thôi động cối xay nhỏ, ký tự màu vàng phát sáng, dẫn đến biến đổi lạ thường.
Trên tế đài, Dung Đạo Thảo sáng chói, tiếng xấm chói tai, tinh khí cuồn cuộn, vật chất bản nguyên của dương gian tràn ngập, trút xuống toàn bộ, lấy thế tồi khô lạp hủ (2) xé rách phong tỏa.
(2)Tồi khô lạp hủ: dễ như bẻ cành khô.
Sau đó, trong lúc Sở Phong há mồm, cắn mấy quả trái cây ngẫu nhiên bay đến, tất cả đều óng ánh sáng long lanh, hiển hiện hoa văn trật tự, rất là kỳ dị.
Có trái cây màu vàng kim, có trái cây màu đỏ thẫm, nhưng đều có hào quang lưu động, bên trong toàn là ký tự lít nha lít nhít, tất cả đều là dấu ấn của bản nguyên dương gian.
Giờ khắc này, Sở Phong ngốn từng ngụm lớn, ăn hết.
Hắn không cần lo lắng, cối xay nhỏ trong cơ thể xoay tròn một cách điên cuồng, nghiền nát hết loại này trái cây chứa quy tắc đại đạo này, chiết xuất ra mảnh vỡ trật tự nguyên thủy.
Trong lòng của hắn bình yên, tìm hiểu được một ít quy tắc bản nguyên vô cùng kinh người trong loại giằng co này, khiến cho toàn thân mình trở nên hoàn mỹ, càng xán lạn như kim hoàng.
Đây là Kim Thân chân chính, tiến về phía cực hạn, và còn vượt ngoài cực hạn, được xưng là bất bại Kim Thân!
Trong lịch sử, người đạt được loại Kim Thân này chưa từng chiến bại trong lĩnh vực Kim Thân, cho nên có được loại ca ngợi này.
Trên thực tế, sau khi đạt đến trình độ này là đã đủ để lấy yếu đánh mạnh, dù là đánh giết Á Thánh cũng căn bản không thành vấn đề, sự kiềm chế đến từ cảnh giới lớn sẽ mất đi hiệu lực!
“Trấn áp!”
Xích Phong quát, mái tóc đỏ như máu tung bay, đôi mắt lạnh lùng đáng sợ, sát khí cuồn cuộn, vọt lên ngợp trời.
Ở sau lưng y hiện lên chín cái đầu, có cả một con chim dữ màu đỏ thẩm như ẩn như hiện, lông vũ như bị máu nhuộm đang phát sáng, vô cùng hung ác.
Đó là bản thể của y đang hiển hóa, ngưng tụ ra thân chim đáng sợ, cố gắng thử khóa kín bao vây nơi đây thêm lần nữa.
Thật ra y rất muốn ra tay đánh giết Sở Phong, nhưng lại sợ vi phạm quy tắc, bị lão tổ tộc Lục Nhĩ kiếm cớ xử lý luôn!
“Chúng ta đến giúp ngươi!”
Hai vị Thần Vương khác mở miệng, vẫn đứng ở bên cạnh Cửu Đầu Điểu, cùng nhau trấn áp nơi đây, ngăn cách khí tức của Dung Đạo Thảo, không cho Tào Đức hấp thu.