Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Rất nhiều người đều cho rằng, Tào Đức quật khởi, tư thái vô địch như vậy là có liên quan đến cỏ Dung Đạo.
“Ha ha ha.” Cửu Đầu Điểu Xích Mông đào tẩu, xông ra khỏi liên doanh Á Thánh nhưng hắn ta lại cười.
Hắn ta biết, những lời mà hắn ta nói đã mang lại hiệu quả, rất nhiều người đã phóng thích ma quỷ ra ngoài, ngay cả Thần Vương cũng động tâm, chứ đừng nói chi đến những người khác.
“Tào Đức chết chắc rồi.” Hắn ta lạnh lùng nói.
Thế gian này đáng sợ nhất không phải sức mạnh mà là lòng người. Hắn ta tin rằng lần này hắn ta dụ Tào Đức toàn lực xuất thủ sẽ khiến cho rất nhiều cường giả kinh ngạc, khiến tâm của bọn họ không còn bình tĩnh mà đã có những gợn sóng hắc ám.
Hắn ta tin rằng, cuối cùng sẽ có người nhịn không được mà ra tay, minh ám cùng tiến lên, bắt Sở Phong đi, xem hắn như thiên dược mà luyện hóa hết.
Thậm chí có người rất có thể sẽ trực tiếp tuyệt sát Sở Phong, uống lấy huyết dịch ẩn chứa mảnh vỡ đại đạo của hắn, nuốt huyết nhục của hắn.
Đây chính là tâm tư của Cửu Đầu Điểu Xích Mông. Có thể giết chết Tào Đức ở đây thì không còn gì tốt hơn. Hắn ta sẽ rút tinh hoa cỏ Dung Đạo, khiến Tào Đức toi công bận rộn chỉ để làm giá y cho hắn ta. Một khi thất bại, giết không được Tào Đức, hắn ta cũng chẳng mất mát gì, đồng thời còn tiến thêm một bước chứng minh Tào Đức mạnh là nhờ cỏ Dung Đạo quá nghịch thiên, lại thả ra ma quỷ trong lòng mọi người, khiến bọn họ âm thầm tranh đoạt Tào Đức.
Có thể nói, dụng tâm Cửu Đầu Điểu Xích Mông quá ác độc.
Trước kia, hắn ta cho rằng, bất luận là kết quả nào, Tào Đức cũng đều không sống nổi nữa, nhất định phải diệt vong.
Một quyền Sở Phong đánh nổ một người, sau đó hắn há miệng gào thét, gào một số Á Thánh nổ tung. Rốt cuộc không còn ai dám ngăn cản cước bộ của hắn, để hắn đuổi theo giết chết Cửu Đầu Điểu Xích Mông.
Sở Phong tất nhiên biết được tâm tư âm tàn của Cửu Đầu Điểu Xích Mông, nhưng hắn không sợ. Hắn còn chuẩn bị đại khai sát giới, sau đó vung tay một cái quay người rời đi.
Hắn đuổi theo, phát hiện Cửu Đầu Điểu Xích Mông và nam tử tóc trắng xông vào liên doanh Thánh giả.
“Tránh ra.” Sở Phong hét lớn.
Đằng trước có mười vị Thánh giả đang ngăn cản đường đi của hắn.
“Làm càn.”
Một vị Thánh giả lạnh giọng quát, trước mặt mọi người trách cứ Sở Phong.
“Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi cảm thấy mình vô địch thiên hạ, muốn giết ai thì giết? Đây chính là liên doanh Thánh giả, không dung được loại người giương oai như ngươi. Hiện tại cảnh giới của ngươi còn chưa đủ, chưa đạt đến cấp độ Thánh giả, còn chưa có tư cách tiến vào nơi này.”
Một vị Thánh giả khác trầm giọng nói, âm lượng không cao nhưng lại rất lạnh lùng quát tháo Sở Phong.
Sở Phong bình tĩnh nói: “Ta không cho rằng mình vô địch. Ta chỉ muốn đuổi giết hai tên bại hoại. Bọn họ có thể vào, vì sao ta không thể?”
Hắn chỉ vào nam tử tóc trắng và tóc đỏ đã chạy vào liên doanh Thánh giả.
“Bọn họ là bọn họ, ngươi là ngươi. Dừng bước.” Một vị Thánh giả khác lên tiếng.
Sở Phong giận tím mặt. Hắn đã cố kềm chế nhưng đây là thái độ đối đãi khác nhau. Đám người kia muốn che chở cho Cửu Đầu Điểu Xích Mông.
“Các ngươi cản đường ta chính là muốn bảo vệ cho Xích Mông?” Hắn hỏi.
Một Thánh giả lên tiếng: “Ngươi lập tức rời khỏi nơi này, ở đây không chào đón ngươi. Có chúng ta ở đây, dung không được ngươi giương oai. Ở đây không phải ngươi muốn giết ai thì giết.”
Một Thánh giả khác nói thẳng: “Chúng ta muốn bảo vệ Xích Mông đấy, ngươi có thể làm được gì?”
Mấy vị Thánh giả chặn đường, ăn nói bất thiện đối với Sở Phong. Bọn họ nói thẳng muốn bảo vệ cho Xích Mông, Tào Đức ngươi muốn làm gì?
Ánh mắt Sở Phong hiện lên ngọn lửa. Tư thái của những người này đúng là cao quá phận, địch ý quá nồng, dám nhằm vào hắn.
Hắn tự nhận mình chẳng có thù gì với những người này, cũng không có nhân quả. Bọn họ là Thánh giả đã được Cửu Đầu Điểu Xích Mông thu mua từ trước, đã chờ sẵn ở đây nhằm phục kích hắn.
Nhưng bây giờ, tất cả mọi người lại đồn đại, Tào Đức sở dĩ quật khởi, đột nhiên trở nên cường đại như vậy, tất cả đều nhờ cỏ Dung Đạo đưa đến, khiến cho Thánh giả cũng phải đỏ mắt.
Cho nên, bọn họ xếp thành một hàng ngăn ở con đường phía trước.
“Tất cả tránh ra cho ta.” Sở Phong nghiêm túc quát, tiến hành nhắc nhở sau cùng. Tâm hắn chập chùng, sát ý khuấy động giống như sóng biển đang cuộn trào mãnh liệt.
“Ai cho ngươi lòng tin dám quát lớn Thánh giả như thế?”
Một vị Thánh giả tóc bạc lên tiếng. Ông ta thuộc Ngân Lang tộc, sau khi hóa thành hình người, tư thái như ưng như lang khiến người ta sinh ra sợ hãi, vô cùng cường thế.
Chín vị Thánh giả còn lại đều lộ ra sát cơ, có người nhếch miệng cười lạnh, có người nở nụ cười chế nhạo, còn có người miệt thị Tào Đức.
Bọn họ dám ngăn ở nơi này, tất nhiên là có lực lượng.
Bọn họ đã tìm hiểu kỹ càng, đệ nhất Thánh giả Côn Long bị trọng thương là kết quả Tào Đức đánh lén, hoàn toàn không phải chính diện giao phong.
Nhất là trong tay bọn họ còn mang theo đại sát khí.
Hiện tại, đừng nói đối mặt Tào Đức cảnh giới Á Thánh, cho dù là tiến hóa giả cảnh giới Thánh giả cao hơn, bọn họ cũng dám hạ tử thủ.
Xoẹt.
Sở Phong mạnh mẽ xông tới, muốn giết qua, quanh thân tỏa ra ánh sáng lung linh, thần hoàn sáng chói bao phủ, năng lượng linh hồn giống như núi lửa dâng trào, bộc phát.
Lỗ chân lông toàn thân kích xạ hào quang. Đây là do tiềm năng phóng thích, huyết khí màu vàng nhạt ẩn núp bên trong cơ thể, vô cùng khiếp người.
“Chết đi.”
Vị Thánh giả tóc bạc quát lớn, trong tay cầm một bức tranh đen nhánh ném thẳng về phía Sở Phong, nhất thời cả bầu trời trở nên đen nghịt, rơi vào bóng tối vô biên.
Bức tranh che đậy trời cao, hắc vụ trút xuống, bao trùm thiên vũ, khiến cho thiên địa trở thành màu đen, đưa năm ngón tay cũng không thấy.
“Địa Phủ đồ?”
Có người kinh hô. Đây chính là đại sát khí, danh xưng có tiến không ra. Một khi rơi vào, chẳng khác nào xâm nhập địa phủ, bị âm khí ăn mòn trở thành một vũng máu băng lãnh.
Tương truyền, loại đại sát khí đến từ địa phủ này có liên quan đến thợ săn luân hồi, người bình thường không luyện chế được.
Không hề nghi ngờ, đây chỉ là một tấm tàn đồ. Địa Phủ đồ hắc ám chân chính dùng để nhằm vào đại nhân vật, kinh khủng vô biên, hoàn toàn không có khả năng mang vào liên doanh Thánh giả.
Dù vậy, cũng không phải Á Thánh có khả năng đối kháng. Nếu Thánh giả bị thu vào cũng sẽ bị hóa thành một vũng máu sền sệt.
Đáng tiếc, bọn họ đã gặp phải Sở Phong, một người ngay cả Địa phủ chân chính cũng đã từng xông qua, thậm chí còn đặt chân đến luân hồi chung cực. Hắn thật sự không sợ loại âm sát này ăn mòn.